---------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
---------------------------------------------------
Từng bước từng bước làm kĩ càng theo hướng dẫn, cân đong nguyên liệu, khuấy vạc sôi, Ann không dám cẩu thả tí nào từng bước hoàn thành.
Lấy lá Rocchi vừa hái thả vào nồi trắng, như phần ghi chú nêu.
Ann lấy kéo cắt một nhánh lá, Cor vội vàng đem chậu Rocchi ra chỗ khác, tránh quấy rầy cô.
Chỉ kịp nhìn qua Cor mỉm cười cám ơn, sau đó liền quay đầu lại, toàn bộ tinh thần của Ann hiện tại đều tập trung vào thí nghiệm, thao tác kế tiếp với là mấu chốt, thả vào những nguyên vật liệu đã đong đo kỹ càng, kế tiếp đun vạc sôi đến khi bốc hơi hết khí, kết tinh thành chất rắn.
Dùng chiếc đũa thủy tinh khuấy dung dịch, Ann tăng lửa lên thêm chút, từng tràng từng tràng khí bay lơ lửng lên, dược liệu bên trong càng ngày càng ít
Thả lỏng dây thần kinh căng cứng ra, Ann đi tới một góc phòng thí nghiệm kéo ghế ngồi xuống.
" Ngươi cứ thư giãn một lúc đi, để chờ nó kết tinh cô đặc lại cần khoảng 15 phút nữa, cứ mỗi năm phút ta đến ngó chừng nó là được rồi." Ann nhìn qua Cor giải thích.
Lâu lâu đứng dậy khuấy vạc một tí, Ann cẩn thận khống chế độ mạnh yếu của ngọn lửa, tuy chỉ dùng một chiếc lá của cây Rocchi, nhưng để trưởng thành được cần phải đợi chờ tận bốn tháng, mà cỏ khô cũng cực kì trân quý, thí nghiệm lần này tốt nhất là hoàn thành trong một lần duy nhất.
Chất lỏng kết tinh dần hình thành dưới đáy vạc, theo làn khói trắng cuối cùng bay ra, trong vạc hiện tại chỉ còn những tinh thể nhỏ, Ann điều khiển mấy ngọn lửa tắt đi.
Ann lấy cái kẹp gắp hạt tinh thể lớn nhất quan sát chăm chú
" Độ trong suốt đạt chuẩn, kết cấu khá bền vững." Ann gắp tinh thể đặt lên thang cân " 5,8 gam, vừa vặn đúng yêu cầu tối thiếu thành quả cần đạt 5 gam."
" Phù, hoàn thành một nửa." Ann gắp tinh thể bỏ vào lọ đựng trong suốt.
Lại cân tiếp lần lượt mấy cái khác, cuối cùng cũng chỉ có ba viên phù hợp tiêu chuẩn.
Dán nhãn phân biệt vào ba lọ thủy tinh, Ann cảm thán " Thật là một thí nghiệm phức tạp mà."
Bất quá càng như thế, cô càng trở nên hưng phấn với kết quả cuối cùng, trong sổ có ghi nó hoàn toàn khác biệt so với 12 cái thí nghiệm trước đó, cũng không miêu tả thành quả sau khi hoàn thành xong là gì, chỉ viết bước làm đoạn cuối và nguyên vật liệu cần thiết. Việc này làm cho Ann rất tò mò đối với kết quả cuối cùng, từ chỗ Sharp cô đã nhận được quá nhiều tri thức mới mẻ, mỗi thí nghiệm được hoàn thành như vừa mới vượt ải khó trong trò chơi, mà lần này chính là đánh với con Boss bí ẩn.
Đem tinh thể không đạt chuẩn bỏ vào bình thủy tinh, dán nhãn lên, sau đó Ann tập trung tinh thần sang bước kế tiếp.
Đun sôi một chất lỏng không rõ lắm trong vạc, Sharp không có đặt tên cho loại dung dịch này. Nhưng cũng rất dễ dàng cho Ann, cô gọi nồi thuốc đang nấu là dung dịch ngũ sắc, vì thế tinh thể kết tinh được lúc nãy màu cam, nên cũng cứ gọi thẳng màu cho trực quan, sinh động.
