“Hả? Thứ khiến chiếc chìa khóa màu đen kia sinh ra dao động không phải là trụ Đan Văn mà là chiếc tiểu đỉnh kia?” Ngay khi cửa mở thì Diệp Tinh đã nhìn chằm chằm vào ba trụ Đan Văn, nhưng bây giờ lại nhìn sang một nơi khác.
Nơi đó có một chiếc tiểu đỉnh, trên đỉnh có chạm trổ những loại bí văn vô cùng cổ quái. Những bí văn này nhìn qua vô cùng lộn xộn bừa bãi, không nhìn ra rốt cuộc là cái gì.
Toàn bộ chiếc đỉnh tản ra một ý vị cổ xưa, nhưng cũng không có gì đặc biệt cả.
“Chính chiếc tiểu đỉnh này gây ra dao động?” Diệp Tinh yên lặng suy nghĩ.
“Thất sư huynh.” Hắn nhìn về phía Kuiba, cười nói: “Những thứ đặt xung quanh trụ Đan Văn để làm gì thế?”
“Hả?” Kuiba nhìn một cái, sau đó cười lớn: “À, mấy cái đó chỉ là đồ trang trí thôi, chẳng có tác dụng gì đâu.”
“Đồ trang trí?” Diệp Tinh nghe vậy thì trong lòng vui như mở hội.
Có vẻ như những người trong gia tộc Ba Quân cũng không biết tiểu đỉnh kia có gì đặc biệt.
Từ khi hắn đặt chân tới đại lục Tân Nguyệt thì chiếc chìa khóa màu đen này đã một mực chỉ dẫn hắn tới nơi này, thứ mà chiếc chìa khóa này muốn hướng tới chính là chiếc tiểu đỉnh cách đó không xa kia. Vậy nên tiểu đỉnh đó chắc chắn không phải một bảo vật bình thường.
Ngoài ra, đây là thứ hắn lây được trong không gian thần bí ở trong nham thạch nóng chảy. Ba bảo vậy, một trong số đó chính là phương pháp luyện thể Man Hoang, cái này thậm chí còn dính đến việc luyện thể Đạo chủ cảnh.
Sau đó, Diệp Tinh đã tiến hành điều tra rất nhiều, nhưng thành Thời Không cũng không có bất cứ tin tức gì liên quan đến phương pháp luyện thể Man Hoang. Tuy vậy, phương pháp luyện thể Man Hoang chắc chắn không thua kém bất cứ một kỹ thuật luyện thể đứng đầu nào.
Cứ suy luận theo cách đó thì có thể tưởng tượng được bảo vật này cũng có một cấp độ rất cao.
“Thất sư huynh, nếu như tôi muốn mua cái đỉnh kia thì phải làm thế nào?” Diệp Tinh hỏi Kuiba.
“Mua?” Kuiba nghe thế thì sửng sốt một chút. Anh ta lắc đầu: “Cái này ta cũng không biết nữa, những thứ kia đã được đặt vô số năm rồi, không hề giảm bớt. Mặc dù chỉ là đồ trang trí nhưng nếu được đặt ở một nơi quan trọng thế này thì chắc cũng là bảo vật đặc biệt của gia tộc Ba Quân.”
Có bán hay không thì phải do gia tộc Ba Quân định đoạt, anh ta cũng không biết bọn họ có muốn bán không.
Diệp Tinh gật đầu, hắn cũng không hỏi thêm nữa, yên lặng chờ đợi.
“Nếu là đồ trang trí thì chắc bỏ ra ít tiền mua lại là được nhỉ.” Diệp Tinh thầm nghĩ.
Hắn nhìn về phía cách đó không xa, nơi đó tất cả mọi người trong tộc Ba Quân đều đang thể hiện kỹ thuật luyện đan của mình, từng viên đan dược tròn trịa xuất hiện trước mắt mọi người.
Diệp Tinh cũng cảm thấy khá hứng thú với chuyện này, thế nên cũng quan sát vô cùng chăm chú.