edit: tiểu khê

Mọi người đồng thời xuống núi, phụ cận cổ trấn có rất nhiều nhà trọ dân, nhưng đều là loại nhỏ, không có thể chứa chấp được mười mấy người như bọn họ được.

Thượng Vũ Tình cùng Vương Chiêu Tuyết đã sớm kế hoạch hảo, tối hôm nay mọi người tách ra ở, vẫn dựa theo thứ tụ bốc thắm hôm trước, giữa trưa hôm sau tập hợp lại dưới chân núi, mọi người thống nhất đi xe bus trở lại.

Mọi người không có ý kiến gì với đề nghị này, đặc biệt là Hạ Duẫn, cậu vui vì lần này không thay đổi bạn cùng phòng, bằng không nếu để cậu chung phòng với nam sinh khác, không chỉ bản thân mình không tình nguyện, mà đoán chừng dấm chua của Giang Chấp co thể chua chết người luôn.

"Chúng ta lại bốc giấy nè, trên giấy viết ba nhà nghỉ khác nhau, mỗi người chọn một tờ, cụ thể ở đâu thì xem ý trời nhé."

Bởi vì bạn cùng phòng chắc chắn ở chung rồi, cho nên cậu và Giang Chấp chỉ cần chọn một tờ là được, Hạ Duẫn hi vọng có thể ở được một căn phòng tốt, thế nhưng vận may của cậu không tốt lắm, vì thế cậu quay đầu nói với Giang Chấp, "Cậu đi rút đi, tớ hay xui lắm."

Giang Chấp gật đầu, đi tới trong đám người.

Bình thường Giang Chấp không hay lại gần mấy việc náo nhiệt như thế, đặc biệt cực kỳ không thích đứng trong đám đông, thấy hắn hiếm khi chủ động như thế, mọi người liền nhường cơ hội bốc lần đầu cho hắn.

Nam sinh trong lòng nhịn không được phải cảm thán, các nữ sinh đều là nhan cẩu, đối với nam sinh phổ thông như bọn họ thì cực kỳ kiêu ngạo, kết quả khi đến giáo thảo liền tích cực chủ động...

Dọc theo đường đi bọn họ cứ nghĩ bản thân mình đã quen rồi, kết quả lần thứ hai thấy cảnh này vẫn là không nhịn được đau lòng.

Giang Chấp cúi đầu nghiêm túc chọn lựa, tay thon dài như ngọc chỉ chạm tới tờ giấy, không thiếu nữ sinh trong lòng đều gào gào kêu, thậm chí muốn đem bàn tay đẹp chạm qua tờ giấy này cất giấu đi!

Cuối cùng hắn dựa vào cảm giác lựa chọn một tờ, đi về bên cạnh Hạ Duẫn, Hạ Duẫn căng thẳng tiếp nhận tờ giấy mở ra, trên đó viết nhà ở ven hồ.

Hạ Duẫn không biết cái này nhà nghỉ này sẽ như thế nào, liền dùng ánh mắt dò hỏi Thượng Vũ Tình, thấy Thượng Vũ Tình bình tĩnh lắc đầu, thế nhưng trong mắt không nhịn được lập loé ánh sáng kích động.

Cậu có loại dự cảm xấu.

Những người khác dồn dập bắt đầu rút thăm, cuối cùng người cũng rút được nhà ven hồ là Thượng Vũ Tình cùng Chu Hân Trúc.

Hai người trong ánh mắt hâm mộ của đám người nhìn nhua, thiếu chút nữa hét lên!

Thời gian không còn sớm, vì vậy mọi người dựa theo kết quả bốc thăm đi tới nhà nghỉ, chờ mọi người tản đi bớt, Hạ Duẫn liền hỏi Thượng Vũ Tình, "Chúng ta bốc được cản phòng tốt lắm hả? Sao hia người lại kích động như thế?"

Khóe miệng Thượng Vũ Tình giương cao lên, nhỏ nỗ lực bảo trì nghiêm túc, "Ừm, là rất tốt, các cậu mà nhìn thấy sẽ rất kinh hỉ."

Hạ Duẫn tin, cậu cao hứng lôi kéo Giang Chấp, "Quá tốt rồi, tay cậu thật may!"

Thượng Vũ Tình giấu được Hạ Duẫn nhưng không giấu được Giang Chấp, Giang Chấp nhìn Hạ Duẫn một hồi, ngữ khí tựa có thâm ý nói: "Quả thật không tệ."

Nhà ven hồ cách nơi này khá xa, bốn người họ liền gọi xe đi đến đó, Hạ Duẫn biết Giang Chấp không thích ngồi gần người khác cho nên cậu cố để cho hắn vào trước, mình ngồi cạnh đó.

Kết quả vẫn xảy ra vấn đề, lúc Thượng Vũ Tình và Chu Hân Trúc vừa định lên xe thì cảm giác không khí giảm xuống mười độ.

Hai nhỏ quay đầu lại, đối diện chính là khuôn mặt lạnh như băng của Giang Chấp, không nhịn được rùng mình.

Chu Hân Trúc không hiểu ra sao, nhưng là Thượng Vũ Tình biết bọn họ dù sao cũng là người yêu mà! Giang Chấp khẳng định không hy vọng Hạ Giáo Hoa ngồi cạnh con gái, vì vậy nhỏ rất có mắt kéo Chu Hân Trúc ra ngoài.

"Cái kia, trong xe quá chật rồi, hai đứa mình gọi xe khác nhé!"

Sắc mặt Giang Chấp hơi dịu lại, Hạ Duẫn ngu ngốc đến mấy cũng nhìn ra vấn đề, giơ tay kéo kéo tay áo Giang Chấp, âm thanh có chút bất đắc dĩ "Cậu đó..."

Giang Chấp nắm lấy Hạ Duẫn tay không buông ra, giọng điệu như đang tuyên thệ chủ quyền, "Không thể để cho người khác lại gần."

Tài xế nhìn bọn họ đều vui vẻ, chà chà cảm thán, "Thanh niên mấy cậu ngày nay a, có con gái chủ động theo đuổi mà còn không quý trọng."

Bên đó, Chu Hân Trúc bị Thượng Vũ Tình túm liền ngơ ngác hỏi lại, "Ấy ấy, khoảng cách tốt để ăn đường như thế, sao cậu lại chạy chứ?"

Thượng Vũ Tình ý vị sâu xa nói, "Cậu không thấy Giang Chấp không vui à, cho người yêu bọn họ có chút không gian riêng tư đi nào, không chừng có điều gì đó muốn nói đấy! Bọn mình đừng có xen vào nhé."

"Cũng đúng!" Chu Hân Trúc còn không biết cp nhỏ đu là thật, còn tưởng rằng lời Thượng Vũ Tình nói là mấy câu fan cp hay nói thôi, cũng không hoài nghi gì.

Nhỏ gọi cái xe khác, trong miệng vẫn cảm thán, "Quan hệ bọn họ thật là tốt! Cũng không biết vị lâu chủ kia trong diễn đàn sao lại không đăng nhỉ."

Thượng Vũ Tình sững sờ, "Lâu chủ nào?"

Chu Hân Trúc cho là nhỏ chưa biết, vì vậy nhanh chóng cho nhỏ coi cái topic bị đẩy cao kia, "Cậu nhìn nè, lâu chủ này chắc chắn là một trong đám người chúng ta rồi, không biết sao lại không đăng nữa, tớ liền thay đó đăng ảnh lên."

Thượng Vũ Tình căng thẳng lướt xuống.

Trời ạ, đây chẳng phải là cái topic nhỏ mở sao? Vốn nhỏ đã quên mất nó, kết quả Chu Hân Trúc lại đăng tiếp?

Thấy nhỏ ấy đăng không ít ảnh của hai người, Thượng Vũ Tình liền không nhịn được muốn đỡ trán?

