“Thiên tài mạnh mẽ tới đây, mình cũng không thể chậm trễ, kết giao xong, tương lai chắc chắn mình sẽ có lợi ích.” Lam Nham thầm nói.

Điều ông ta muốn nhất là thăng cấp nội tình và thực lực của mình không thể nghi ngờ, nếu không bản thân cũng không cần cố gắng tới vậy, có hơn tám nghìn người con trai, gái.

“Nước suối Lam Nguyệt bên trong không gian Lam Nguyệt đã tích lũy được một ít, hoàn toàn có thể dùng để chiêu đãi, kết giao với Diệp Tinh.” Trong mắt Lam Nham lóe lên một tia đau lòng, nhưng rất nhanh đã quyết định xong.

Dựa vào tính cách của ông ta, chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội kết giao với Diệp Tinh.

Nếu như trong tình huống thông thường, cho dù ông ta muốn kết giao với Diệp Tinh, cũng không tìm được cơ hội.

Về phần đạo chủ Lăng Hằng, chỉ là giao dịch bình thường với ông ta mà thôi, ông ta không có cơ hội tiếp xúc với loại tồn tại cường đại như vậy.

“Tính toán thời gian, chắc giờ Diệp Tinh cũng sắp tới rồi!” Lam Nham nhìn tin tức trên đồng hồ.

Vừa rồi Diệp Tinh đã gửi tin liên hệ với ông ta,

Lam Nham vung tay lên, sau đó có một luồng sáng trên người bay ra, trực tiếp dung nhập vào hư không.

Ong...

Hư không dao động, dường như hơi xảy ra thay đổi.

“Vút!” Phía xa, bỗng nhiên có một bóng người bay tới, đây là một người đàn ông trung niên mặc áo giáp đen.

“Có chuyện gì?” Lam Nham nhìn người đàn ông trung niên, tiện miệng hỏi: “Diệp Tinh tới rồi?”

“Phủ chủ, không phải Diệp Tinh, Khôn Ly ở bên ngoài xin gặp.” Người đàn ông trung niên đứng bên ngoài cung điện, hơi khom lưng, vô cùng cung kính nói.

“Ồ? Khôn Ly? Sao hắn ta lại tới đây lúc này?”

Nghe vậy, bất tử phủ chủ Lam Nham nhìn hư không, khẽ nhíu mày, ông ta suy nghĩ một lát, gật đầu phân phó: “Để hắn ta vào đi.”

Ông ta vốn không mời Khôn Ly, nhưng nghĩ tới thế lực sau lưng Khôn Ly, vẫn lựa chọn cho Khôn Ly vào.

Rất nhanh, một chàng trai mặc áo giáp trắng, thân hình vạm vỡ, trên mặt còn có bí văn màu đen từ xa đi tới.

Chàng trai nhìn Lam Nham, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa, chuẩn bị hành lễ nói: “Ra mắt phủ chủ Lam Nham.”

“Haha, Khôn Ly, ngươi tới chỗ ta thì không cần khách sáo.”

Lam Nham vung tay, thân thể Khôn Ly lập tức không hành lễ nổi nữa, ông ta cười to nói: “Cha người hiện giờ thế nào?”



Nghe vậy, Khôn Ly cười nhẹ, nói: “Cha vẫn ổn, không lâu trước đó mới bế quan.”

Anh ta biểu hiện vô cùng khiêm tốn, cha anh ta cũng là một cường giả Bất Tử Cảnh, hơn nữa khá thân thiết với Lam Nham.

“Lần này cha ta bảo ta tới đây trả lại bộ giáp này.” Tay phải Khôn Ly phất nhẹ, một bộ áo giáp phong cách cổ xưa xuất hiện.

Bộ giáp đen này vô cùng nội liễm, nhưng nếu linh lực tản ra cảm nhận một chút, hoàn toàn có thể cảm nhận được dao động khủng bố bên trong đó.

Đây là bảo vật đạt tới đẳng cấp Bất Tử Cảnh! Cho dù cường giả Bất Tử Cảnh toàn lực công kích cũng rất khó hư tổn.

