Bản thân Kỳ Sương Bạch hiểu rất rõ một điều, con đường làm quan của mình ở Đại Chu này đã hoàn toàn bị bít lối rồi. Trong vụ án khoa cử lúc trước, nếu như Hoàng thượng đã hạ chỉ khiến hắn ta không thể tham dự khoa thi, chắc chắn ngài sẽ không có khả năng dùng đến hắn ta nữa. Hắn ta muốn bước lên địa vị cao thì chỉ có thể chờ thiên hạ này đổi chủ mới có cơ hội đó thôi.
Kỳ Sương Bạch phóng tầm mắt nhìn về tường thành Trường An ở phía xa xa, dằn xuống tất cả những cảm xúc trong lòng, tiếp tục đi trở về thành cùng cả thương đội. Đằng sau là Phó Ngũ Nương người bê bết máu, đi theo sau lưng hắn ta với tốc độ đều đều. Ả đã bám víu Kỳ Sương Bạch suốt cả đoạn đường, nhìn thấy hắn ta tạo dựng quan hệ với ai sau khi đặt chân đến thảo nguyên, cũng đã chứng kiến hắn ta tặng quà cho những kẻ nào, thậm chí còn tiết lộ cả sở thích của một số vị đại thần trong triều. Biết được điều này, Phó Ngũ Nương cũng đã đoán được đại khái tính toán trong đầu hắn ta.
- Đúng là tự tìm đường chết! - Phó Ngũ Nương cười lạnh, nhưng tạm thời ả sẽ kìm nén lòng muốn báo thù của mình, ả phải chọn thời cơ tốt nhất mới được. Không đẩy Kỳ Sương Bạch xuống vực sâu vạn trượng thì làm sao ả có thể cam tâm.
Lúc thương đội của Kỳ Sương Bạch tiến vào thành Trường An, bỗng nhiên Phó Ngũ Nương phát hiện bên cạnh có người đang ngồi trong kiệu được hai người khiên, đi theo bên cạnh bọn họ không lệch nửa bước. Sở dĩ người này thu hút sự chú ý của ả hoàn toàn là vì trang phục trên người nữ tử ngồi trên cỗ kiệu, váy đen và đôi mắt bị mù. Phó quán chủ trong lời đồn còn không phải được mô tả như vậy hay sao!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT