"Có thể cho ta một ly nước được không?" - Thiệu phu nhân nói với người bên cạnh, "Nước lạnh là được."
Bây giờ Giang chưởng quầy cũng xem như là người đã gặp qua sóng to gió lớn, thị biết tình huống trước mắt không phải lúc thị có thể xen vào nói được, thế là đi rót nước mà không dị nghị gì. Có điều Dương đầu bếp lại bảo thị ở lại, gã sẽ xuống bếp thay.
Nhận được nước, Thiệu phu nhân uống hết một hơi, hành động đó hoàn toàn không hợp với vẻ đoan trang của bà ta chút nào. Sau khi uống nước xong, đột nhiên vành mắt của bà ta đỏ lên, rồi quỳ thụp xuống trước mặt Liên Vãn giống như Thiệu Nhiên.
"Thành thật xin lỗi, là do ta quá tham lam, luyến tiếc những vinh hoa phú quý này, vậy nên mới sắp xếp chuyện chuyển nhà khiến tỷ không tìm thấy ta. Những năm gần đây, ta vẫn luôn sống trong sự lo lắng hãi hùng, cứ đề phòng không biết ngày nào tỷ sẽ bất ngờ tìm tới cửa cướp đi hết tất cả những gì ta có" - Thiệu phu nhân nhìn Liên Vãn rồi nói, "Buồn cười nhất là ta luôn khinh thường đám người giàu sang quyền quý đó, nhưng thật ra lại là ta đang ghen tị thôi. Đến một ngày ta đứng ở vị trí của bọn họ, mới phát hiện ra muốn giữ được suy nghĩ ban đầu khó đến mức nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT