“ Tỷ tỷ nói đùa, mụi thật sự lo lắng cho thân thể của tỷ tỷ nên mới tới”
Phượng Khinh Ca dịu dàng cười, trong mắt Phượng Khinh Vũ không có gì giả tạo hơn
“Chớ quanh co lòng vòng rồi ! Có gì nói thẳng đi!”
“ Ừ, nghe nói 3 ngày sau hoàng thượng sẽ ở trong cung thiết yến mừng trung thu, các đại thần có thể mang theo người nhà dự tiệc, cho nên ta muốn…” Phượng Khinh Ca vừa nói vừa liếc trộm quan sát Phượng Khinh Vũ
Phượng Khinh Vũ lãnh đạm nói: “Chuyện này ngươi không phải là nên đi tìm phụ thân a, tới hỏi ta làm chi?”
“ Tỷ tỷ hiện tại là nhân vật lớn, chỉ cần tỷ tỷ nói một câu, dĩ nhiên không thành vấn đề”
Bên kia Phượng Ngạn nàng sẽ tự đi nói, nàng lấy lòng Phượng Khinh Vũ chủ yếu là vì ở trong cung yến chiếm địa vị tốt hơn. Quan trọng hơn là nàng nghe nói cung yến lần này, vì muốn tuyển phi cho 3 vị hoàng tử. Ba vị hoàng tử còn chưa lập chính phi ( Tông Chính Vân Triệt đã hòa ly với Phượng Khinh Vũ, cũng xem như chưa có chính phi), nếu như nàng có thể bộc lộ tài năng,trở thành vương phi, tiền đồ sẽ rộng mở
“ Nếu chúng ta là tỉ mụi, tỉ tỉ làm sao không giúp mụi mụi!. Tốt nhất ngươi đi chuẩn bị đi, ngàn vạn lần đừng cho phụ thân mất thể diện”
Phượng Khinh Ca sau khi đi khỏi, Lan Tâm tiến vào
Lan Tâm chu môi, nhìn tiểu thư nhà mình, bất mãn nói : “ Tiểu thư, nhị tiểu thư rõ ràng mà muốn lợi dụng ngươi đã làm quen với mấy vị hoàng tử, một bước lên trời, tại sao ngươi lại đồng ý giúp nàng?. Ngươi quên nàng đã đối với chúng ta thế nào sao?”
“ Ta làm sao quên?” Phượng Khinh Vũ nhìn Lan Tâm tức giận, cười nói.
“Vậy ngươi. . . . .” Lan Tâm trừng lớn mắt nhìn Phượng Khinh Vũ, chờ nàng đoạn sau.
“Thay vì đem con cọp đặt ở sau lưng, không biết khi nào sẽ bị cắn một cái, không bằng đặt nàng trước mặt người, để cho mọi người đều nhìn thấy mặt thật của nàng!”
Lan Tâm cái hiểu cái không gật gật đầu.
Hoàng cung, Hoán Y Cục.
Một đám cung nữ đang vây quanh giặt quần áo các cung đưa tới, bởi vì câu dẫn Hiền vương nên Hoàn nhi bị Doãn thục phi đày tới đây, đương nhiên sẽ trở thành đối tượng chèn ép của các cung nữ khác, những quần áo dơ bẩn đều đưa hết cho nàng giặt
Hoàn nhi bưng chậu quần áo lớn đến chỗ gần nhất bên hồ, không muốn nhìn thấy bộ mặt đắc ý của những cung nữ khác, nhưng họ làm sao có thể bỏ qua cho nàng
“ Ơ, đây không phải là cung nữ đắc lực bên cạnh Doãn thục phi, Hoàn nhi tỷ tỷ sao?. Tại sao lại lưu lạc đến đây giặt quần áo cho cung nữ, thái giám rồi?” Một thanh âm chua chát vang lên
Hoàn nhi không có ngẩng đầu lên, nhưng ánh mắt quét về phía đôi giày thêu của cung nữ mang quần áo của cung điện khác đến giặt. Thanh âm này thật quen thuộc, không phải là của cung nữ bên cạnh Mạnh quý phi người mà nàng đã từng đụng chạm, Châu nhi sao?
Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh! ( ý nói người thất thế không được người khác tôn trọng, coi thường). Từ nhỏ ở trong cung nàng đã gặp nhiều rồi
Hoàn nhi vùi đầu giặt đồ, xem như không nghe thấy lời nói của nàng ta
Châu nhi thấy Hoàn nhi không để ý đến mình, không khỏi tức giận, khóe miệng cong lên nụ cười lạnh, một cước đạp đổ chậu nước trước người Hoàn nhi. Nước bẩn chảy đầu trên đất, quần áo mới giặt sạch cũng rơi trên mặt đất, dính vào bùn đất
Mi tâm của Hoàn nhi nhăn lại thật sâu, hàm răng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, làm cho ti ti máu rỉ ra, tư vị tanh chui vào cổ họng, cũng đồng thời đem những ô nhục, đau đớn nuốt xuống. Nàng hít sâu một hơi, đỡ lại chậu gỗ, đồng thời đem quần áo bỏ lại vào trong chậu, đứng dậy, đi về phía Hoán trì ( hồ nước trong Hoán y cục) chuẩn bị múc nước giặt đồ. Từ đầu đến cuối cũng không nhìn Châu nhi một cái
Châu nhi hận nhìn chằm chằm bóng lưng của Hoàn nhi, đột nhiên đẩy nàng một cái
Sức lực của Châu nhi rất lớn, mà Hoàn nhi mấy ngày nay đến Hoán Y Cục nhiều nhiều cực khổ, thiếu cơm thiếu áo, bị giày vò đến còn da bọc xương, căn bản không ngăn nổi lực đẩy, cả người ngã vào trong Hoán trì
Phốc!
