Lãnh Tổng ! Xin Dừng Bước

Trọng Sinh?


1 năm


" Đây là đâu? Chẳng lẽ mình đã trọng sinh rồi sao!"

Cảnh Nghi thức dậy trên một chiếc giường sang trọng, lộng lẫy,cô nhận ra quang cảnh quen thuộc,rồi nhìn lịch,cô thầm nghĩ:"Đây là năm mình 18 tuổi mà,nếu đã được sống lại thì nhất định tôi sẽ trả thù các người..chính các người đã hại tôi và gia đình đau khổ đến chết."
Bỗng nhiên,có người gõ cửa:Cảnh nghi giật mình chậm rãi cầm chiếc gậy đánh gôn đứng sau cửa chờ!

Nữ quản gia đứng ngoài cửa không thấy động tĩnh bên trong liền hoảng hốt đập cửa"..rầm..rầm..".Tiếng cửa đập liên hồi."không lẽ là bọn cẩu nam nữ đó đã đến rồi sao?,cũng nhanh đấy😏"_Cảnh Nghi

Cô không muốn dính líu đến liền mở cửa sổ nhảy xuống!
Lãnh Nghệ và mẹ cô lên thấy căn phòng vắng tanh và chiếc cửa sổ mở toang hoang"cô ta nhảy từ đây xuống sao?nhưng đây là tầng sáu mà"_Lãnh Nghệ

Mẹ kế của Cảnh Nghi định bán cô cho tên tàn tật Lãnh Nghệ .Cảnh Nghi lúc này đang đi chân trần trên đường,người mặc bộ đồ ngủ trắng .Tài xế của Lãnh Nghệ đi qua nhìn thấy.. Cậu ta tưởng cô không có nhà để về,tấm lòng của Tử Lam có chút thương hại. Cậu hỏi Lãnh Nghệ:"cô gái kia đáng thương quá hay thiếu gia cho cô ấy đi nhờ chuyến này đi".

Trong đầu Lãnh Nghệ lúc này chỉ nghĩ đến Cảnh Nghi tay cầm ảnh của cô mân mê nhìn,không để ý đến lời của Tử Lam.Thấy vậy ,Tử lam hét to gọi"Thiếu gia..Lãnh công tử.."🕳Lãnh nghệ giật mình, cậu nhìn qua kính cửa sổ của con xe*mẹc*,nhìn kĩ lại ,thì ra đó là Cảnh Nghi người mà cậu thầm thương suốt 5 năm qua☆
Cậu vội vàng nói"Tử Lam ,dừng xe!"...

Trên con đường vắng vẻ,Tử Lam xuống xe mời Cảnh Nghi lên xe đi cùng trong xe cậu hỏi cô muốn đi đâu?.Cảnh Nghi ngập ngừng đáp:cho tôi đến khách sạn xương bồ.>>bỗng Lãnh Nghệ dơ tay thắt dây an toàn cho cô,lúc này 2 người 4 mắt nhìn nhau ,cảm giác quen thuộc bỗng xâm chiếm cô"người này như đã gặp ở đâu"...."tôi tên Lãnh Nghệ🐔chúng ta chưa bao giờ gặp nhau"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play