Đúng như tên gọi của nước thuốc, trong quá trình đun nóng sẽ lần lượt biến đổi thành năm màu khác nhau, khi chuyển sang màu trắng sữa thì thêm cỏ khô vào.
15 gam cỏ khô nghiền nhuyễn. Ann dùng kéo cắt lá đặt lên bàn cân, đến nỗi trong chậu chỉ còn lại một thân cây ngắn nhỏ.
" May là đủ rồi, không thì phải dùng cả rễ." Ann nói, cô không ngờ đám cỏ khô này lại rỗng ruột, đây là chậu lớn nhất trong hai chậu rồi, nhiều lá thế mà cũng chỉ vừa đủ 15 gam.
Nghiền lá, đổ vào vạc, đám khói trắng nghi ngút bay lên xong rồi lại biến mất.
Lúc này Ann mới chú ý dung dịch bên trong, nước thuốc đã trong suốt như nước lã, cỏ khô bỏ vào đã tan không còn thấy bóng.
" Hehe, rốt cuộc cũng gần xong rồi." Ann khống chế tăng lửa lên lớn nhất.
Theo ghi chú nói, nước thuốc trong suốt sau khi đun sôi bằng lửa lớn thêm 20 phút thì sẽ chuyển đủ năm màu sắc, nấu thêm 10 phút nữa lại chuyển về trong suốt, lúc này mới có thể sử dụng.
Ann kiên nhẫn chờ đợi, điều khiển độ lửa, khuấy đều dung dịch.
36 phút sau, nước thuốc một lần nữa chuyển màu trong suốt, lúc này dung dịch trong vạc chỉ còn được một chén nhỏ.
Tắt lửa đi, Ann đổ dung dịch nước thuốc trong vạc vào cái chén làm từ gỗ mộc lan đã chuẩn bị trước. Dung dịch vẫn như cũ trong suốt như nước lã, nhưng ánh sáng phản xạ lại hình thành năm màu khác biệt.
Trong sổ ghi, bước cuối cùng của thí nghiệm là đem tinh thể màu cam thả vào trong dung dịch này.
Ann nhìn chăm chăm vào dung dịch hồi lâu, cũng không thấy được kết quả gì khác " Xem ra chỉ có thể làm nốt bước cuối. Cor, ngươi mau đem bàn dài thí nghiệp dọn dẹp bớt, chậu cỏ khô và Rocchi thì mau kêu gia tinh khác mang về nhà kính."
Cor gật đầu, nó vươn ngón tay, niệm bùa chú gì đó nguyên liệu trên bàn dài đã nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại hơn mười chậu thực vật, nhưng rất nhanh vài gia tinh canh ngoài cửa đã nhanh chóng chạy vào ôm chúng đi.
Phòng thí nghiệm hiện tại chỉ còn lại Ann, Cor và vài dụng cụ như chén gỗ, lọ thủy tinh đựng tinh thể cam được Ann cầm trong tay.
Ann nhìn về Cor gật đầu, ngay lập tức tất cả bùa chú phòng hộ trong căn phòng đều được kích hoạt.
Kiềm nén tâm trạng kích động, Ann hít một hơi thật sâu, chầm chậm thở ra, cô rút ra nút đậy, thả tinh thể cam dưới tác dụng của trọng lực, dần dần rớt vào chén gỗ.
Tinh thể và dung dịch trong suốt vừa chạm vào liền phát ra âm thanh xèo xèo, đột nhiên, một năng lượng cực lớn dâng lên từ trong chén gỗ, giống như vô số cánh quạt gió sắc bén được xoay tròn lấy chén gỗ là trung tâm mở rộng không gian lan ra ngoài.
Ann trở tay không kịp lùi về sau một bước, một lưỡi quạt gió phóng tới cô, phá tan lớp áo phòng hộ bằng da rồng, cánh tay trái và sườn bụng bên trái phía dưới của cô bị chém, vết thương rạch dài một đường rất sâu, máu chảy không ngừng, khó mà kiểm soát.
Lớp phòng hộ của phòng thí nghiệm được biến mất tăm, như chưa hề được khởi động.
