Nghe tú bà nói vậy, Kim Thu biết nàng bị phát hiện rồi. Nàng biết Tiểu Hồng là lúc Tiểu Hồng vừa bị mua về chưa được bao lâu. Ngày ấy nàng tình cờ nghe được tiếng hát của Tiểu Hồng, chất giọng rất thu hút người khác. Vì vậy nàng nhân lúc bản thân được phép tuyển nha hoàn, rồi đưa Tiểu Hồng đến bên cạnh mình hòng quấy nhiễu cơ hội trở thành ca kĩ của Tiểu Hồng. Không ngờ vòng đi vòng lại, cuối cùng Tiểu Hồng vẫn được người ta nâng đỡ lên. Nàng nhìn chằm chằm Tiểu Hồng một lúc rồi mới xoay người trở về. Chuyện đã đến nước này, không còn gì để nói.
Sau ngày đó, Kim Thu thường xuyên nghe thấy tiếng Tiểu Hồng ca hát, tiếng hát của nàng ta từ ngập ngừng đến thuần thục, dần dần trở thành tiếng mọi người hò reo ở ngoài đại sảnh. Còn nàng thì vẫn không thể mở miệng hát. Bữa tiệc ở phủ Thái thú ngày một đến gần, tất cả ca kĩ và nhóm múa đều đến dự tiệc, hai bên bờ sông cũng mất đi một nửa sự náo nhiệt.
Kim Thu dựa sát bên cửa sổ, nàng có thể nghe thấy loáng thoáng tiếng đàn tiếng sáo bên sông truyền đến. Lẫn trong đó là tiếng hoan hô ủng hộ, chỉ nghe thôi cũng có thể tưởng tượng được bữa tiệc hôm nay sôi động đến nhường nào. Nếu như giọng nói của nàng không bị thương, hẳn là những âm thanh hò reo cổ vũ đó bây giờ đã phải thuộc về nàng. Kim Thu cười khổ, vừa định uống rượu thì thấy ma cô dưới lầu đã chạy một đường vào đến hậu viện.
“... Thái thú rất hài lòng, còn chỉ đích danh Hồng Châu của chúng ta ở lại tiếp khách.” Tiếng nói vui rạo rực của ma cô vang lên, Kim Thu không nhịn được mà quăng vỡ nát bầu rượu trong tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT