Thư Vi vô cùng uất ức, rõ ràng cô cũng học được một cái nghỉ hè a!

Thế nhưng là vẫn như cũ vô dụng.

Quả thật là người so với người làm người ta tức chết.

Thư Hân buồn cười, cô vội vàng nói vài lời tốt đẹp, mới dỗ dành Thư Vi qua chuyện.

Nói đến khô cả họng hai người mới cúp điện thoại.

Thư Hân nghiêng đầu nhìn qua phòng ăn, thấy ba người nói chuyện vui vẻ như cũ, nàng dứt khoát mở TV xem bản tin thời sự.

Nhưng mà trong lòng của cô trĩu nặng.

Bởi vì cho đến Tiền Tinh rời đi, cô cũng không nhìn thấy mẹ đối với dì Tiền Tinh nói cái gì cả.

*

La Thục Nghi bề ngoài bình thản, nhưng thật ra có chút lo lắng, nóng nảy.



Thư Triển Trình là người bên gối nên ngay lập tức đã nhận ra, sau khi vuốt ve an ủi, ông hỏi với giọng khàn khàn, "Thế nào? Tâm trạng có chút không tập trung."

La Thục Nghi do dự một chút, không thể không nói, "Lão Thư, anh có biết thám tử tư đáng tin cậy không?”

Thư Triển Trình còn tưởng rằng là chuyện gì to tác, ông cười nói, "Chỉ cần em muốn, đừng nói thám tử tư, sao trên trời anh đều có thể hái xuống cho em."

Miệng so với bôi mật còn ngọt hơn.

La Thục Nghi mắt trợn trắng, nhưng nét mặt cực kỳ nghiêm cứ, "Tìm cho em một thám tử tư lợi hai điều tra sinh hoạt cá nhân, loại chuyện kia 360 độ không một góc chết." Bà âm thầm hung ác, "Điều tra chồng của Tiền Tinh."

Bà cũng đã sớm suy sét cẩn thận qua, coi như mình cùng Tiền Tinh có quan hệ thân mật, cũng so ra kém người chồng đầu ấp tay gối.

Tự hỏi bản thân, nếu như bà đặt mình vào địa vị Tiền Tinh mà suy nghĩ, cũng không nhất định dễ dàng tin tưởng Tiền Tinh.

Cho nên, không thể tùy tiện nói cho Tiền Tinh hết thảy mọi việc.

Tình cảm con người không thể chịu được tiêu hao, bà nhất định phải có mười phần chứng cứ, mới có thể để cho Tiền Tinh tin tưởng mình.

Sinh hoạt cá nhân có thể tra cái gì, đơn giản là chồng Tiền Tinh không quy củ thôi, loại chuyện lông gà vỏ tỏi này cũng đáng để hao tâm tổn trí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play