Trong lòng nghĩ, Diệp Tinh nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Vừa mới trở lại lục trọng thiên, bỗng nhiên đồng hồ của hắn vang lên.
Diệp Tinh vừa nhìn, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kinh hỉ.
- Tiểu Ngư!
Lâm Tiểu Ngư cũng tiến vào không gian nhiệm vụ, hiện tại rốt cục đã trở lại.
......
"Diệp Tinh." Lúc này Lâm Tiểu Ngư một thân áo giáp màu xanh, nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.
Thời gian trôi qua lâu như vậy, khí tức lạnh như băng trên người cô càng sâu, nhưng nụ cười trên mặt vẫn giống như lúc trước.
- Tiểu Ngư, em tiến vào di tích Thương Nguyên sao lại ở đó lâu như vậy? Diệp Tinh nhìn cô gái trước mắt vội vàng hỏi.
"Em ở trong di tích Thương Nguyên bởi vì có phát hiện ra một thứ cho nên ở lâu một chút." Lâm Tiểu Ngư cười nói.
Cô nhanh chóng đem chuyện của mình xảy ra trong di tích Thương Nguyên nói cho Diệp Tinh nghe một lần.
"Cây thần Thời không? Quả Thời Không?" Diệp Tinh cẩn thận lắng nghe, trong mắt lộ ra một tia ngạc nhiên.
"Đúng." Lâm Tiểu Ngư cười nói: " Cây thần Thời Không là cơ duyên lớn nhất trong di tích Thương Nguyên, mỗi 10 triệu năm, cây thần Thời Không đều sẽ kết một vài quả Thời Không. Mà những quả Thời Không này đối với những người lĩnh ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian mà nói, tuyệt đối là thứ vô cùng được mong muốn, thậm chí có thể làm cho bọn họ cảm ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian trong hư không trở nên càng thêm dễ dàng.”
Diệp Tinh gật gật đầu.
Giống như là trọng thiên từ 1-7 của thành Thời Không, Hỗn Vũ ở thất trọng thiên không thể nghi ngờ là tốt nhất, tốc độ lĩnh ngộ đạo tắc ở trong đó ít nhất gấp mấy chục lần bên ngoài, coi như là nhất trọng thiên, tốc độ cảm ngộ cũng nhanh hơn bên ngoài rất nhiều.
Cảm ngộ đạo tắc càng dễ dàng, thực lực tăng lên tự nhiên cũng nhanh hơn.
Thế nhưng cảm ngộ này nhất định phải ở lại trong thất trọng thiên, nếu như rời đi hiệu quả tự nhiên sẽ không còn.
Quả Thời Không tương đương với thất trọng thiên, lại có thể mang theo bên người, vô luận mình ở đâu cảm ngộ đạo tắc không gian, đạo tắc thời gian cũng đều dễ dàng hơn rất nhiều.
Trong các nhiệm vụ của thiên tài đạo tắc cảnh bọn họ, tiến vào di tích Thương Nguyên có ba nhiệm vụ phần thưởng, trong đó nhiệm vụ đặc thù chính là lấy được một quả Thời Không.
Chỉ cần lấy được, có thể trực tiếp cùng thành Thời Không đổi 50 triệu điểm Thời Không, đây là nhiệm vụ cao thứ hai trong tất cả nhiệm vụ phần thưởng!
Ở trong thành Thời Không, loại quả này căn bản không đổi được, cho dù giao nộp, có lẽ cũng sẽ lập tức bị mọi người tranh đoạt.
Dù sao ai cũng khát vọng có được bảo vật như vậy.
"Cây thần Thời Không có ý thức của mình, tự mình hình thành không gian, nếu muốn sau khi quả Thời Không trưởng thành hoàn toàn rồi đi vào đó lấy nhất định phải có được hạt sen Thời Không." Lâm Tiểu Ngư mỉm cười nói.
Tay phải cô mở ra, hai hạt sen màu xanh chỉ có kích thước bằng 1 đốt ngón cái xuất hiện, phía trên còn tản ra dao động kỳ dị.
"Đây là hạt sen Thời Không?" Trong mắt Diệp Tinh lộ ra vẻ kỳ dị.
"Đúng." Lâm Tiểu Ngư cười gật đầu.
Cô ở lại trong di tích Thương Nguyên lâu như vậy, chính là vì hạt sen Thời Không, nếu không cô đã sớm ra rồi.
" Quả Thời Không chỉ còn có gần một năm nữa sẽ trưởng thành, chờ sau khi trưởng thành không gian của cây thần sẽ mở ra, nhờ vào hạt sen Thời Không liền có thể tiến vào trong đó."
"Hơn nữa trong không gian của cây thần nhiều nhất chỉ cho phép cường giả dưới chân linh cảnh tiến vào trong đó, nói cách khác cho dù những thế lực lớn kia biết không gian của cây thần sẽ mở ra, nhiều nhất cũng chỉ phái hư không cảnh đỉnh phong tiến vào trong đó tranh đoạt mà thôi." Lâm Tiểu Ngư cười nói, "Cho nên chúng ta có cơ hội rất lớn."
Nếu là không gian của cây thần có thể tùy ý tiến vào, chắc người đi vào đều là cường giả bất tử cảnh cường đại, thậm chí có thể ngay cả đại đạo chi chủ cũng có thể đi vào, thế thì bọn họ cũng không cần phải đi vào làm gì.
Ở trước mặt đám người cường giả bất tử cảnh, bọn họ tuyệt đối không có bất kỳ lực kháng cự nào,rất dễ dàng miểu sát.
Nghe vậy, trên mặt Diệp Tinh cũng lộ ra một tia vui mừng, hắn đương nhiên cũng muốn có được quả Thời Không.
"Đúng rồi, Diệp Tinh, anh không phải tiến vào thế giới Hắc Diệu sao? Thế nào rồi?" Lâm Tiểu Ngư tò mò hỏi.
Nghe vậy, Diệp Tinh cười cười, tay phải hắn vung lên, trước người Lâm Tiểu Ngư liền xuất hiện mấy chục viên đá màu đen.
Hắn nhìn Lâm Tiểu Ngư mỉm cười nói: "Tiểu Ngư, đây là Hắc Diệu Thạch, em lấy luyện hóa một chút đi."
"Hắc Diệu Thạch?" Lâm Tiểu Ngư nhìn viên đá màu đen này nhưng không luyện hóa, mà là hỏi: "Diệp Tinh, những thứ này anh không phải là muốn dùng để luyện hóa sao?"
Thực lực càng mạnh, khẳng định càng phải luyện hóa nhiều Hắc Diệu Thạch.
Hiện tại Diệp Tinh không dùng được những thứ này, nhưng về sau khẳng định có thể dùng được.
"Tiểu Ngư, không cần lo lắng, Hắc Diệu Thạch trên người anh có rất nhiều, chừng 50 nghìn viên." Diệp Tinh cười nói: "Chúng ta cho dù đạt tới bất tử cảnh, những thứ này đều đủ rồi."
Trên thực tế, cho dù không có những Hắc Diệu Thạch này thì lĩnh vực Hắc Diệu của hắn cũng có thể tu luyện không ngừng tăng lên.
"Hơn 50 nghìn viên? Đó không phải là đại biểu cho 500 triệu điểm Thời Không sao?" Nghe vậy, trong mắt Lâm Tiểu Ngư nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.
Cô cũng biết giá trị của Hắc Diệu Thạch trong thế giới Hắc Diệu.
- Cho nên em không cần tiết kiệm Hắc Diệu Thạch cho anh đâu, em có thể luyện hóa bao nhiêu cũng được! Diệp Tinh cười nói.
Đối với Lâm Tiểu Ngư hắn tự nhiên sẽ không có bất kỳ luyến tiếc gì, cho dù Lâm Tiểu Ngư dùng rất nhiều Hắc Diệu Thạch để luyện hóa, hắn cũng chỉ càng cao hứng mà thôi.
p/s: thanh niên simp vợ ^^