Hoàn nhi ở trong ao giặt đồ vùng vẩy mấy cái, sau đó đứng dậy, mặc dù thời gian rất ngắn nhưng cũng nuốt phải vài hớp nước dơ, làm cho dạ dày nàng sôi sục, muốn nôn mửa
Còn những cung nữ khác cũng vội vàng lui sang một bên sợ bị Hoàn nhi liên lụy
Hoàn nhi chậm rãi leo ra khỏi hồ, cũng không nhìn bất cứ kẻ nào, lặng lẽ nhặt quần áo lên, bỏ vào trong chậu gỗ, sau đó bưng chậu gỗ đến góc bên cạnh hồ, tiếp tục giặt đồ
“ Hừ! Hoàn nhi ngày nào càn rỡ, ngang ngược không coi ai ra gì, trở nên nhát gan như chuột rồi sao?” Châu nhi thấy thế không nhịn được lên tiếng công kích
Hoàn nhi lặng lẽ ngồi chồm hổm bên cạnh hồ giặt đồ, tựa hồ như một tượng gỗ không biết nói chuyện
Châu nhi công kích nửa ngày, thấy Hoàn nhi không có phản ứng, chỉ đành phẫn nộ rời đi
Châu nhi không có phát hiện, phía sau có một đôi mắt tràn ngập hận ý hung hăng nhìn bóng lưng của nàng chằm chằm, ngón tay trong nước nắm chặt thành quyền
Nỗi nhục ngày hôm nay, sau này nàng sẽ đòi lại gấp trăm lần
Hoàn nhi trở lại chỗ ở, sau đó vội vàng tắm rửa, đi tới nhà ăn, lại phát hiện một chút đồ ăn cũng không có. Nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm những chén không trên bàn, móng tay bấm sâu vào trong tâm. Một ý niệm lóe lên trong lòng, nàng xoay người đi về hướng Thấu Phương điện
Thấu Phương điện.
Mẹ con Tông Chính Vân Triệt cho cung nữ thái giám lui hết ra ngoài, đang nói chuyện ở trong điện
Kể từ sau vụ mị dược, địa vị của Tông Chính Vân Triệt trong lòng Minh đế giảm không ít, mấy ngày nay hắn đều cẩn thận sợ làm sai chuyện, dẫn đến Minh đến bất mãn. Nhưng, thời điểm này, đột nhiên lan truyền tin tức Doãn thừa tướng cấu kết với tặc nhân cướp quan ngân làm của riêng, Doãn Hạc Linh bị tịch thu nhà, làm cho mẹ con của Tông Chính Vân Triệt lo lắng không thôi. Doãn Hạc Linh là thừa tướng đương triều, quyền cao chức trọng, cho đến bây giờ đều là chỗ dựa của 2 mẹ con nàng, nay hắn không còn nữa, Doãn thục phi trong cung cũng khó tồn tại, lại thêm bị Minh đế ghét bỏ
Minh đế đã lâu ko đặt chân vào Thấu Phương điện, điều này đối với Doãn thục phi người được sủng ái nhất hậu cung không khác nào một đả kích lớn. Mà những cung nữ, thái giám trong cung, cũng không đối xử cung kính với nàng như trước. Chuyện này nếu như tiếp tục phát triển, chẳng phải có lợi cho mẹ con Tông Chính Vân Thanh và Mạnh quý phi sao?
“ Mẫu phi, cửu cửu ở nơi đó con đã phái người thu xếp ổn thỏa rồi”
Tông Chính Vân Triệt nói hắn đã thu xếp, có nghĩa là đã hối lộ cho những binh sĩ áp tải, để bọn chúng đối xử với hắn tốt hơn một chút
“Ừ.” Doãn Thục phi nhàn nhạt gật đầu một cái coi như là trả lời. Chuyện này nàng không để ở trong lòng, chuyện nàng lo lắng bây giờ là làm sao để mẹ con nàng trở mình
“ Triệ nhi, phụ hoàng ngươi mấy hôm nay đều đến chỗ Mạnh quý phi, mà chuyện lần này của cửu cửu ngươi, Lệ vương trực tiếp nhúng tay tạo thành. Ngươi có đối sách gì chưa?”
Tông Chính Vân Triệt cau mày lại, làm sao hắn không biết tình thế bây giờ đối với mẹ con hắn vô cùng bất lợi, nếu như tiếp tục như thế. Minh đế rất có thể sẽ lập Tông Chính Vân Thanh làm thái tử, mà mẹ con Tông Chính Vân Thanh luôn ghét hắn, đến lúc đó e là số phận của mẹ con hắn sẽ vô cùng bi thảm
---------- BỔ SUNG THÊM ----------
---------- BỔ SUNG THÊM ----------