===============================================
Beta: Vũ Minh Nguyệt
===============================================
Trả lời mấy vấn đề của Ron xong, Ann cùng Fanny nói một tiếng rồi đến nhà kính của giáo sư Sprout, cô cố gắng tránh mấy chuyện liên quan đến bộ ba người bọn họ. Tuy rằng đối với chuyện liên quan tới Rồng cũng rất tò mò, làm sao có thể không chứ, dù gì từ khi còn bé ai mà không nghe đến mấy chuyện xưa về nó chứ. Cô còn nghĩ đến chiếc cúp lửa mới được thấy rồng không nghĩ đến lại gặp sớm như vậy, nhưng mà dính dáng đến ba người bọn họ cỡ nào cũng có mấy trò mạo hiểm, về sau còn có thể bị trở thành mục tiêu diệt trừ của thế lực hắc ám, nên cô liền dập tắt ngọn lửa hiếu kì trong lòng.
Chờ đến lúc ăn tối Ann mới bình tĩnh trở lại, nhưng mà ba cặp mắt bên Gryffindor cứ nhìn về phía này làm cô không được tự nhiên lắm.
Một ngày trôi qua, không thấy chuyện gì xảy ra.
Hai ngày, ba ngày trôi qua cũng không thấy chuyện gì xảy ra.
Qua đến ngày thứ tư, cũng không thấy cái gì phát sinh, nhưng mỗi lần ngồi ở dãy bàn Slytherin dùng bữa, ba người họ đều nhìn cô sau đó lại nhỏ giọng bàn tán.
Một thời gian dài, nội tâm Ann rất ngứa ngáy như có một con mèo cào, mấy luồng âm thanh cứ trong đầu cô vang lên.
Bên thì nói, chẳng lẽ Hagrid thật sự nuôi một con rồng, nghe thật hấp dẫn, con rồng này chủng loại gì nhỉ, bộ dáng ra sao ? Có phải cùng với trong sách tương tự hay không ? Có tới phun ra lửa à, là ấp từ trứng sinh sôi ra hay sao ? Trứng rồng nhìn như thế nào !
Còn một bên thì nói, không được dính líu đến bộ ba này, mình chỉ là một kẻ bình thường, không có năng lực. Kinh nghiệm xã hội bao nhiêu năm nói cho cô biết, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, con người chính là hạt cát nhỏ trong vô vàn sinh mệnh, cô không giống nhân vật chính có tác giả che chở, không thể đi tìm chết. Tò mò sẽ chết người !
Lâu lâu còn có một luồng âm thanh vang đến, ngươi thả lỏng chút đi, vừa đến thế giới phép thuật thời gian ngắn, có rất nhiều thứ mới mẻ, chỉ mới năm nhất thì có nguy hiểm gì được chứ ? Không phải theo trí nhớ của ngươi, năm nhất nguy hiểm nhất là cùng giáo sư Quirrell với Chúa tể Hắc Ám giằng co à, ở Hogwarts có bùa bảo vệ lại còn nhiều người như vậy làm sao lại tới phiên ngươi. Cái đó là một con rồng, còn có thể là rồng con, hoặc là trứng rồng đó, ngươi sẽ có cơ hội được sờ vào rồng đó !
Ba luồng âm thanh cứ lởn vởn trong đầu Ann, làm cô mỗi ngày đều phiền muộn. Đôi khi sự việc chính là như vậy, nếu ngươi tò mò một chuyện gì đó, nếu ban đầu từ chối người ta hay người ta từ chối ngươi, lòng hiếu kì này sẽ bị dập tan. Nhưng đám người này không khẳng định cái gì, không từ chối ngươi, cứ nhìn chằm chằm lấy đánh thẳng vào tâm tư ngươi, lòng hiếu kì mỗi ngày càng lớn dần.
Ann chính là đang trong trạng thái này.
Trôi qua năm ngày, buổi chiều Slytherin không có lớp, cô đang giúp giáo sư Sprout chăm sóc nhà kính số hai. Nhà số một đang được Gryffindor với Ravenclaw dùng để học Thảo Dược. Chuông tan học vừa vang lên Ann đã bị hai bóng người kéo từ nhà kính đi, bọn họ kéo cô phóng như bay, chờ Ann phản ứng lại đã bị dắt đi một đoạn xa.
Chờ nhận ra hai người phía trước, là Ron và Harry, Ann la lên " Nè buông ra, các cậu muốn làm gì ?"
