*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tôi lái xe đến Chu gia.
Đã 11 giờ đêm.
Tiểu đệ gác cửa không cho tôi vào, tôi hỏi tại sao, mười mấy tiểu đệ gác cửa đều ấp úng.
Thế là tôi gác chân ngồi ở phòng bảo vệ Chu gia, cảm giác quen thuộc khi làm việc trở về. Tự nhiên lại vênh váo.
"Pha cho ta chén trà mang lại đây." Tôi nói.
Kỳ thực luôn dùng ngón tay chỉ vào đầu người khác cũng không tốt lắm, đàn ông lớn tuổi, nên ôn hòa một chút.
Tiểu đệ rót trà, tôi bắt đầu đọc báo.
"Thập Cửu tiên sinh.... Ngài...."
Tiểu đệ gác cửa xem ra rất khó xử, tôi cũng không muốn làm khó cậu. Tôi vừa đọc báo vừa nói: "Nói với Chu tiên sinh, ta ở đây chờ cậu ấy."
Phòng bảo vệ này chính là để báo mấy tin nhỏ nhặt như vậy.
Tiêu đề đầu trang báo lại đăng, đại lão Chu gia dùng số tiền lớn từ Châu Âu mua về một lượng lớn hoa hồng cùng Champagne.
Có người suy đoán, đại lão Chu gia kim ốc tàng kiều.
Tôi rất không vui.
"Thập Cửu." Anh Thần rất nhanh đã xuất hiện.
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu một chút, cậu mặc Âu phục, tóc dài giấu trong mũ dạ, xem ra đang gấp gáp.
Bọn tiểu đệ càng khẩn trương hơn.
"Chu tiên sinh." Tôi lạnh nhạt nói, "Quấy rầy ngài."
Anh Thần đứng cách tôi rất gần, dùng bóng lưng che bọn tiểu đệ, "Thập Cửu....." Giọng cậu rất nhỏ, lúc ngẩng đầu nhìn tôi trông rất đáng yêu.
Tôi nắm cằm cậu, thấp giọng: "Đại lão mặc áo tắm?"
Tai cậu đỏ lên.
"Tôi là Chu phu nhân? Giúp em làm việc nhà, làm em vui vẻ?" Ngón tay đang nắm cằm cậu lại càng dùng sức.
"Thập Cửu, chúng ta về nhà đi." Anh Thần nắm ngón tay tôi, nói.
Cậu nói chính là ngôi nhà tôi mua, không phải Chu gia.
"Tôi đã không thể vào Chu gia rồi à?" Tôi nói.
"....Hiện tại không được." Cậu nói.
"Không được?" Tôi nghĩ đến tiêu đề báo: "kim ốc tàng kiều", rất không vui.
"Thập Cửu." Cậu nhỏ giọng gọi tôi.
Tôi dưới ánh mắt sợ hãi của bọn tiểu đệ, khiêng đại lão mặc áo tắm lên.
Mũ dạ của cậu rơi xuống đất, tóc dài xõa xuống.
"Mở cửa." Tôi nói với bọn tiểu đệ.
Không ai dám ngăn cản.
"Thập Cửu, Thập Cửu...." Anh Thần một mực nhỏ giọng bên tai tôi.
Tôi ra khỏi phòng bảo vệ, im lặng vác cậu đi vào trong. Trên đường đi, cậu một mực gọi tôi, tôi không để ý đến cậu.
Tôi sắp bước vào bên trong.
"Thập Cửu, Thập Cửu, hiện tại đừng vào...." Cậu nói.
Tôi đét một cái vào mông cậu.
"Câm miệng." Tôi nói.
Nếu như cậu thật sự lại gọi người "chăm sóc" Chu phu nhân, tôi sẽ bắt cậu mỗi ngày kẹp gừng phạt đứng.
Cậu nước mắt lưng tròng nhìn tôi đi vào bên trong.
Biển hoa, lấp lánh.
Vạn đóa hồng, ngàn ngọn đèn.
Hoa hồng trắng uốn lượn làm thành một cổng vòm.
Trong viện bày đầy bàn trải khăn trắng.
Có người hầu đang cẩn thận rót Champagne.
Tôi một tay ôm Anh Thần, một tay cầm lấy một tấm thiệp mời.
Trên đó viết một cái tên tôi không biết.
Mấu chốt không phải cái này, chỗ này của ai ngồi không quan trọng.
Mấu chốt là, phía dưới tên người là một hàng chữ nhỏ:
"Hoan nghên đến với lễ cưới của Lâm Thập Cửu tiên sinh và Chu tiên sinh."
Tôi buông Anh Thần ra.
Cậu ôm lấy eo tôi, chôn đầu vào ngực tôi.
"Váy cưới đâu?" Tôi hỏi.
"Hả?" Cậu ngẩng đầu nhìn tôi.
