Vân Nhược Dư nói Tề Loan canh bốn dậy, tuyệt đối sẽ không cho phép hắn ngủ đến canh năm.
Có thể nhiều thêm một khắc đã là nhân từ lớn nhất của Vân Nhược Dư đối với Tề Loan.
Mắt Tề Loan còn đang buồn ngủ lại mông lung bị người kéo dậy khỏi giường, lúc này trời còn tối đen như mực, duỗi tay không thấy năm ngón, dù có thắp đèn dầu cũng nhìn cũng không rõ ràng.
Người kéo hắn là Vân Nhược Dư, Tề Loan có muốn giãy giũa cũng không thể, chỉ có thể nhắm mắt lại giả chết: “Có lẽ là ta nhớ lầm, phu tử nói không phải hôm nay, là ngày mai…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp. Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT