Cũng chẳng biết là vận may có tính thăng trầm hay không, từ sau hôm đó, vận may của Phó Yểu khá hơn một chút, ít ra không còn gặp phải mấy chuyện xui xẻo kia nữa. Có điều, sau khi mẹ Phó biết được dạo này vận khí của con gái không được tốt lắm, vẫn bảo cô vào chùa Chung Minh bái lạy. Vừa hay lại là ngày nghỉ, đi lạy Bồ Tát chẳng qua chỉ là chuyện tiện đường thôi, cho nên Phó Yểu cũng nghe lời mẹ mà đi. Nào ngờ trong lúc cô đang thắp nhang, cô lại gặp được một người bạn hồi cấp ba.

Nhắc mới nhớ, dạo này hình như cô gặp không ít bạn học cấp ba. Tuy nhiên, bạn học trước mặt có chút đặc biệt, bọn họ chỉ học chung với nhau có một tháng thôi, sau đó không biết tại sao cậu ấy không đi học nữa. Sở dĩ Phó Yểu còn nhớ cậu ấy, thứ nhất là vì cậu ấy mập mạp hiền hoà, thứ hai là lúc bọn họ ngồi cùng bàn từng bị Chung Ly méc cô rằng bọn họ nói chuyện quá nhiều ảnh hưởng đến việc học tập của anh.

- Sử mập phải hông? - Phó Yểu vỗ lên bờ vai tròn trịa của cậu ấy.

Sử Diệu Văn rất ghét cái biệt danh này, bây giờ lại nghe người khác gọi mình như vậy thì không khỏi tức giận. Thế nhưng lúc xoay người lại nhìn thấy một gương mặt xa lạ mà sao quen quá, cậu ấy hơi hơi nhớ lại, rồi hỏi với ngữ không chắc chắn lắm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play