Hồ Hồng Đạt giải thích: "Cô gái này cứ ép anh phải up status làm rõ gì ấy..."
Minh Phương Phương nghe vậy cười lạnh: "Làm rõ? Làm rõ cái gì? Muốn người không biết thì mình đừng có làm! Lâm Chi Chi, năm ấy khi cô dẫn dắt Lãnh Man Vân, ít nhất tôi còn kính nể cô, giờ cô dẫn dắt toàn một lũ nghệ sĩ rác rưởi? Suốt ngày chỉ biết chạy đi làm Tiểu Tam phá hoại gia đình nhà người khác, vậy mà giờ cô còn dám chạy tới chỗ tôi "diễu võ dương oai" buộc chồng tôi làm rõ sự việc á?"
Lâm Chi Chi cau mày, dùng thái độ đúng mực giải thích: "Hồ phu nhân, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, đối tượng ngoại tình của chồng cô không phải là Ninh Tịch.

Nhưng giờ mọi người đều bị những lời đồn lúc trước gạt, nên tôi mới cố ý tới tận đây xin Hồ tổng làm rõ sự việc.

Trước đây cô cũng từng là người trong giới, nên biết nếu bị vấy bẩn như vậy sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến nghệ sĩ.

Hơn nữa, thưa Hồ phu nhân, thứ cô muốn thấy chắc hẳn là người đáng chịu phạt thì phải bị chịu phạt, đúng không?" Lâm Chi Chi biết có nói với họ cũng vô ích, chỉ có những việc liên quan tới lợi ích của họ thì họ mới quan tâm, thế nên cô mới thêm câu sau cùng vào.

Thấy Lâm Chi Chi nói vậy, Minh Phương Phương nghi ngờ nhìn về phía Hồ Hồng Đạt: "Chuyện gì đây? Chẳng phải anh nói, Ninh Tịch chính là con hồ ly tinh quyến rũ anh sao?"
Hồ Hồng Đạt không chút do dự nói: "Đúng! Chính là cô ta!"
Nghe tới đây, Lâm Chi Chi nhất nhất thời biến sắc: "Không thể nào! Hồ tổng, Ninh Tịch nói cô ấy không hề quen biết ông! Hơn nữa, chẳng phải vừa xong ông cũng không nói..."
Minh Phương Phương tức thì ngắt lời cô: "Hừ, Lâm Chi Chi, tôi thật sự không biết nên nói cô ngốc hay nói cô đáng thương nữa! Cô ta nói cô ta không quen thì cô cũng tin là không quen à? Rảnh tới đây quấy nhiễu tôi không bằng cô về mà hỏi rõ nghệ sĩ của cô đi! Làm chuyện xấu còn không dám nhận!"
Minh Phương Phương hiển nhiên đã chắc chắn là Ninh Tịch rồi.
Cô ta luôn tự nhận dung mạo hơn người, nếu là người khác cô ta sẽ không tin kẻ đó có bản lĩnh quyến rũ chồng cô ta, thế nên chỉ có thể là Ninh Tịch.
Vì vậy, Hồ Hồng Đạt vừa giải thích với cô ta xong cô ta liền tin ngay lập tức, không hề nghi ngờ chút nào.
Lúc này đây, sắc mặt Lâm Chi Chi trở nên vô cùng khó coi.
Cô vốn tưởng đây chỉ là hiểu lầm, ai ngờ...!tên Hồ Hồng Đạt này cư nhiên lại cố tình vu oan!!!
Nếu không phải Minh Phương Phương xuất hiện đúng lúc này, sự đối nghịch của ông ta với cô lúc đầu khiến cô thật sự còn tưởng ông ta không muốn giải thích chỉ vì bị cô làm phiền…

"Bảo vệ đâu! Tiễn khách! Đừng có làm ô uế khu vực của tôi!" Minh Phương Phương khoanh tay trước ngực nhìn cô từ trên cao xuống, tỏ ra xem thường.
Vừa dứt lời, lập tức có hai tên bảo vệ chạy tới, trong đó có một tên đẩy mạnh Lâm Chi Chi một cái, Lâm Chi Chi bị đẩy trật mắt cá chân, trên chân lập tức truyền tới một cơn đau nhức.
Từ lúc Hồ Hồng Đạt nói ra câu đó, Lâm Chi Chi đã biết cô không cần phải ở lại đây thêm nữa rồi, thế nên lập tức về thẳng công ty.
Châu Giang Đế Cảnh.
Ninh Tịch không phát hiện mình ngủ quên mất lúc nào, lúc mở mắt ra nhìn đã là 9 giờ hơn.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
2.

Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn
3.

Mất Khống Chế - Tiểu Thất Tể Tử
4.

Đến Muộn
=====================================
Sau khi tỉnh dậy, việc đầu tiên cô làm chính là gọi ngay cho Lâm Chi Chi để hỏi thăm tình hình: "Alo, chị Chi Chi à, thế nào rồi? Cái gã họ Hồ gì đó có đồng ý không?"
Bên kia điện thoại, Lâm Chi Chi nặng nề nói: "Không, hơn nữa, ông ta một mực chắc chắn, người mà ông ta bao dưỡng chính là em."
Ninh Tịch nghe vậy phát hỏa, "Đệch mẹ! Thằng cha đó bị bệnh hoang tưởng à! Bà đây muốn tìm đàn ông để bao dưỡng thì cũng phải tìm đẳng cấp như Lục Đình Kiêu chứ ai thèm loại nhăn nheo bụng mỡ như ông ta?"
Vừa dứt lời, Ninh Tịch phản ứng lại hình như có gì đó không đúng, Lục Đình Kiêu vẫn chưa đi hay sao ấy nhỉ?
Ngoảnh lại, quả nhiên thấy Lục Đình Kiêu đang cầm tờ báo buổi sớm trên tay, ngồi trên sofa trong phòng khách và...!đang nhìn cô với ánh mắt sâu xa..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play