“Ồ? Xem ra việc của Nham Không huynh đã thành công rồi.” Lam Nham gật đầu, cười nhẹ, nói.

Ông ta phất tay, sau đó bộ giáp đen này bay tới trước người ông ta, hơn nữa còn nhanh chóng dung hợp vào cơ thể ông ta.

Lam Nham vung tay phải lên, áo giáp màu đen này lập tức đi đến trước người, hơn nữa nhanh chóng dung nhập vào trong thân thể ông ta.

Không phải toàn bộ cường giả Bất Tử Cảnh đều có trọn bộ binh khí, một vài người yếu một chút thậm chí ngay cả một món cũng không có.

Có đôi khi bọn họ cũng sẽ mượn của người khác, có được một món binh khí cường đại, lực công kích, phòng ngự của bản thân đều sẽ tăng lên thật lớn, dĩ nhiên cơ hội sống sót cũng sẽ lớn hơn.

Lam Nham cảm thán nói: "Nhớ ngày đó ta và Nham Không huynh cùng nhau xông pha bên ngoài, một trước một sau đột phá đến Bất Tử cảnh, đoạn thời gian kia bây giờ nghĩ lại vẫn hoài niệm vô cùng."

Trong mắt của ông ta có một tia hồi ức.

Trên mặt Khôn Ly nở nụ cười, nhẹ nhàng nho nhã nói: "Cha ta cũng thường xuyên nói với ta về chuyện trước kia."

Ông...

Vừa dứt lời, bỗng nhiên bên trong hư không hiện lên một trận dao động, tiếp đó đột nhiên xuất hiện một vệt sọc màu lam.

"Răng rắc!"

Toàn bộ hư không thế nhưng vỡ ra dọc theo vệt sọc màu lam, một thác nước thật lớn xuất hiện ở trước mắt.

Bên dưới thác nước còn có một cái ao nhỏ, bên trong ao nhỏ chứa làn nước màu lam.

Ngoài ra, phụ cận ao còn có những chiếc ghế dài bằng đá đứng sừng sững, phía trên bày bàn trà, thoạt nhìn tràn ngập hương vị cổ kính.

Bên trong hư không này vậy mà lại có động thiên khác.

"Không gian Lam Nguyệt?" Nhìn thấy cảnh sắc trước mắt này, Khôn Ly liền lập tức nhận ra.

Trên mặt anh ta lộ ra vẻ giật mình, ánh mắt nhìn về phía nước ao màu lam kia, sâu trong đáy mắt có một tia khát vọng.

Anh ta biết cái thứ nước ao màu lam kia là gì.

Tuy rằng khát vọng, nhưng mà Khôn Ly cũng không có biểu hiện ra ngoài, mà chỉ nghi hoặc hỏi: "Phủ chủ Lam Nham, đây là..."

"Ha ha, Khôn Ly, vừa lúc ngươi tới nơi này, nước suối Lam Nguyệt bên trong không gian Lam Nguyệt đã tích lũy được một ít, một lúc nữa chúng ta đi vào nhấm nháp một chút đi." Phủ chủ Lam Nham cười nói.

Nghe vậy, trong mắt Khôn Ly lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Anh ta biết tác dụng của nước suối Lam Nguyệt này, trước kia cha đã dẫn anh ta tới vài lần, không gian Lam Nguyệt cũng mở ra một lần, anh ta đã từng may mắn được dùng.

"Tạ ơn phủ chủ Lam Nham." Khôn Ly cảm tạ nói.

Trong lòng anh ta cũng rất khoan khoái, lần này anh ta đến nơi này, phủ chủ Lam Nham còn đặc biệt mời anh ta uống nước suối Lam Nguyệt, hiển nhiên là coi trọng anh ta.

"Chẳng lẽ phủ chủ Lam Nham cũng biết mình đạt được đại cơ duyên?" Trong lòng Khôn Ly tự đắc nghĩ.

"Chỉ cần nhận truyền thừa, nói không chừng mình sẽ có cơ hội bước ra một bước cuối cùng, trở thành cường giả vĩnh hằng bất tử."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play