" Chết tiệt !" Ann không kiềm được nói bậy " Cor ! Mau trốn !" Ann hét thật to rồi chui tọt phía dưới bàn đá dài để thí nghiệm.
Ann ngổi xổm, rút ra đũa phép định cầm máu cho bản thân, nhưng cô hoảng sợ phát hiện ra, phép thuật đã mất hiệu lực hay đổi một cách nói khác hơn, lưỡi quạt gió tầng tầng lớp lớp tỏa ra đã biến nơi này thành một chỗ ngăn tách phép thuật, trong khu vực quanh đây không thể dùng bùa chú, phép gì cả.
Luồng suy nghĩ khủng khϊếp hiện lên trong tâm trí Ann, cô ôm chặt vết thương, nhìn chăm chăm mấy chỗ bị phá hư trong phòng thí nghiệm. Lưỡi quạt gió phá tan tác hai bên rìa của bàn đá phòng thí nghiệm, tất cả dụng cụ đều bị phá nát, lớp bảo hộ ban đầu biến mất không tung tích, như chưa từng xuất hiện.
Những lưỡi quạt gió không phá hư được bức tường trong căn phòng, nhưng vẫn để lại những vệt chém hằn sâu, chuyện này cũng khϊếp đảm quá rồi, phải biết là, tường vách ở lâu đài Roland không phải loại bình thường, gạch này rất đặc biệt, căn phòng còn có lớp bùn nhám bao phủ bảo vệ cho mấy viên gạch.
" Khó trách Keton Sharp lúc mở đầu thí nghiệm có ghi KHÔNG THỂ TƯỞNG TƯỢNG và NGUY HIỂM, có thể hình thành một khu vực ngăn cách hoàn toàn với phép thuật, chuyện này có thể làm điên đảo có giới phù thủy, hơn nữa còn sẽ là một trận chiến khốc liệt." Ann thầm thì, sau đó chợt nhớ ra một sự kiện " Khoan đã, Keton Sharp không phải vì thí nghiệm này mà chết chứ ? Ông ấy chết vì một tai nạn, một tai nạn hơn ba trăm năm trước. Keton Sharp không có điều kiện để trang bị đầy đủ như cô, lưỡi gió này cắt đứt chính là da rồng đấy."
Ann liếc nhìn lưỡi quạt gió vẫn còn đang điên cuồng phóng ra, rồi cúi đầu nhìn vết thương chảy máu " Khi nào mới chấm dứt ? Máu vẫn đang tiếp tục chảy, nếu còn tiếp tục, phỏng chừng sẽ chết tại đây mất."
" Xùy, xùy." Ann ngưng lại suy nghĩ bi quan, nhìn về lối ra, cánh cửa cách bàn đá thí nghiệm không xa, ngồi xổm như này chắc là đi qua được, trong phạm vi lưỡi quạt gió này tuy là không dùng được phép thuật, nhưng chắc mở cửa vẫn ổn.
Ann canh thời gian, từ lúc cô ném tinh thể cam vào dung dịch ngũ sắc cũng đã hơn 3 phút, hẳn là có thể đi ra. Cô bắt đầu khom người thấp xuống nhích từ từ ra cánh cửa, đến chỗ mép bàn đá thí nghiệm, Ann nghiến răng vươn tay cầm lấy đũa phép ném ra ngoài.
Cây đũa nằm sát sạt mặt đất, không bị hư hao gì. Ann thử thò nửa ngón tay ra ngoài, vẫn còn an toàn. Che lại cánh tay bị thương, nhích thêm tí nữa, lưỡi quạt gió hình như không có chém xuống phía dưới.
" Xem ra, phía sát sàn nhà an toàn." Ann cố gắng đè sát người, nhích từng bước nhỏ đi ra.
Nhưng tiếc là cô vừa cử động chưa quá hai bước, nửa người còn ở dưới bàn đá thì lưỡi quạt gió đang cuồn cuộn trên không đột nhiên biến mất. Cả phòng yên ắng trong phút chốc, những mảnh vỡ thủy tinh, ống nghiệm chai lọ hay dụng cụ bị cắt vụn vỡ rơi một loạt tanh tách xuống đất, Ann vội vàng thu người núp vào phía dưới bàn đá.
