CHƯƠNG 16
  
Này, đồ vật nhỏ, lúc trước nếu ta hiểu chuyện một chút, nhẫn nại chờ Phượng Ẩn niết bàn xong rồi mới đi hỏi mượn Hỏa Hoàng Ngọc, nàng cũng sẽ không bị ta làm hại mất hết linh lực, hồn phách tiêu tán ở Tam giới."
Trong cấm cốc Đại Trạch Sơn, Cổ Tấn đang cầm Túy Ngọc Lộ nhớ lại cảnh trong rừng cổ ngô đồng, vừa mân mê cái bụng mềm mại của Thủy ngưng thú, vừa buồn bã như mất của rồi thở dài. Trên hông hắn đeo một miếng đá đỏ rực, đó chính Hỏa Hoàng Ngọc chứa hồn phách và linh lực của Phượng Ẩn bị tản ra, rồi sau đó hóa thành miếng Hỏa Hoàng Ngọc màu đỏ bình thường.
Thủy ngưng thú đã tỉnh lại vào buổi chiều, giả bộ mê man cả nửa ngày, nghe xong câu chuyện cũ năm xưa, xuân thu bi thương, ân hận đã làm, cho tới nửa đêm, thì bị hương thơm của Túy Ngọc Lộ làm cho thèm không nhịn được. Không biết lúc nào nó lật người lại, dùng móng vuốt nhỏ đang run rẩy, nhẹ nhàng cào cào ngón tay của Cổ Tấn để trên bụng nó.
Cái cào này làm cho tiểu Thần quân của chúng ta ngây ngẩn cả người. Cổ Tấn liên tục cúi đầu nhìn, chạm vào một con mắt vừa đen trong suốt vừa trơn bóng. Thủy ngưng thú cứ như vậy ngồi xổm trong lòng ngực của hắn, móng vuốt nhỏ lôi kéo đầu ngón tay hắn, tràn đầy khâm phục nhìn hắn.
Không đến một giây, trái tim Cổ Tấn lập tức trở nên mềm mại. Hắn giơ tiểu thú lên ngang bằng hắn, kinh ngạc thốt lên : "Ồ, tiểu gia hỏa, ngươi rốt cuộc đã tỉnh?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play