Miên Đường nghĩ đến đây, không khỏi khịt khịt cái mũi, nhìn Thôi Hành Chu bằng ánh mắt mang chút tức giận và ai oán, đó là do nàng đang tưởng tượng đến chuyện chính mình đã từng vào rừng làm cướp và một khi xuất đầu lộ diện thì chỉ sợ những nam nhân bình thường đều sẽ tránh còn không kịp, nếu Thôi Hành Chu đối với bản thân nàng vô tình thì dường như cũng hợp tình hợp lý.

Nghĩ vậy, nàng liền đưa tay sờ lên mặt hắn: “Nếu có ngày chàng không cần thiếp nữa thì cũng không cần phải lo lắng cho thiếp, cứ tuyệt tình một chút rồi trực tiếp báo cho thiếp là được, đến lúc đó thiếp tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì liên lụy tới chàng….”

Hoài Dương Vương cảm thấy da của tiểu nương này gần đây có chút căng ra, bụng cũng to thành như vậy còn muốn cùng hắn san sẻ khó khăn!

Vì thế vị Vương gia mặt lạnh như tảng băng bị cắt bởi con dao kia nhướng đôi lông mày và hướng mắt về phía Miên Đường mà nói bằng giọng buồn bã, thống khổ: “Nàng thật ra cũng không cần lo lắng sắp xếp, không phải một người hai người đều đang dang tay ngồi chờ nàng hay sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play