"Em có chuẩn bị váy cưới cho tôi, đúng không?" Tôi hỏi.
".....Em không có....." Cậu cúi đầu nói.
"Gạt tôi, phải đánh đổi." Tôi đưa tay lần vào giữa hai mông cậu, "Chỗ này muốn kẹp gừng?"
"......Hức.... Không muốn."
Cậu lập tức dẫn tôi vào phòng ngủ, trong tủ treo áo có một cái áo cưới, là số đo của tôi.
Hẳn là cậu đã chờ mong ngày đó lâu rồi.
Cậu hiện tại vô cùng đáng thương ngồi trên giường, giống như chực khóc. "Tự mình đi rửa ruột." Tôi nói.
Cậu nắm lấy góc áo tôi: "Thập Cửu..... Không làm có được không..... Chỗ đó rất đau....."
Tôi từ mấy ngày trước biết cậu muốn rời đi mấy ngày để xử lý công việc, mỗi ngày đều đặt cậu lên giường làm, sáng sớm hôm nay lúc cậu đi, là chân run rẩy được tôi ôm lên xe.
Tôi nói: "Nhanh một chút. Làm xong mặc quần áo tử tế, tôi chờ em trong sân."
"Thập Cửu, đừng ở trước mặt những người khác, có được không....." Mắt cậu đỏ lên, xem ra có chút sợ sệt.
Tôi nghiêm mặt: "Nhanh một chút."
Cậu không dám phản kháng, đỏ mắt đi tới phòng tắm.
Tôi một mình đứng trong phòng ngủ, nhìn cái váy cưới.
Đó là nguyện vọng của Thần Thần.
Cậu thậm chí còn đem nguyện vọng này viết vào sách.
Một người nếu như đem một nguyện vọng viết vào sách, nghĩa là, người đó hiểu rất rõ, trên thực tế, nguyện vọng này rất xa xỉ.
Tôi đứng một lúc.
Sau đó mặc váy cưới vào.
Tôi đi vào trong sân chờ cậu.
Bọn người hầu đều rất sợ hãi.
Tôi biết ngoại hình tôi mặc áo cưới y như Trương Phi mặc đầm dài (*), hiện tại tôi đứng trong sân, không khác nào một chai dầu gió (**).
Lúc Anh Thần bước vào trong sân, tôi đang trốn ở phía sau cổng hoa.
"Thập Cửu tiên sinh đâu?" Anh Thần hỏi.
Người hầu rất hoảng sợ liếc mắt sang phía cổng hoa.
Tôi bước ra, từng bước đi về phía Anh Thần.
Cậu vẫn mặc Âu phục lúc nãy, chân còn hơi run rẩy. "Thập Cửu..." Cậu ngơ ngác đứng tại chỗ.
Ôi.
Tôi đi tới trước mặt cậu, trước mặt tất cả mọi người quỳ xuống, cầm lấy tay cậu.
Đôi mắt của cậu lại đỏ lên, bên trong ngân ngấn nước.
Nhưng khóe mắt lại cong cong, giống như đang cười.
"Thần Thần."
"Tôi, Thập Cửu, vĩnh viễn chỉ yêu một mình em."
"Bất luận phát sinh chuyện gì, tôi vĩnh viễn hầu ở bên cạnh em."
Tôi cầm tay cậu, hôn một lúc.
Tôi đột nhiên phát hiện mình không có chuẩn bị nhẫn hay này nọ. Tôi vốn cho rằng tôi đến đây để dạy dỗ cậu.
Nước mắt của cậu rơi xuống.
Tôi chuẩn bị lấy khăn ra như sở trường, nhưng sờ sờ túi —— áo cưới không có túi.
Tôi không thể làm gì khác hơn là dùng ngón tay lau khô nước mắt cậu.
"Thập Cửu." Cậu cầm lấy tay tôi, trên mu bàn tay tôi hôn một hồi.
Tôi ôm lấy cậu, ghé vào tai cậu hỏi: "Rửa ruột mấy lần?"
Mặt cậu lập tức hồng lên, "....Hai lần."
"Sạch sẽ rồi?" Tôi cố ý hỏi.
Cậu ôm cổ tôi, chôn đầu vào lồng ngực tôi, "Ừ."
Tôi nhớ lại đoạn các kiểu play bên trong "đại lão mặc áo tắm", ôm cậu đi đến hồ tắm lớn của Chu gia.
Trên đường đi, ngang qua nhà bếp, tôi dừng bước nói với người hầu bên trong: "Đem một cây dao, một miếng gừng đến bể tắm, đặt ngoài cửa."
"Thập Cửu.... Đừng...." Đôi mắt Anh Thần ửng đỏ.
"Em đếm xem, em lừa tôi mấy lần?" Tôi nói.
Cậu không nói gì, xem ra rất oan ức.
Tôi đổi giọng nói với người hầu: "Hai miếng."
Kỳ thực tôi chỉ muốn dọa cậu.
Nhẹ nhàng bắt nạt cậu một chút thôi.
Hôm nay, tôi đặc biệt thương cậu.
Hôm nay, tôi chỉ muốn hoàn thành từng tâm nguyện cậu viết trong sách. Từng chuyện mà tôi trong thực tế chưa từng thành toàn cho cậu.
Tôi ôm cậu vào phòng tắm, để cậu nằm trên ghế bên hồ tắm. Sau đó cúi người dùng miệng giúp cậu.
"A!" Ngón tay cậu nắm chặt cánh tay tôi.
Kinh nghiệm của cậu rất ít ỏi, căn bản không chịu được kích thích lớn như vậy, rất nhanh đã bắn ra.
Tôi ôm cậu vào lòng, hôn cậu.
"Thần Thần." Tôi gọi cậu.
"Hở?" Cậu hai mắt mờ mịt ôm cổ tôi.
"Em có thể tin tưởng anh." Tôi nói.
Cậu dường như sợ hãi, run rẩy ôm chặt tôi, "....Thập Cửu, em không có không tin anh."
"Ý anh là, tâm nguyện của em, cũng có thể nói cho anh biết." Tôi nói, "Không cần phải lén lút viết nó lên giấy, sau đó âm thầm chờ mong có một ngày anh đọc được."
"Thập Cửu...." Cậu hôn lên môi tôi một cái.
Một lát sau, cậu cong khóe mắt nhìn tôi, nói: "Thập Cửu, em có một nguyện vọng."
"Em nói đi." Tôi vuốt vuốt mái tóc dài của cậu.
Cậu đúng là người đẹp nhất tôi từng gặp.
Đáng yêu như vậy.
Nam nhân như vậy, là phu nhân của tôi, thật sự không uổng phí đời này.
"Có thể để em...." Ánh mắt cậu cong cong, gò má hơi ửng hồng, xem ra rất vui vẻ, lại có chút ngượng ngùng, "Để em làm một lần? Anh đang mặc váy cưới...."
Tâm nguyện kiểu này.
Dù cho cậu có viết hết một quyển sách tôi cũng không thể phê chuẩn. Đó không phải là một tâm nguyện.
Đó là tà giáo.
Tà giáo.
Đối với tà giáo, dọa cậu một chút, xem ra không đủ.
Tôi ôm lấy cậu, ném vào bồn tắm.
"Thập Cửu?"
Tôi ra ngoài phòng tắm, gừng đã chuẩn bị xong.
Tôi cầm lấy gừng và dao, ngồi trên ghế nằm, chậm rãi gọt vỏ.
Anh Thần cả người ướt nhẹp ở trong bồn tắm, oan ức gọi: "Thập Cửu...."
"Mười phút." Tôi nói.
Hôm nay gừng thật nhiều nước, không tệ.
Tôi vừa gọt gừng, thỉnh thoảng lại liếc cậu một cái, cậu ở trong bồn tắm dáng vẻ đứng ngồi không yên.
Mười phút, gừng gọt xong, hình dáng hoàn mỹ.
"Lại đây." Tôi nói.
"Thập Cửu...." Cậu đứng trong bồn tắm không nhúc nhích.
Tôi cầm gừng đi tới, đặt cậu lên thành hồ, nương theo dòng nước đem gừng nhét vào.
"Ưm.... Thập Cửu, Thập Cửu....." Đùi cậu bắt đầu run rẩy.
Có tác dụng rồi.
Tôi giữ hai bên mông cậu, dùng sức bóp lại, khiến cho cậu ngậm chặt miếng gừng kia.
"A a a a a a ——!" Cậu khóc lên, đồng thời phía trước lại ngẩng đầu.
Phu nhân nhà tôi, nói một đằng làm một nẻo, mệt vô cùng.
"Bây giờ, còn muốn làm nữa không?" Tôi vô cùng dịu dàng hỏi cậu.
"....Hức..... Không làm, không làm." Anh Thần khóc lóc nói.
"Muốn ai làm?" Tôi lại càng dịu dàng hỏi.
"Hức.... Anh làm, anh làm."
"Vậy đúng rồi. Anh nói rồi, tâm nguyện của em, cũng có thể nói cho anh biết." Tôi rất hài lòng lại dùng sức đem miếng gừng kia đẩy vào trong một chút.
- Hoàn-
Chúc mừng sinh nhựt Đằng cưng. Thương cưng~
Chú thích:(*) Nguyên văn: Thủy tụ la quần 水袖罗裙, tui sợt google thì nó ra tương tự cái này
(**) Nguyên văn: Hành tẩu phong du tinh 行走的风油精: Dầu gió. Anh công so sánh thặc kinh khủng LOL