Đại Đông Bắc chính là như vậy đấy, chỉ cần mùa đông tới thì sẽ kéo theo hết trận mưa tuyết này tới trận mưa tuyết khác.

Ngoại trừ Khương Điềm Điềm không có thói quen ra khỏi cửa khi trời lạnh ra, những người khác hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì nhiều, chỉ cần có việc phải ra ngoài họ cũng không ngần ngại mà ra khỏi cửa.

Lâu lâu cũng sẽ có người tới cửa nhà họ Trần, nhưng mà nói chung cũng không nhiều lắm. Đơn giản là chỉ cần có thể ở nhà ăn nằm ở không thì không ai muốn đi ra ngoài đâu! Đi như vậy sẽ làm chậm trễ việc kiếm tiền của họ.

Khương Điềm Điềm từ nhà vệ sinh đi ra, đang chuẩn bị đi vào nhà chính thì tự nhiên cô nghe được ngoài cửa có âm thanh gì đó là lạ. Cô vừa đưa mắt nhìn qua liền bất chợt la lên một tiếng. Khương Điềm Điềm vừa cất tiếng la lên thì trong Trần Thanh Phong nháy mắt liền từ trong phòng chạy vèo một cái đến trước mặt cô, anh còn chưa kịp mang giày vô nữa, cứ như vậy mà đi chân trần đạp tuyết chạy tới trước mặt cô, chưa đợi cô nói gì anh đã kéo Khương Điềm Điềm lại hỏi: “Em bị làm sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play