Cô ngó qua đồng hồ, 5 phút 6 giây kể từ khi thả tinh thể vào trong, khối lượng của viên đó đúng chuẩn 5,1 gam.
Ann vịn chặt miệng vết thương, phòng khám hiện tại là một đống bừa bộn, vầng sáng trong suốt từ bàn đá bắt đầu lan tỏa khắp căn phòng, như thể biểu hiện cho sự trở lại của phép thuật.
Những điều diệu kì đã trở lại.
"Episkey" Vẫy đũa phép, Ann chỉ vào vết thương niệm bùa chú, một tia sáng phủ lên miệng vết thương, những bùa chù ngày thường rất có hiệu quả lần này hoàn toàn không có tác dụng gì.
Sau đó Cor kích động mang Ann từ lò sưởi đi tới bệnh viện Thánh Mungo, đây là bệnh viện lớn có quy mô lớn nhất toàn nước Anh nơi duy nhất dùng để điều trị các vết thương từ thế giới phép thuật. Biểu tượng của bệnh viện là một cây đũa phép và một cái xương bắt chéo tạo thành hình chữ thập.
Cuối cùng Ann được đưa tới tầng năm Khoa Thương tổn do Bùa chú.
Trên thực tế, bệnh viện Thánh Mungo chỉ chia làm năm khoa, Sự cố vật dụng ở tầng một chủ yếu là những trường hợp bị nổ vạc, đũa phép phát động sớm, va chạm khi bay chổi; lầu hai là Khoa Xử lí vết thương Sinh học như vết bỏng, vết đốt,...; Khoa Bệnh truyền nhiễm ở tầng ba chủ yếu giải quyết các bệnh thủy đậu, bạch cầu cấp tính, bạch cầu mãn tính,...; Khoa dược liệu và ngộ độc thực vật ở tầng bốn với mấy chứng phát ban, buồn nôn, cười quá nhiều...; Khoa Thương tổn do Bùa chú nằm trên tầng năm, chủ yếu xử lí những bùa chú không thể giải trừ, bị ếm bùa chú sai,...
Ngoài ra còn có phòng trà và cửa hàng vật dụng trên tầng sáu.
Sảnh chính của bệnh viện có treo một tấm bảng hướng dẫn lớn Nếu không biết đến khoa nào, không thể nói năng bình thường, không nhớ rõ vì sao mà đến, hãy đến quầy tiếp tân để nhân viên hỗ trợ.
Ann thật lòng cũng chẳng biết cô nên đến khoa nào, nhân viên ở quầy ban đầu bảo cô tới tầng hai, xong lại đi tầng bốn, cuối cùng lên lầu năm tiếp nhận chữa trị.
Một vị bác sĩ đầu tóc lấm tấm bạc nhìn thoáng qua vết thương của Ann, nhẹ nhàng nói " Với kinh nghiệm nhiều năm của tôi, nhất định là bị lưỡi gió phép chém trúng, nên dùng bùa chú thường đều vô hiệu, không thể cầm máu được."
Nhờ vào vị bác sĩ chuẩn đoán có phần chính xác này, Ann cuối cùng được sắp xếp ở tầng năm.
Tầm khoảng 5h40 chiều, Ann vừa thay quần áo, thì Eren và Diana vẻ mặt nôn nóng chạy vào phòng bệnh, lúc Ann nhìn qua hai người họ hơi thở dồn dập, hiển nhiên là chạy một mạch đến đây.
Hành động này làm cho lòng Ann cảm thấy ấm lòng, một nơi đã lạnh giá dần được sưởi ấm.
Không lời trách móc nào, cả hai chỉ có lo lắng và sợ hãi.
Diana giúp cô dọn giường, còn Eren thì đến hỏi thăm bác sĩ tình hình của cô.
Vì thế, hai đêm cuối của kì nghỉ hè Ann phải trú ngụ tại tầng năm của bệnh viện Thánh Mungo, hai người lớn thay phiên nhau chăm sóc cô, Diana thì đến buổi sáng, Eren thì chăm buổi chiều.