Cảnh Huyên thức dậy, không tìm thấy Khương Hàn, trong lúc hoảng hốt tưởng mình đang nằm mơ, nhận giấy chứng nhận kết hôn, cũng giống như mơ, hiện tại tỉnh mộng rồi?

Giày cũng không mang liền nhảy xuống giường, khi nhìn thấy người ở ban công, mới thở phào nhẹ nhõm.

Cảnh Huyên đi tới, ôm lấy sau lưng anh, áp mặt lên trên vai dày rộng của anh, bên ngoài vẫn trời vẫn là màu một màu xanh u ám, bốn phía rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy nhịp tim lẫn nhau, rất muốn dừng lại ở khoảnh khắc này.

Khương Hàn dập điếu thuốc, xoay người ôm cô vào ngực, cúi đầu bóp má của cô: “Sao không ngủ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play