Hai người liếc nhìn nhau, sau đó dắt Ann ra xa khỏi nhà ấm bọn họ mới buông cô ra. Ann tức giận, xém chút nữa là rút đũa phép ra.
Hermione ở một bên nhỏ giọng khuyên can "Ann đừng giận, mình biết chúng mình làm vậy là không đúng, nhưng mà chuyện này rất quan trọng, cùng cậu có liên quan."
Harry cùng Ron gật gật đầu, Ann hít sâu giữ bình tĩnh, giọng nói cũng không tốt lắm " Nói đi, có việc gì ?"
" Hiện tại không có thời gian cùng cậu giải thích, trước chúng ta đến chỗ này đã." Hermione vội vàng.
"Đi đâu ?"
" Phòng nhỏ của bác Hagrid."
Sau đó bốn người liền chạy đến căn phòng của Hagrid, khi Hagrid mở cửa cho họ vào, Ann nhìn thấy cảnh tượng bên trong liền hít một hơi dài, trong căn nhà nhỏ hỗn độn của bác, ở giữa bàn gỗ là một quả trứng, trên mặt vỏ trứng còn có một khe nứt.
Ann cầm lòng không được, lại gần đôi mắt chăm chú nhìn quả trứng.
" Thấy không, mình đã nói cậu ấy sẽ hứng thú mà, ai đối với trứng rồng mà không tò mò chứ !" Ron đắc ý, Hermione bên cạnh đánh nhẹ khuỷu tay cậu.
Ann cũng không quan tâm tới Ron, nàng chỉ nghiêng đầu nhìn ngó quả trứng rồi hướng Hagrid " Nó muốn nở ra rồi phải không ?"
Hagrid nặng nề gật đầu, lúc này trứng rồng động đậy phát ra tiếng, nhất thời mọi người đều im lặng, cả căn phòng đều nhìn chằm chằm đến nó.
Ngay sau đó là một âm thanh chói tai vang lên, trứng nứt rồi. Một con rồng con nằm ở giữa vùng vẫy, những chiếc gai đen bóng, mọc trên sóng lưng, thân mình màu đen trên đầu còn có hai sừng nhỏ, mũi to còn đôi mắt hồng cam đang hướng nhìn tới phía trước.
Nó hắt xì một tiếng, từ mũi tỏa ra hơi lửa nong nóng. Hagrid vươn tay sờ đầu " Nó thật xinh phải không ?" nó hướng về phía Hagrid nhe nhe hàm răng nhọn " Ôi, Merlin." Hagrid hô một tiếng " Mấy đứa xem, có phải nó đang kiếm mẹ không ?"
Ann bên cạnh nói một câu " Nhưng ta cho rằng nó không nhận thức được cha mẹ đâu, chắc là đang đói bụng rồi." Hagrid nghe xong cũng gật đầu đồng ý, liền đi loanh quanh kiếm gì cho nó ăn.
Ann khoanh tay để trước ngực, nhìn vào nhóm ba người " Được rồi, giờ ai nói xem, kiếm tớ có việc gì ?"
Ba người nhìn nhau, không ai mở miệng, Ann nhướng mày.
Ngay lúc này, Hagrid hoảng hốt nói " Có người, có một thằng nhóc ở cửa sổ nghe lén, không biết được bao lâu nó chạy rồi."
Harry chạy đến bên cửa sổ nhìn theo " Là Malfoy."
Ann nhịn không được than thầm, lại gặp phiền phức rồi " OMG ! Lại một chuyện phiền phức."
Hagrid luống cuống tay chân đem rồng con nhét vào một cái rương, cái này là nơi mà lần trước bác định làm một ngôi nhà nhỏ cho nó. Ron với Harry chạy ra cửa đuổi theo Malfoy, Hermione bắt cái ghế từ cửa sổ ngó xem tình hình.
Nhìn tình huống, Ann cảm thấy mình như đang đối mặt với đám nhóc con gây sai lầm, đang cố gắng sửa sai. Thôi được rồi, bọn họ đúng là làm sai, bọn họ cũng thật sự chỉ là đám nhóc nhìn đến Hagrid, bác cũng rối loạn không kém lũ trẻ này.
Harry cùng Ron đuổi vài bước liền quay trở về, Malfoy chạy xa quá rồi tụi nó không theo kịp, mà Harry giấu cái rương đem cất lên cao, giống như làm vậy sẽ không bị ai phát hiện. Hermione thấy hai người họ chạy về, liền chuyển mắt về phía Ann.
