Song Nguyệt Hẹn

17. Tâm động


11 tháng

trướctiếp

Loay hoay nửa ngày, Vũ Chân Nguyệt vẫn chưa xử lý xong khối bột mà gương mặt xinh xắn đã lem nhem trắng bách.
Nàng vén sợi tóc rũ trước trán, tay chống eo, dẩu môi lầm rầm: "Ta thấy Lan Di tỷ tỷ nhào thế này một hồi bột liền vừa mịn vừa bóng cơ mà?! Rốt cuộc sai ở đâu hử?!"
Dạ Ly nín cười, dùng khăn tay lau đi bột trắng dính trên mặt nàng, an ủi: "Tiểu thư đừng vội, cho thêm ít bột khô vào thử xem."
Theo ý kiến Dạ Ly, cho thêm bột khô nhào nặn một lúc nữa quả nhiên tốt hơn nhiều, không còn dính như vừa rồi. Nàng vui vẻ ngâm nga pháp quyết tu hành được phổ thành thơ phú, từ ngữ kỳ quái khó hiểu được nàng đọc ra vô cùng uyển chuyển mềm mại, đôi tay nhanh nhẹn nắn bột thành từng chiếc bánh hình hoa mai.
Vũ Chân Nguyệt luôn là như thế, nàng sẽ sợ hãi, sẽ tức giận hay buồn bã, cũng sẽ sầu não lo lắng, nhưng không bao giờ bị những cảm xúc tiêu cực này nhấn chìm. Nàng luôn có thể điều chỉnh tâm tình của mình, nhanh chóng tìm được điểm cân bằng, tuy mỗi ngày không quá thú vị nhưng cũng không tẻ nhạt. Bản lĩnh này nàng học được trong 5 năm khô khan theo bà bà bế quan học nghệ, tự tìm vui cho mình.
"A Mục, ngươi biết làm bánh à? Sao không gọi nhà bếp làm, không thì ra ngoài mua. Như này mất công còn vấy bẩn cả người, nhếch nhác quá đi!" Tiêu Vĩnh Thuần từ cửa đi vào, lục lục tìm con dao phay thái nhỏ linh chi, đút tới miệng Tiểu Ba, số còn lại cho vào túi không gian đeo trên cổ nó: "Đi sớm về sớm. Đừng có lưu luyến sư phụ mà không mang tin đến cho ta đó."
Tiểu Ba đứng trên mặt bàn, quanh thân toả ra ánh sáng đỏ, giương cánh vụt một cái đã không thấy bóng dáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp