“Con hãy nén đau thương” - Thế tử Định Quốc công nhìn con rể thở dài, ông ta ôm cháu ngoại trong lòng, lặng lẽ một lúc mới nói tiếp: “Về sau đứa bé này sẽ được nuôi dưỡng ở chỗ ta, con muốn cưới thê tử khác thì tùy con, ta chỉ cần đứa bé này thôi".

Kỳ Sương Bạch cười thật thê thảm: "Sương Bạch và Ngũ Nương yêu nhau say đắm, bây giờ nàng ấy đã đi rồi, đáng lẽ con nên xuống suối vàng với nàng ấy mới phải. Bây giờ vì nữ nhi, con cần phải sống, nhưng lòng chung thủy của Sương Bạch đối với Ngũ Nương sẽ không bao giờ thay đổi. Nhạc phụ, đừng vội nhắc đến chuyện đi thêm bước nữa, nếu Ngũ Nương biết chắc chắn sẽ không vui đâu."

Chẳng nhạc phụ nào lại muốn con rể của mình lấy vợ khác. Kỳ Sương Bạch nói như vậy, lại càng chiếm được cảm tình của thế tử. Ở nơi bọn họ không thể nhìn thấy, Phó Ngũ Nương mặc một bộ váy dính đầy máu, ả đang đứng ngay trước mặt Kỳ Sương Bạch, nhìn chằm chằm vào hắn ta, nhìn thấy nét mừng thầm bên dưới sự đau buồn của hắn ta, nhìn thấy sự khinh bỉ ẩn chứa trong mắt hắn ta.

“Ta không cam lòng” - Phó Ngũ tràn đầy hận ý, ả không cam lòng mình lại có kết cục này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play