" Được rồi, bình tĩnh chút nào." Âm thanh của Ann vang lên " Chuyện cũng đã xảy ra rồi, Malfoy chắc sẽ không nhanh chóng về báo cho giáo sư biết sớm đâu, cũng đã nhìn thấy không thể thay đổi được, hiện tại nghĩ cách ứng phó đã."
" Vì sao ?" " Cách ứng phó" "Rồng con phải làm sao ?" " Ann."
Bốn người đồng loạt lên tiếng, ánh mắt hướng về Ann.
Trong đầu Ann bỗng nhớ tới đời trước một danh nhân từng nói: Gặp chuyện phải bình tĩnh, bình tĩnh lại tiếp tục bình tĩnh, đem mọi thứ sắp xếp rõ ràng, nhìn từng cái một như vậy mới có thể giải quyết vấn đề.
Ann lại lên tiếng " Trước tiên Malfoy sẽ không vội báo cáo chuyện này, bởi vì cậu ta còn không có chứng cứ bác Hagrid đang nuôi rồng."
" Nó đã nhìn thấy." Ron bên cạnh nhanh nhạy nói.
Ann nhàn nhạt nhìn Ron, chậm rãi nói giống như cho họ thời gian suy nghĩ " Cậu ta thấy ? Thấy cái gì, ở đâu ? Cứ như vậy chạy tới trước mặt giáo sư nói đã thấy chỗ bác Hagrid có rồng ? Ai sẽ tin lời cậu ta chứ ?"
Rốt cuộc người có chỉ số thông minh cao xuất hiện rồi " Đúng rồi, rồng rất hiếm thấy, sẽ không có giáo sư nào tin mấy lời này của học sinh năm nhất." Hermione bên cạnh lấy lại bình tĩnh, từ từ phân tích.
" Nhưng mà giáo sư Snape, thầy ấy luôn nhắm vào mình, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này." Harry nói.
Ann nhìn Harry, nói một hơi dài " Tớ không quan tâm cậu vì cái gì mà đối với giáo sư Snape có ác cảm, nhưng tớ hỏi cậu cho dù là giáo sư Snape tin thì sao ? Một đứa nhóc học năm nhất chạy tới nói với cậu rằng, cái đứa cậu ta ghét đang ở căn nhà nhỏ của Hagrid nuôi rồng, sau đó thì sao ? Cậu định làm gì ? Chạy đến xem thử có rồng hay không thật à ? Nếu không có ? Sẽ cùng với hiệu trưởng giải thích thế nào về chuyện đến căn nhà gỗ của người khác gây phiền phức ? Nói là bởi vì nghe học sinh nói ? Tớ nói này, Potter cậu có thể dùng não suy nghĩ, tự hỏi một chút được không hả ?"
Harry bị nói đến nghẹn họng, im lặng đứng một bên.
Ann quét mắt nhìn một lượt, sau đó nhìn xuống tay mình, âm thanh chậm rãi từng chữ mà nói " Harry, Ron, Hermione hiện tại ba người các cậu trở về nhà kính đi, không phải vẫn còn một tiết Thảo Dược hả, tuy giáo sư Sprout dễ chịu nhưng các cậu đến trễ vẫn sẽ bị la. Còn về Hagrid và con rồng."
Ann nhìn Hagrid đang khẩn trương, trấn an " Đừng lo lắng bác Hagrid, trước mắt tạm thời sẽ không có chuyện gì, bác có thể lấy nó ra cho nó ăn một chút. Mấy chuyện còn lại trước hết học xong mấy tiết đã. Tan học chúng ta hẹn nhau ở đây bàn bạc xem bây giờ phải làm sao ."
Bốn người còn lại nhìn nhau sau đó cũng đồng ý gật đầu.
Thời điểm Ann bước ra khỏi căn nhà gỗ của Hagrid, gió mùa đông vẫn còn đang thổi mạnh, cô thở một hơi dài " Thật sự là một ngày xui xẻo ! Thế nào mà vẫn bị kéo vào trong mấy chuyện này."
Lúc đi qua Ann, Harry với Ron đều nhìn cô bằng ánh mắt phức tạp, còn Hermione lại rất vui vẻ mà nói " Ann, cậu thật lợi hại."
Ann nghe xong, trong lòng hét lớn: Lợi hại cái gì chứ, này là một con rồng đó !