Sớm biết như vậy lúc trước nhỏ nên xóa nó đi, lần này Chu Hân Trúc ra tay một cái, trực tiếp đưa ra các bằng chứng là ảnh, cp xào càng nóng, đây không phải là ép người ta công khai sao?

Nhỏ có lòng muốn ngăn Chu Hân Trúc lại không biết nên nói như thế nào, suy tính nửa ngày nàng chậm rãi nói: "Vẫn nên đừng tiếp tục đăng ảnh trong diễn đàn nữa nhé, tớ nhớ Hạ Duẫn từng nói, không thích người khác chụp trộm cậu ấy."

Chu Hân Trúc sững sờ, "Phải không? Tớ còn tưởng rằng soái ca như cậu ấy sẽ rất thích đó!"

Thượng Vũ Tình tận dụng mọi thời cơ, "Không có a, Hạ Duẫn không thích! Giang Chấp cũng không thích."

"Kia được rồi, tớ sẽ nhanh chóng xóa." Chu Hân Trúc không phải loại fan cuồng nhiệt, nhỏ thích cả Hạ Duẫn và Giang Chấp mà không phải cp của bọn họ, nếu khiến bọn họ không vui thì nhỏ chắc chắn sẽ không làm.

Thấy nhỏ dễ nói chuyện như vậy, Thượng Vũ Tình cuối cùng cũng coi như thở phào nhẹ nhõm.

Trên đường có hơi bị tắc đường, cuối cùng hai chiếc xe gần như là tới nhà ven hồ cùng lúc.

Nhà này không thẹn với tên của nó, là ngôi nhà trệt gần hồ trong cổ trấn, trang trí hơi cổ lại mang theo nhã trí, mở cửa sổ có thể thấy hồ nước trong veo bên cạnh, vào mùa hè cực kỳ mát mẻ.

Thượng Vũ Tình đã đặt trước hai cái gian phòng, nhà nghỉ không lớn, tổng cộng chỉ có ba gian phòng, qui cách đều không khác nhau là mấy, Hạ Duẫn tùy tiện cầm một cái chìa khóa, phòng Thượng Vũ Tình gần đại sảnh, Hạ Duẫn chúc ngủ ngon với mấy nhỏ, sau đi Giang Chấp đi vào trong.

Kỳ thực Hạ Duẫn đã có dự cảm gian phòng sẽ không quá lớn, dù sao nhà trọ dân vốn dĩ cũng đã nhỏ rồi, lại chia thành ba căn chắc sẽ không thể nào lớn nổi.

Mà giây phút cậu mở cửa ra, vẫn bị chấn động thật mạnh.

Gian phòng có lớn hơn chút so với tưởng tượng của cậu, vật trang trí đều làm bằng gỗ, hơn nữa còn đặc biệt tinh xảo như nhà gỗ nhỏ trong rừng, rất có ý thơ.

Hết thảy đều hoàn mỹ, nhưng mà tại sao lại chỉ có một cái giường chứ.

Còn là giường lớn màu đỏ nữa chớ.

Hạ Duẫn cứng đờ trước cửa, trong lòng cực kỳ kích động muốn trả phòng.

Đm! Rốt cuộc cậu cũng biết tại sao Thượng Vũ Tình lại hưng phấn như vậy...

Nếu là mấy ngày trước cậu sẽ không thấy sao, bởi vì khi đó giữa cậu và Giang Chấp chỉ là bạn bè trong sáng, chung giường thì cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, nhưng giờ bọn họ mới quen nhau thôi! Hơn nữa cậu mới còn xác định được mình hơi thích Giang Chấp rồi, kết quả lại phòng chung giường.

Chung giường với chung phòng hoàn toàn không cùng khái niệm đâu!

Hạ Duẫn cũng không dám nhìn Giang Chấp phản ứng thế nào, đầu tỉnh tỉnh, vừa quay đầu lại nhìn thì Giang Chấp đã đi vào, cậu cũng chỉ đành đóng cửa vào phòng thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play