Hoài Dương Vương nhìn cái đĩa đã bị nàng ăn đến trống không kia thì mặt lập tức căng thẳng, bước nhanh tới chỗ nàng, giật lấy cái đĩa trên tay và nói: “Nàng vẫn còn ăn mấy thứ này được à? Nàng muốn bị đánh vì ăn sao?”

Miên Đường liếm liếm khóe miệng, vẻ mặt có chút ủy khuất nói: “Ta mới ăn được ba cái, Lý ma ma sợ ta ăn nhiều, mỗi cái bánh bột ngô đều được chiên ít dầu nhất có thể, hơn nữa mỗi cái bánh chỉ to bằng một nửa cái mua ở ngoài các cửa tiệm, ta ăn một chút thì không có làm sao đâu……”

Thôi Hành Chu vẫn xụ mặt xuống như cũ nói: “Nàng còn có mặt mũi nói rằng mình ăn không đủ? Cái miệng nhỏ này của nàng thèm ăn đến mức trở thành điểm yếu để cho người ta nắm thóp! Nếu không phải Thạch Hoàng Hậu sớm thông khí cho nàng thì chẳng phải nàng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi hay sao?”

Miên Đường vừa cười vừa lôi kéo hắn tay, kêu hắn sờ vào cái bụng nhỏ như nắp nồi của mình rồi nói: “Chàng nhìn xem, độ lớn nhỏ này không phải là vừa đủ hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play