Thanh trường kiếm kia bị một tầng dao động kỳ dị bao phủ, hắn cũng không phát hiện ra.
"Không tồi, Kim Nguyên, hảo hảo tu luyện, thiên phú tuy quan trọng, nhưng nếu không cố gắng, thành tựu cũng sẽ có hạn." Trưởng lão tộc Hàn Nguyệt nhìn Kim Nguyên mỉm cười nói.
- Vâng, trưởng lão! Kim Nguyên cung kính đáp.
Trên mặt anh ta mang theo sắc vui, lui sang một bên, đến lúc này, thiên phú kiểm tra của tộc Hàn Nguyệt chấm dứt toàn bộ.
Một người thiên phú siêu đẳng, năm người thiên phú nhất đẳng, những người khác đều là thiên phú nhị đẳng, thiên phú tam đẳng.
Xoẹt!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một thanh niên nhân tộc trên đầu có sừng vàng, trên mặt bên phải còn có bí văn kỳ bí màu vàng bay ra, nhanh chóng đi tới quảng trường.
“Là thanh niên nhân tộc!”
"Mỗi một lần bia thiên phú mở ra, đều có những thanh niên nhân tộc tới nơi này kiểm tra."
"Nhưng mà bọn họ cần phải nộp phí kiểm tra rất lớn."
Rất nhiều người tộc Hàn Nguyệt nhìn, trên mặt bọn họ cũng không có vẻ kinh ngạc gì, chuyện này đã quá quen thuộc.
Thanh niên một sừng tiến lên, mỉm cười nói: "Trưởng lão Hắc Y, ta đến kiểm tra thiên phú một chút."
Tay phải anh ta vung lên, lập tức một cái nhẫn không gian bay ra, bên trong tự nhiên là phí kiểm tra.
1 tỷ Hàn Nguyệt tệ, cũng không phải là con số nhỏ gì. Có thể tới nơi này kiểm tra, thân phận, địa vị tự nhiên cũng không thấp.
Kiểm tra một chút, vị trưởng lão kia gật đầu.
Khóe miệng thanh niên mang theo nụ cười, sau đó trực tiếp tiến lên, vươn tay phải của mình ra.
Ầm ầm!
Ánh sáng cực lớn trên bia thiên phú nhanh chóng chớp động, bắt đầu nhanh chóng tăng lên. Lần này mãi đến hơn 500 mét mới chậm lại.
Cuối cùng, mãi cho đến khi 560 mét mới chấm dứt dao động.
“56 điểm sáng, đây là thiên phú siêu đẳng!”
"Cũng chỉ chênh lệch Kim Nguyên 2 điểm."
"Tộc Hàn Nguyệt chúng ta chỉ có một thiên tài thiên phú siêu đẳng, hiện tại người nhân tộc đầu tiên kiểm tra đã đạt tới rồi."
"Các trưởng lão đã nói rồi, nhân tộc đúng là nơi thiên tài tụ tập tộc, Hàn Nguyệt chúng ta xa xa không bằng bọn họ."
Rất nhiều người tộc Hàn Nguyệt nhìn ánh sáng chói mắt trên bia thiên phú, đều nắm nắm tay, trong mắt bọn họ lại không có vẻ uể oải, mà tràn đầy ý chí chiến đấu!
Tộc Hàn Nguyệt luôn bảo trì kiêu ngạo chi tâm, cho rằng mình tuyệt đối là một trong những tộc có thiên phú mạnh nhất.
Nhân tộc càng xuất hiện nhiều thiên tài, ngược lại càng khơi dậy ý chí chiến đấu trong lòng bọn họ!
Xoẹt...
Bia thiên phú khẽ run, lập tức lại có một đạo quang mang chớp động, lập tức một hạt châu màu tím đi tới trong tay vị thanh niên kia.
“Lại xuất hiện bảo vật rồi!”
"Miễn là điểm sáng vượt qua 55 điểm thì sẽ có bảo vật xuất hiện."
Mọi người đang nhìn hạt châu màu tím.
Thanh niên một sừng mỉm cười,dường như rất hưởng thụ ánh mắt của mọi người, anh ta thu lại hạt châu màu tím, rời khỏi khu vực bia đá.
Sau đó lại có một vị thanh niên nhân tộc khác bay ra.
Lúc này, anh ta tổng cộng thắp sáng 51 điểm sáng, thiên phú cũng đạt tới siêu đẳng, chỉ là cũng không có bảo vật gì xuất hiện.
Sau đó từng thanh niên nhân tộc tiến lên, lại xuất hiện 10 người, trong đó tất cả 7 người đều là thiên phú siêu đẳng!
"Không nghĩ tới ở chỗ này còn có thể gặp được người quen." Diệp Tinh ở trên đài cao nhìn.
Thực tế, dám tới nơi này kiểm tra đều là thiên tài đỉnh cấp của nhân tộc, thậm chí Diệp Tinh nhận ra một thanh niên chính là thiên tài hư không cảnh mà thành Thời Không bồi dưỡng.
Những người khác cũng là điện Hồn Thiên cùng tháp Hư Thủy cùng với một vài gia tộc cường đại.
Không có thiên phú còn đi lên kiểm tra, đó chính là mất mặt.
Vụt!
Chờ hơn 10 người kiểm tra xong, lại có một thanh niên bay ra.
Người thanh niên này giống như tộc Viên Nhân, cả người có bộ lông màu vàng, dáng người cường tráng, trên mặt có ba con mắt.
- Là anh ta! Nhìn thấy người thanh niên này, trong mắt Diệp Tinh nhất thời lộ ra một tia kinh ngạc.
Viên Côn, thiên tài đỉnh cấp điện Hồn Thiên, người ba mắt tộc Viên Nhân, anh ta là đệ nhất thiên tài đạo tắc cảnh của điện Hồn Thiên, lúc trước vô cùng chói mắt, một người dẫn đầu các thiên tài khác.
So sánh ra, anh ta thậm chí đều phải mạnh hơn Vô Ngân, Lư Vân Đạt một đoạn.
Hiện tại khoảng cách anh ta đột phá đến hư không cảnh đã qua 5000 năm thời gian, không nghĩ tới giờ lại đi tới nơi này.
Diệp Tinh đối với thiên tài trước kia của nhân tộc cũng hiểu rõ một chút, Viên Côn lúc trước chói mắt như vậy, hắn tự nhiên cũng biết một ít.
- Viên Côn này cũng là thiên tài đỉnh cấp của nhân tộc, đáng tiếc không có cơ hội xuống tay!
Trong đám người, một người đàn ông trung niên khuôn mặt bình thường nhìn chằm chằm Viên Côn, sâu trong đáy mắt chớp động lãnh quang.
Thiên tài đạt tới cấp độ Viên Côn đủ để lên danh sách tất sát của tộc bọn họ. Chỉ là, so với Diệp Tinh, Viên Côn xếp hạng thấp hơn một chút.
"Đó là... Viên Côn?" Lúc này thanh niên bên cạnh thiếu nữ quần áo lộng lẫy kinh ngạc nói.
- Anh, Viên Côn là ai? Minh Lan cũng đang nhìn thanh niên người vượn kia, khó hiểu hỏi.