So với “bệnh viện nông thôn” trong tưởng tượng của Khương Điềm Điềm, trung tâm y tế của thập niên 60 có bản chất khác nhau.
Khương Điềm Điềm nhìn khắp nơi như đồ nhà quê, cuối cùng lặng lẽ tổng kết, chỗ này còn không bằng nhà bọn họ nữa là.
“Bác sĩ Ngụy!” Trần Thanh Phong chưa vào cửa đã gọi thân thiết, “Bác vẫn anh tuấn tiêu sái như cũ.”
Bác sĩ Ngụy khoảng 40 tuổi, không biết có phải vì việc vất vả quá hay không mà đầu đã bắt đầu có mái đầu Địa Trung Hải rồi. Trần Thanh Phong khen một câu bâng quơ thế mà đổi lại được cái liếc mắt xem thường. Có điều hình như anh không cảm nhận được, vui vẻ đưa 2 mao ra, nói: “Mấy hôm không thấy bác, cháu nhớ bác muốn chết.”
Bác sĩ Ngụy lại tặng cho Trần Thanh Phong một ánh nhìn khinh bỉ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT