Người nhà họ Trần thật lòng không ai nghĩ tới được, Trần Thanh Phong lại có thể thoải mái cười nói như vậy.
Tuy rằng bình thường anh mặt dày, cũng như chẳng sợ bị điều tiếng, nhưng vừa xuất hiện đã khen ngợi người ta rồi còn nhận quà nữa đây đúng là không thường thấy.
Tưởng Thiếu Tuấn cũng đã gặp qua rất nhiều người, ai cũng xuất hiện để gây dựng mối quan hệ với hắn ta. Còn người trước mặt này, cứ đem lại cho hắn cảm giác quái quái kiểu gì, so sánh với những người hắn từng tiếp xúc, thật sự có điểm khác xa.
Tưởng Thiếu Tuấn vẫn nở nụ cười lãnh đạm nhìn Trần Thanh Phong. Anh cũng hoàn toàn chẳng hề Tưởng Thiếu Tuấn nghĩ gì, liền bắt lấy tay hắn ta, quan tâm cười nói: “Anh có cảm thấy người cùng người sống trên đời này đều không thoát khỏi hai chữ duyên phận không! Ngày đó tôi đi ở trên đường, cứ kiểu nghe được tiếng định mệnh kêu gọi tôi. Quả nhiên lại có thể gặp được anh đang cầu cứu nữa chứ! Tôi thật cảm thấy chúng ta đúng là rất có duyên phận đấy chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT