Lục Hân Nghiên đang đen mặt không biết nói gì thì ánh mắt Lục Đình Kiêu bỗng trở nên rét lạnh nhìn cô ta rồi nói: "Nếu trước đây tôi còn chưa giới thiệu đủ cho cô rõ thì bây giờ tôi nói lại một lần nữa, cô ấy là chị dâu của cô.

Chú ý thái độ của cô!"
Lúc trước anh giới thiệu là chị dâu tương lai…
Bây giờ đã giới thiệu hẳn là chị dâu…
Đây là gián tiếp tuyên bố rằng anh chắc chắn sẽ lấy cô gái này!
Đây là vừa cảnh cáo cho Lục Hân Nghiên vừa cũng là cảnh cáo cho tất cả mọi người.

Lục Đình Kiêu nói xong câu này liền dẫn Ninh Tịch rời đi.

Sau lưng, khuôn mặt của Lục Hân Nghiên đã trở nên trắng bệch.

Anh họ của cô nghiêm túc? Không phải chỉ chơi đùa thôi sao? Anh ấy thật sự chuẩn bị đón cô ả kia vào cửa?
Lúc này, bởi vì vừa rồi Ninh Tịch trổ tài như thế nên thái độ của những người khác cũng chuyển biến.

"Quả nhiên không nên nghi ngờ Kiêu gia… Cô gái này không lên tiếng thì thôi, lên tiếng một phát là ai cũng phải ngước nhìn, chẳng trách lại hấp dẫn được Lục Đình Kiêu!"
"Còn không phải sao, thủ pháp bắn súng kia, chậc chậc! thật là tuyệt vời! Mấy lần bắn mà cô ấy chẳng hề mang kính bảo hộ gì hết, thậm chí lại còn chẳng thèm ngắm kĩ bia nữa, bắn bừa hai ba cái đã bắn được thành hình trái tim rồi… Ngay cả Trang Liêu Nguyên cũng phải ngạc nhiên như thế, cô gái này thật sự chỉ là một diễn viên nhỏ thôi sao?"
"Ai biết được!"

"Có gì đặc biệt hơn người chứ, tuy rằng cũng không tồi nhưng chẳng phải cũng chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao!" Lục Hân Nghiên lầu bầu, khẽ kéo tay Quan Tử Dao: "Chị Tử Dao, chị đừng chấp nhặt với loại người này! Cũng chỉ có chút tài mọn đó để hù người mà thôi!"
Khuôn mặt Quan Tử Dao đầy nghiêm trọng, xem ra cô ta đã xem thường cô gái kia rồi.

Có điều khuôn mặt cô ta lại nhanh chóng lấy lại được vẻ kiêu ngạo lạnh nhạt thường thấy.

Lần này chỉ là do cô ta quá khinh địch nên mới dẫn đến sai lầm mà thôi.

Lục Đình Kiêu đi rồi, Mạc Lăng Thiên cũng lẳng lặng quan sát vẻ mặt của Quan Tử Dao, ánh mắt không ngừng thay đổi, cuối cùng mới đưa tay kéo cô ta vào một góc.

"Có việc?" Quan Tử Dao chau mày.

Mạc Lăng Thiên một tay chống eo, một tay đỡ trán, đi đi lại lại mấy vòng: "Anh hỏi em! Rốt cuộc em làm sao thế? Biểu hiện hôm nay của em thật kì lạ! Em có ý gì?"

"Anh cảm thấy em có ý gì?"
"Chẳng lẽ em đối với Lục Đình Kiêu…" Mạc Lăng Thiên bất giác xiết chặt nắm tay: "Không phải em luôn xem anh ta như là anh em thôi sao?"
"Đó là vì trước đây thời cơ còn chưa chín muồi.

"
"Nói vậy em thật sự thích Lục Đình Kiêu?" Sắc mặt Mạc Lăng Thiên thay đổi trong chớp mắt, giọng điệu cũng trở nên nghiêm nghị: "Nhưng bây giờ anh ta đã có bạn gái, rốt cuộc là em muốn làm gì? Chẳng nhẽ em muốn làm kẻ thứ ba chen chân vào sao?"

"Bạn gái thôi mà, em có quyền cạnh tranh công bằng.

"
"Em điên rồi…" Trong chớp mắt, Mạc Lăng Thiên có cảm giác như mình không hề quen biết người trước mắt này.

Vẻ mặt Quan Tử Dao không hề biến sắc: "Em chỉ lấy lại thứ vốn nên thuộc về em mà thôi.

"
Từ lúc cô ta bắt đầu có kí ức, trong mắt cô ta cũng chỉ có một người mà thôi.

Người đó chính là Lục Đình Kiêu.

Hai người họ đều là người thông mình lại có chung sở thích, gia thế cũng tương đương! tất cả các điều kiện đều cho thấy bọn họ là một cặp đôi được trời đất tác thành.

Bởi thế nên cô ta vẫn không có gì lo lắng, cô ta cho rằng bọn họ ăn ý như thế chắc chắn sẽ ở bên nhau.

Cho nên dù đã xa cách nhiều năm như vậy nhưng cô ta chưa hề nghi ngờ việc này!

Chỉ là không ngờ!

Vừa về nước, việc cô ta vốn đã nắm chắc vậy mà nay lại xảy ra biến cố như thế này.

Nhưng không sao, cô ta sẽ đảo ngược chuyện ngoài ý muốn này lại.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play