“Nhưng không phải bây giờ món đồ này đã cứu được nương nương sao?” - Mẫn Dục ngẩng đầu nhìn mẫu thân mình, “Người không thể chỉ vì ghét con mà phủ nhận tất cả những chuyện con làm được. Ít nhất con hạc giấy này là vô tội.”
“Đúng rồi” - Hầu phu nhân cười lạnh một tiếng, “Lúc này ngươi cũng thế này, chưa bao giờ cảm thấy mình sai ở đâu. Có đôi khi ta đã nghĩ rằng, tại sao trước kia người chết không phải là ngươi”.
Nói xong, Hầu phu nhân rời khỏi nơi này.
Mẫn Dục nhìn những bông hoa chưa nở bên cạnh, trong mắt dần dần tràn ngập nỗi đau thương sâu sắc. Giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi, mãi mãi sẽ chẳng tìm được đường về nhà nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT