“Y thực sự rất lợi hại, viết ra được những áng văn hùng tráng làm cho trái tim người ta ầm ầm dậy sóng. Lão sư cũng đã từng nói trong số chúng ta, có lẽ thành tựu sau này của y là huy hoàng nhất. Làm sao ta dám cản trở một người có tiền đồ xán lạn giống như y chứ".
“Tuy rằng phụ thân của ta đã bị bãi quan, nhưng ít ra sau này còn có thể làm một lão gia nhà giàu là được lắm rồi. Ta nhờ phụ thân nói với lão sư cho ta được phép đổi đến nơi khác tiếp tục theo học, lão sư đồng ý, còn tiến cử ta đến thư quán Nam Ninh. Ngày ấy rời đi ta đã lặng lẽ xuống núi, chỉ nghĩ từ nay về sau ta trời nam y đất bắc chẳng còn liên quan gì nhau nữa”.
“Ai ngờ trên đường đi Nam Ninh, ta mắc bệnh dịch. Trong lúc ta cho rằng ta sẽ chết vì bệnh tật dọc đường thì y đã đuổi kịp ta.” Hồi tưởng lại cảnh tượng lúc đó nhìn thấy y, đến giờ trong lòng Bạch Quả vẫn tràn ngập ngọt ngào.
“Là y luôn dốc lòng chăm sóc ta, giành giật ta từ trong tay Diêm Vương từng chút từng chút một. Sau khi ta tỉnh táo lại, y hỏi ta tại sao ta phải đi. Trong đầu ta hiện lên rất nhiều lý do có thể nói ra một cách dễ dàng, nhưng ngay khi ta nhìn thấy đôi mắt của y, ta không thể làm điều trái ngược trái tim của mình.”
“Ta hỏi y tại sao y lại đi tìm ta và y đã nói một câu cho đến bây giờ ta vẫn chưa thể quên được. Y nói, “Ta đuổi theo ngươi, vì lý do tương tự như khi ngươi rời khỏi thư quán”. Ta không biết những người khác như thế nào, nhưng khi ta nghe y nói điều này, ta cảm thấy trong lòng như đang nở hoa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT