Tử Du không hề nhìn hai mắt đang đẫm lệ của Vân Nương, chỉ nhìn ra ngoài một lần nữa hóm trúc đang dính những giọt mưa, thanh âm trầm thấp hướng nàng nói: “Phụ nương của ta lúc trước gặp biến cố là phụ thân của ngươi cùng những thuộc cấp trung thành và tận tâm ngày xưa che chở ta cùng đệ đệ ra khỏi Đông Cung, chỉ là đệ đệ của ta bất hạnh thân thể yếu nhược, không chịu nổi một ly rượu độc kia, mà ta may mắn được các ngươi phù trợ mới có thể kéo dài được hơi tàn, miễn cưỡng còn sống đến ngày hôm nay. Tất cả những điều này, ta vẫn luôn nhớ……”
Nói đến đây, thanh âm của hắn ngừng ngắt một chút, nói tiếp: “Tuy rằng MIên Đường không phải là người xưa ở Đông Cung, lại cũng vì núi Dưỡng lập ra nhiều công lao, các ngươi nói nàng nuốt hết tất cả số bạc của những cửa hàng đó, có cái nào không phải là nàng tận tâm bố trí, lo liệu an bài chứ? Cho dù nàng thật muốn lấy cũng là điều hợp lý.”
Điều mà Vân Nương cảm thấy khó có thể chấp nhận được nhất chính là cho dù Liễu Miên Đường phạm đủ các loại tội lỗi nhưng chỉ cần tới chỗ của công tử thì nàng sẽ ngay lập tức biến thành người tốt.
Nàng lập tức cắn môi nói: “Liễu tỷ tỷ nếu cảm thấy ủy khuất thì cầm số bạc của cửa hàng cũng không sao nhưng mà số tài sản riêng của công tử bị mất ở trong sổ sách, chính là lúc trước…… Chính là phụ thân của người lo lắng mà giấu kin đi để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào mà!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT