Hốc mắt Cảnh Huyên đỏ hoe, nhìn thấy anh, hoảng sợ, sau đó u oán nhìn anh một cái.
Dường như nhìn một người xấu bội tình bạc nghĩa.
Khương Hàn bị trực giác của mình làm cho bật cười, lại giơ tay lên lau nước mắt cho cô: ''Đừng khóc... Xấu hổ chết rồi.''
Cảnh Huyên chép miệng: ''Anh mới xấu xa, cả nhà anh đều xấu xa, không... Cả nhà anh chỉ có anh xấu.'' Vừa mới khóc xong nên giọng cô khàn khàn, hơi híp mắt, bĩu môi có vẻ rất trẻ con.
Giống như đứa trẻ!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT