“Thác Ấn đại nhân,chúng ta hãy nhanh chóng khai thác khoáng thạch,chắc chắn có thể hoàn thành nhiệm vụ." Thấy Hình Thạch bị quát Lâm Tinh trên người đầy vết thương vội vàng nói.
"Hừ! Không hoàn thành được nhiệm vụ các người biết kết cục của mình rồi đó!" Người hộ hệ Hư Không Cảnh hừ lạnh một tiếng, lại đi đến nơi khác giám sát.
"Tiểu Thạch, em không sao chứ? " Thấy hộ vệ rời đi, Hình Vân nhìn em mình, vội vàng hỏi.
Hình Thạch lau một chút máu tươi ở khóe miệng,lắc đầu nói: "Chị, anh Lâm Tinh, em không sao."
"Tiểu Thạch,tình cảnh chúng ta bây giờ như vậy, bất luận chuyện gì cũng đều phải nhịn. Cho dù là người khác cố tình bới móc, chúng ta cũng phải nhịn" Lâm Tinh trầm giọng nói
Hình Thạch gật đầu, nói:" Em biết rồi, anh Lâm Tinh, em không có trả thù đâu, sao em có thể chết ở trong này được?"
Oán hận trong mắt Hình Thạch chợt lóe rồi biến mất.
Toàn bộ bộ lạc của bọn họ, bây giờ chỉ còn sót lại ba người bọn họ.
Hình Vân nhìn thấy vẻ non nớt trên mặt em trai, lắc đầu nói: "Tiểu Thạch, đối phương là cường giả Chân Linh Cảnh, chúng ta không bao thù được."
"Chị, em có chừng mực." Hình Thạch nói thẳng.
Cậu bé nhìn thấy khuôn mặt chị mình gần như bị huỷ toàn bộ, trong lòng chua xót, chị cậu là vì bảo vệ cậu mới biến thành như vậy.
Hình Vân nghe em mình nói như vậy, không khỏi lắc đầu.
Cô ta biết em mình không buông được thù hận.
"Tề Mộc Sâm" Ánh mắt Hình Thạch liếc về phía xa, nơi đó có hộ vệ Chân Linh Cảnh lưu lại, mà người trong bộ lạc của bọn họ đều chết trong tay Tề Mộc Sâm.
Ở trong mắt Tề Mộc Sâm, bọn họ hoàn toàn tồn tại như những con kiến, căn bản không để trong lòng.
"Hả?" Hình Thạch đang nhìn, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt tối sầm lại, một vị thanh niên đi tới trước bọn họ, thân ảnh vừa vặn bao trùm cậu bé.
Nhìn thấy người tới, ba người Hình Vân sắc mặt khẽ biến, Lâm Tinh cẩn thận hỏi:" Vị đại nhân này, không biết tìm chúng tôi có chuyện gì?"
Vừa rồi bọn họ nhìn thấy Diệp Tinh ở cùng một chỗ với vị Bất Tử Cảnh khủng bố kia.
Đối với bọn họ mà nói, Bất Tử Cảnh chính là sự tồn tại giống như thần linh, cho dù kẻ thủ trước mặt bọn họ cũng sẽ bị giết ngay lập tức.
Diệp Tinh nhìn ba người trước mắt, tiếp theo ánh mắt nhìn thẳng về phía Hình Thạch:" Tôi muốn hòn đá trên cổ cậu"
Nghe vậy, Hình Thạch sửng sốt, cậu bé nhìn Diệp Tinh, không chút cho dự lấy hòn đá xuống, cung kính nói:" Đại nhân, hòn đá này tặng cho ngài, có điều tôi có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ được không".