Nghĩ đến thế này, tuy rằng vẫn là phiền não, nhưng cũng không đến mức tâm thần không yên đến nỗi muốn tìm cái chết, chỉ là vì mất mặt quá nên có chút không nhịn được, Thôi Phù hơi thở dài nói: “Chuyện nhà ta nhưng thực sự đã làm cho muội cười chê rồi.”

Miên Đường xem diễn cảm động đến nỗi khóc không thành tiếng, nàng đang bưng một chén trà lên để uống thì nghe Thôi Phù đang tự giễu bản thân liền không tự chủ được mà đáp lại: “Chuyện khó khăn của người trong một nhà thì sao có thể cười cợt được? Hành Chu chành ấy cũng đang tự trách bản thân mình vì năm đó không có đủ khả năng để ngăn cản tỷ gả đến một nơi xa như Khánh Quốc Công phủ. Khánh Quốc Công phu nhân làm việc không tử tế, Quách Dịch thấy sắc quên nghĩa, Hoài Dương Vương phủ của chúng ta sẽ không bao giờ để gia đình bọn họ được yên ổn!”

Nàng khóc đến nỗi vành mắt đỏ như thỏ ngọc nhưng vẻ mặt của nàng lại giống như một con sói nhỏ đang buồn bực.

Thôi Phù đầu tiên bị nàng chọc đến nhịn không được cười lên một tiếng, lại thở dài: “Hành Chu hiện giờ đang ở trong kinh thành, cũng là nước đi khá vất vả. Nhưng ta nghe nói, đệ ấy ở binh tư cả ngày ăn không ngồi rồi, chính là bị người ta phớt lờ, không thèm để ý nhưng thực ra là đang bị giám sát. Làm những công việc nhàm chán như vậy lâu dần cũng khiến cho con người ta sinh ra chán nản. Hiện giờ kinh thành ở dưới chân, thế gia thế lực đều là những rắc rối khó gỡ, Hành Chu ốc còn không mang nổi mình ốc, ta sao có thể để đệ ấy vì nhà của ta mà lại thành cành mẹ đẻ cành con được? Muội cũng là người hiểu chuyện, ngàn vạn đừng bởi vì ta mà kêu Hành Chu làm chuyện gì quá mức phức tạp…… Con người ta thật đúng là xấu xa, bà bà của ta kêu ta làm cho tốt cái này nhưng thực ra đã đang có sẵn những thủ đoạn khác để chờ ta sập bẫy. Ta cũng là một ngày làm hòa thượng đánh chuông đủ một ngày, hãy cứ để như vậy đi. Cũng giống như Hành Chu đã nói, cùng lắm thì ta với hắn hòa li, bằng không hắn cũng cùng ta ly tâm…… Nói một cách trung thực, ta cũng chỉ có mình Cẩm Nhi, đó không phải là lý do để hắn ta suốt ngày mò vào phòng của thê thiếp sao? Nếu không phải ta coi chừng cẩn thận, Quốc công phủ sẽ nơi tụ tập, sa đọa của các thê thiếp. Chính là hiện tại hắn lại đón quý thiếp, như vậy biểu muội nũng nịu mới về cũng không tới lượt ta quản…… Ta thật là mệnh khổ, thế nhưng phụ vương trọng tình nghĩa lại gả ta cho một người như vậy……hòa ly cũng không đáng tiếc, chỉ là Cẩm Nhi……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play