Đến nơi Hứa Tiểu Mai bế cục bông còn anh thì bế bé ken gia đình bốn người họ bước vào thang máy dành riêng cho khách vip rồi thẳng đường đến phòng hẹn của mọi người.
Trong thang máy bé ken hỏi:" baba chúng ta sau phải đi thang máy này vậy đi cửa chính không được sau ạ?
Mặc Tử Kỳ trả lời con trai:" gì nơi này không dành cho trẻ em như các con đến đâu? gì là của mami con mở nên tụi con được ưu tiên đó.
Anh vừa nói vừa xoa đầu con trai.
Bé ken lại hỏi:" vậy tại sao con nít như tụi con lại không đến được nơi này ạ?
Mặc Tử Kỳ cười rồi nói:" sau này khi con trưởng thành rồi sẽ biết thôi.
Cục bông nãy giờ nghe baba và anh trai của mình nói chuyện cô bé cũng hỏi một câu:" vậy khi nào tụi con sẽ trưởng thành?
Hứa Tiểu Mai đang bế cô bé thì trả lời:" bây giờ các con mới có năm tuổi thôi nên còn quá nhỏ để biết nhiều việc, khi nào các con có thể tự bảo vệ được bản thân và mọi người thân bên cạnh các con thì lúc đó các con đã lớn và trưởng thành.
Bé ken nghe vậy thì hỏi:" vậy con ăn nhiều và tập luyện thể lực thì sẽ mao lớn phải không ạ?
Mặc Tử Kỳ và Hứa Tiểu Mai nhìn con trai cười rồi anh nói:" con có si nghĩ như thế thì tốt, nhưng baba chỉ mong các con sống vui vẻ như bao đứa trẻ khác thôi con đường sau này do các con chọn baba và mami không ép buộc các con phải gánh vác thứ gì cả đâu nên các con cứ yên tâm đi.
Bé ken hiểu ý baba mình nói nên cậu bé nói:" con là con trai lớn lên sẽ bảo vệ mọi người và cả tập đoàn của chúng ta nữa.
Khi cậu bé vừa nói xong câu nói đó anh gật đầu rồi nói với con trai là:" con nghĩ vậy là tốt, nhưng con phải cố gắng nhiều hơn nữa và việc quan trọng bây giờ là các con phải trăm chỉ học hành và tìm hiểu nhiều hơn.
Bé ken nói:" baba yên tâm con trai baba thông minh mà.
Mặc Tử Kỳ xoa đầu con trai rồi cười tươi.
Cánh cửa thang máy mở ra họ chỉ đi vài bước là đến phòng VIP đặc biệt dành riêng cho họp mặt gia đình hay bạn bè của quán mà thôi và đây cũng căng phòng duy nhất mà khi thành lập quán bar này cô đã cho xây dựng lên nó nằm tầng trên cùng của quán và có cả phòng ngủ nữa chứ tầng này có bốn phòng ngủ và một phòng khách lớn có cả phòng bếp nữa.
Nơi đây dành riêng cho bốn cô gái khi gặp nhau rồi lười về nhà họ sẽ ở đây.
Mặc Tử Kỳ và Hứa Tiểu Mai bước vào phòng thì thấy mọi người đều đông đủ cả, cô và anh bước đến nơi còn lại hai chỗ ngồi dành cho họ ,khi cô và anh rồi xuống xong thì người nhanh tay nhanh chân nhất là Lâm Tiểu Hồng nói:" trời ơi hai tiểu bảo bối của dì Lâm cũng đến đây nữa à.
" Vừa nói Lâm Tiểu Hồng đi đến bên cạnh Hứa Tiểu Mai để ôm cô bé cục bông.
Nhưng đâu dễ như thế cô bé cục bông ôm chặt Hứa Tiểu Mai và nói:" dì Lâm lại kia ngồi đi ạ.
Lâm Tiểu Hồng ấm ức nói:" dì thích ngồi gần con đó cục bông đáng yêu à.
" vừa nói cô vừa đưa tay nựng má của cô bé và rồi bị cô bé cho ăn trái bơ to đùng luôn.
Thấy Lâm Tiểu Hồng bị cục bông bơ như vậy thì Phóc Cẩm Ngọc và Tiêu An Bình cùng cười lên và Phó Cẩm Ngọc lên tiếng nói:" Tiểu Hồng à cậu lại bị bảo bối cục bông bơ rồi à đã bảo cậu bao nhiêu lần rồi bớt bớt lại đi thì con bé sẽ không bơ cậu đâu.
