Ta Có Một Ngôi Đạo Quán

Chương 167


1 năm

trướctiếp

Gã cò hương đã qua tuổi có thể tự lập, cũng biết trong đời có rất nhiều chuyện bất đắc dĩ. Tuổi tác của sư phụ đã cao, sớm hay muộn cũng có một ngày như vậy, nhưng ông ấy vẫn không muốn thấy anh hùng lúc về già. Gượng cười tạm biệt sư huynh sự đệ, gã cò hương quay về phòng, lấy giấy bút ra chuẩn bị viết thư. Mụ cun cút thấy thế thì biết trượng phu muốn làm gì, có điều bà ấy cũng không ngăn cản. Có rất nhiều chuyện con người muốn làm trong đời, nếu lúc có khả năng nhưng lại không làm, thì vài chục năm sau về sau sẽ thấy hối hận.

Sau khi gã cò hương viết thư xong thì không gửi đi ngay, mà đưa cho thê tử xem trước, nói: "Khi còn nhỏ, là sư phụ nhặt ta về trong mùa đông khắc nghiệt, không có sư phụ, ta không thể nào sống tới hôm nay được. Ta cần phải trả lại ơn tình này cho sư phụ. Ta không biết Quán chủ sẽ lấy thứ gì của ta để giao dịch, ta chỉ có thể nghĩ tới tình huống tệ nhất. Có điều mấy năm nay ở Lý Thủy ta cũng buôn bán lời được một khoản tiền, đủ để nàng và nhi tử dùng nửa đời sau. Nàng... Đừng trách ta nhé."

Mụ cun cút nhìn nội dung trong lá thư, nói: "Thêm cả tên ta vào đi. Chàng cho rằng chàng lợi hại lắm sao, chuyện gì chàng cũng muốn gánh vác một mình. Ân nhân của chàng cũng là ân nhân của ta, chàng muốn làm gì thì chắc chắn phải tính cả phần ta vào. Cho dù là lấy mạng đổi mạng, thì hai chúng ta cùng gánh vác cũng đỡ hơn là một mình chàng chứ."

Nói đến đoạn sau, giọng bà ấy nhỏ hơn một chút, "Hài tử không thể không có mẫu thân, cũng không thể không có phụ thân."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp