Ký túc xá của Lâm Vũ.

"Lâm Vũ, tên khốn Trịnh Hải đấy nói mà không giữ lời.

Thua mà không chịu thực hiện lời hứa.

Lâm Vũ, cậu định đối phó với anh ta như thế nào?", cậu mập hỏi.

Khóe miệng Lâm Vũ khẽ nhếch lên: "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tôi đã gọi điện sắp xếp xong hết rồi, cậu cứ chờ mà xem, tôi nghĩ…trên page trường chúng ta sẽ trực tiếp cảnh hắn ăn cứt sớm thôi".

Trên đường trở về ký túc xá, Lâm Vũ đã gọi điện thoại và sắp xếp xong hết mọi thứ.

“Wow, thực sao!”, cậu mập đầy mong đợi.

...!
Ở một diễn biến khác.

Ký túc xá nam, bên trong ký túc xá 415.

Trịnh Hải đặt điện thoại xuống.

Anh ta vừa gọi điện cho hội sinh viên và một số trưởng bộ môn khác, nhờ họ giúp đỡ, cùng làm khó Lâm Vũ và Vương Tuệ.

"Chết tiệt.

Chỉ với Vương Tuệ và hai thằng ngu mà dám đấu với tao à? Hừ, mơ đi, chúng mày cứ chờ xem, không bao lâu nữa sẽ bị đuổi học thôi!", Trịnh Hải nhếch mép chế nhạo.

"Thùm thùm thùm!"

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

Trịnh Hải tiến đến mở cửa.

Sau khi cánh cửa được mở ra, sáu người đàn ông to con lao vào cùng một lúc.

“Các người là ai!”, Trịnh Hải nhìn thấy sáu người đàn ông xa lạ này, ngay lập tức quát lên.

"Đậu má! Im mồm cho tao!"

Một gã cao lớn mặc đồ đen đá một cước thẳng vào người Trịnh Hải, làm Trịnh Hải ngã sõng soài ra đất.

Ngay sau đó, hai người đàn ông mặc đồ đen tiến đến túm lấy Trịnh Hải và đưa anh ta vào nhà vệ sinh trong ký túc xá.

Bốn gã đàn ông mặc đồ đen còn lại xông thẳng đến trước mặt ba người bạn cùng phòng của Trịnh Hải, kề dao găm vào cổ họ, khống chế không cho họ kêu cứu cũng như không gọi điện liên hệ với bên ngoài.

Ba người bạn cùng phòng này chỉ là sinh viên đại học, đối mặt với con dao găm trên cổ, bọn họ đương nhiên là sợ vãi đái, không dám manh động.

Bên trong nhà vệ sinh của ký túc xá.

“Các người là ai!”, Trịnh Hải sắc mặt tái xanh.

“Chúng tôi ở đây để giúp cậu”, một trong những người đàn ông mặc đồ đen nói.

“Giúp tôi?”, Trịnh Hải giật mình.

“Đúng, giúp cậu ăn cứt!”, hai người đàn ông to lớn mặc đồ đen nhếch miệng cười.

"Cái gì!"

Trịnh Hải sau khi nghe xong những lời này, hai mắt lập tức trợn tròn!

...!

Ký túc xá của Lâm Vũ.

"Đậu má, Lâm Vũ, nhìn page trường, page trường này, mau nhìn đi, xuất hiện rồi này!", cậu mập hưng phấn lăn từ trên giường xuống đất.

“Có rồi à?”, Lâm Vũ cười gằn, sau đó mở page trường ra.

Quả nhiên, một bài đăng có tên livestream ăn cứt đã xuất hiện trên page của trường.

Trong bài có một video, nhân vật chính trong video là Trịnh Hải!

Lâm Vũ bấm vào video xem nội dung bên trong, nói thật là rất kinh tởm, thằng này vậy mà lại livestream ăn cứt thật!

Sau khi xem xét, xác nhận rằng video là thật.

Lâm Vũ đóng video lại, Lâm Vũ cũng không có hứng thú xem một đoạn video kinh tởm như vậy.

"Lâm Vũ, đoạn video này thật là kinh tởm, nhưng những bình luận bên dưới rất đặc sắc luôn! Haha, Trịnh Hải, tên khốn kiếp này, lần này anh ta sáng nhất trường rồi! Xem xem sau này anh ta còn học nổi ở cái trường này không!", cậu mập kích động vỗ đùi.

"Thật sao? Để tôi xem".

Lâm Vũ ngay lập tức xem các bình luận và comment bên dưới bài đăng.

Có lẽ là do tiêu đề của bài đăng này rất hấp dẫn, nên chỉ đăng chưa đầy hai phút thôi mà đã thu hút rất nhiều người xem và comment!

Đậu má.

Thằng này làm thật này? Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Tôi còn tưởng tiêu đề chỉ để giật tít thôi chứ!

Ọe! Thật kinh tởm! Không ngờ lại có người livestream cảnh này, muốn nôn quá!

Đỉnh! Đỉnh! Đỉnh! Chủ thớt quả là đỉnh! Dám livestream kiểu này!

Đậu, đây không phải là trưởng ban quan hệ đối ngoại của hội sinh viên sao? Anh ấy livestream ăn cứt thật này? Anh ấy bị điên à?

"Đúng, đúng, đây là Trịnh Hải, trưởng ban quan hệ đối ngoại của hội sinh viên!"

"Anh ấy là nam thần của tôi.

Tôi không ngờ anh ấy lại làm chuyện như vậy.

Hình tượng sụp đổ rồi, không yêu được nữa rồi".

"Đậu! Đang ăn, đậu má nó!"

...!
Lâm Vũ kéo xuống xem, chỉ trong vài phút, số lượt xem và bình luận đã tăng vọt, rất nhiều bình luận được thảo luận sôi nổi!

“Trịnh Hải, cái này người ra gọi là chơi với lửa có ngày bị thiêu chết đấy”, Lâm Vũ nở nụ cười lạnh.

Sáu gã đàn ông to con kia đương nhiên là người mà Lâm Vũ gọi cho Lưu Ba, nhờ Lưu Ba thu xếp.

Cậu mập đột nhiên nói: "Mà này, Lâm Vũ, admin và quản trị viên của page, sẽ không xóa bài đăng này đấy chứ?"

“Ừ nhỉ”, Lâm Vũ đột nhiên gật đầu, vừa rồi anh cũng không nghĩ tới.

"Thế phải làm gì đây? Nếu bị xóa thì tiếc lắm!", cậu mập nói.

Lâm Vũ cười: "Không sao, tôi có cách"..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play