Tiêu An Bình cũng nói:" phải đó Tiểu Hồng.
Lâm Tiểu Hồng buồn bã nói:" đúng là tớ chịu thua con bé luôn.
Mọi người ai nấy cũng cười Lâm Tiểu Hồng gì phải bó tay chịu thua với một cô bé.
Bé ken lúc này mới lên tiếng:" con chào dì Lâm,dì Phó và dì Tiêu à.
Ba cô gái đồng thanh nói bé ken ngoan quá.
Lúc này cục bông mới thò đầu ra khỏi người của Hứa Tiểu Mai và chào các cô gái.
Các bạn của anh thấy có hai đứa trẻ mà trong giống anh và cô thì họ cũng phần nào đón được và người thay mặt hỏi là Lý Bạch anh hỏi Mặc Tử Kỳ là:" Tử Kỳ đừng nói đây là con của cậu với Tiểu Mai nhe.
Mặc Tử Kỳ nói một cách vô tư là:" các cậu nhìn thì biết rồi ở đó còn hỏi.
Lục Ân nói:" cậu thật lợi hại đó Tử Kỳ.
" vừa nói anh vừa dơ ngón tay cái lên.
Lục Tuấn phụ họa nói:" Tử Kỳ hai bảo bối lớn như vậy rồi đừng nói là cậu năm năm trước đã.
Vừa nói Lục Tuấn vừa chỉ tay về phía anh và cô nhận được cái gật đầu từ anh thì ba anh bạn của Mặc Tử Kỳ há hốc mồm kinh ngạc và đồng thời họ giơ ngón tay cái lên biểu thị cho việc cậu giỏi nhất.
Thấy ba anh bạn mình như thế Mặc Tử Kỳ không thèm nói chuyện với họ nữa mà quay qua hai đứa trẻ rồi nói:" hai con chào các chú đi, đây là chú Lý tên đầy đủ là Lý Bạch bạn của ba, đây là chú Lục tên đầy đủ là Lục Ân và đây cũng là chú Lục tên đầy đủ là Lục Tuấn.
Khi hai bé chào xong thì cục bông hỏi:" baba sau có hai chú Lục ạ?
Mặc Tử Kỳ trả lời con gái :" gì hai chú ấy là anh em sinh đôi cũng giống như con và anh hai con đó.
Cục bông lại nói:" nhưng con và anh hai sinh đôi tại sao lại là một trai một gái còn hai chú ấy cũng là sinh đôi sau lại là nam?
Trước câu hỏi của cô bé thì ai nấy cũng phải lắc đầu rồi cười họ không nghĩ rằng đây là câu hỏi của một đứa trẻ chỉ mới năm tuổi thôi.
Để trả lời câu hỏi này Mặc Tử Kỳ nói nói con gái là để chú Lục Tuấn giải thích cho con hiểu nhe gì chú ấy làm bác sĩ đó.
Lục Tuấn ngồi đó mà cũng bị gọi tên nữa nên anh nói:" tôi chỉ là bác Sĩ bên khoa ngoại thần kinh chứ có phải bác sĩ sản khoa đâu mà biết.
Mặc Tử Kỳ nói:" thì cậu hiểu thế nào giải thích thế ấy là được.
Lục Tuấn đành bất lực rồi quay qua giải thích với cục bông:" cháu gái à chú và anh chú là sinh đôi cùng trứng nên là sinh đôi nam còn cháu và anh cháu là sinh đôi khác trứng nên mới là một trai một gái và sinh đôi một trai một gái rất ít nên cháu cứ hiểu là cháu và anh cháu rất may mắn được sinh ra trên đời này có biết chưa.
Cô bé gật đầu coi như đã hiểu, mọi người tiếp tục nói chuyện bàn nhau về việc đám cưới của anh và cô rồi họ gọi thức ăn đem lên, cứ như thế thời gian trôi qua nhanh đến trời về khuya mà họ vẫn chưa hay biết gì khi thấy hai đứa trẻ ngủ ngon lành thì họ mới để ý thời gian và quyết định ở lại căn phòng này một đêm.
Hứa Tiểu Mai và Mặc Tử Kỳ gọi điện về nhà cho ông bà Mặc và ông bà Hứa hay rồi xin phép ông bà.
Mỗi cặp đôi chia nhau phòng ngủ có bốn phòng ngủ thì bốn cặp đôi anh và cô mỗi người bế một bé về phòng ngủ của mình.