“Thiết bị thăm dò của hạm đội Tam Thể đã biến mất.”
Nhận được báo cáo từ sĩ quan trực, tiến sĩ Kuhn và tướng Robinson vô
cùng kinh ngạc, họ biết, một khi tin tức này được công bố, sẽ dấy lên một
cơn bão lớn trong cộng đồng quốc tế dưới Trái đất và cả hạm đội.
Lúc này, Kuhn và Robinson đang ở trên trạm giám trắc Ringier-Fitzroy.
Trạm giám trắc này nằm trên quỹ đạo Mặt trời ở mé ngoài vành đai tiểu
hành tinh. Trong không gian, cách trạm giám trắc năm ki lô mét là một thứ
có hình thù quái dị nhất Hệ Mặt trời. Đó là một nhóm gồm sáu thấu kính
khổng lồ, cái trên cùng đường kính lên đến 1.200 mét, năm cái sau nhỏ hơn
một chút. Đây là kính viễn vọng không gian thế hệ mới nhất. Khác với năm
thế hệ kính thiên văn Hubble trước đó, kính thiên văn này không có ống
kính, thậm chí giữa sáu thấu kính khổng lồ này cũng không có bất kỳ vật gì
để liên kết. Sáu thấu kính độc lập với nhau trôi nổi giữa không gian, mép
mỗi thấu kính đều được gắn rất nhiều thiết bị đẩy ion, nhờ đó có thể điều
chỉnh rất chuẩn xác khoảng cách tương đối giữa các thấu kính với nhau, cũng có thể thay đổi hướng nhìn của toàn bộ nhóm thấu kính. Trạm giám
trắc Ringier-Fitzroy là trung tâm điều khiển kính viễn vọng không gian này,
nhưng kể cả ở khoảng cách gần như thế, cũng hầu như không nhìn thấy
nhóm thấu kính trong suốt này. Chỉ có khi làm công tác duy tu bảo trì, các
kỹ sư và kỹ thuật viên bay tới giữa các thấu kính sẽ nhận thấy không gian ở
hai bên mặt thấu kính trở nên méo mó quái dị. Nếu một bên thấu kính
nghiêng ở một góc thích hợp, màng bảo vệ bề mặt sẽ phản xạ ánh mặt trời,
chiếc thấu kính khổng lồ sẽ hoàn toàn hiện ra. Lúc này, bề mặt hình vòng
cung của nó trông như một tinh cầu phủ đầy cầu vồng rực rỡ. Thế hệ kính
thiên văn này không được đặt tên theo Hubble nữa, mà gọi là kính viễn
vọng không gian Ringier-Fitzroy, để kỷ niệm hai người lần đầu phát hiện ra
dấu vết hạm đội Tam Thể. Mặc dù phát hiện của họ không có ý nghĩa học
thuật gì, nhưng xét cho cùng thì mục đích chủ yếu khi ba hạm đội lớn hợp
tác xây dựng nên kính thiên văn khổng lồ này chính là để giám sát động
tĩnh của hạm đội Tam Thể.
Phụ trách kính thiên văn luôn là một cặp giống như Ringier và Fitzroy:
nhà khoa học đứng đầu thì đến từ Trái đất, người phụ trách quân sự thì do
hạm đội cử ra. Nhiệm kỳ nào cặp này cũng có những cuộc tranh luận giống
như giữa Ringier và Fitzroy. Hiện nay, tiến sĩ Kuhn lúc nào cũng muốn
dành thời gian quan trắc để theo đuổi hạng mục nghiên cứu vũ trụ học của
riêng mình, còn tướng Robinson thì ra sức ngăn cản để bảo vệ lợi ích của
hạm đội. Bọn họ còn bất đồng với nhau ở một số phương diện khác, chẳng
hạn như Kuhn lúc nào cũng ưa nhớ lại các cường quốc trên Trái đất do Mỹ
đứng đầu đã lãnh đạo thế giới này xuất sắc đến nhường nào, còn bây giờ,
ba hạm đội lớn lại quan liêu và quản lý kém hiệu quả biết bao nhiêu; trong
khi Robinson thì lần nào cũng lạnh lùng vạch trần cái ảo giác lịch sử nực
cười đó của ông ta. Có điều, vấn đề họ tranh luận kịch liệt nhất vẫn là tốc
độ tự quay của trạm giám trắc. Tướng Robinson kiên trì quan điểm chỉ tự
quay với tốc độ chậm để sinh ra trọng lực yếu, thậm chí còn không cần cho
trạm giám trắc quay, để bên trong luôn ở trạng thái không trọng lực tuyệt diệu; còn Kuhn thì lại nhất quyết đòi duy trì tốc độ tự quay để sinh ra trọng
lực tương đương với trọng lực Trái đất.
Lúc này, chuyện vừa xảy ra đã áp đảo hết thảy. Thiết bị thăm dò biến
mất, ý nói động cơ của nó đã tắt. Xa tít bên ngoài đám mây Oort, tàu thăm
dò Tam Thể đã bắt đầu giảm tốc độ, khi giảm tốc, động cơ đẩy của nó xoay
về phía Mặt trời, chính nhờ ánh sáng do động cơ này phát ra mà kính thiên
văn theo dõi được tung tích của nó, một khi ánh sáng này tắt đi, sẽ không
có cách nào theo dõi nữa, vì bản thân tàu thăm dò quá nhỏ. Nếu suy đoán
qua hình dạng vệt đuôi lúc nó xuyên qua đám bụi vũ trụ, kích cỡ tàu thăm
dò này có thể chỉ tương đương với một chiếc xe tải mà thôi. Một vật thể
nhỏ như thế lại đang ở bên ngoài vành đai Kuiper, bản thân đã ngừng phát
sáng, trong khi khu vực đó lại quá xa Mặt trời, ánh sáng rọi đến rất yếu,
phản quang từ tàu thăm dò lại càng yếu hơn. Ngay cả kính viễn vọng không
gian mạnh như Ringier-Fitzroy cũng không thể nào quan sát được một vật
thể tối nhỏ như vậy trong bóng đêm thăm thẳm của không gian vũ trụ.
“Ba hạm đội lớn suốt ngày chỉ biết tranh danh đoạt lợi! Giờ thì hay ho
rồi nhé, mục tiêu biến mất…” Kuhn tức tối nói, ông ta không để ý lúc này
trạm giám trắc đã ở trạng thái không trọng lượng, cử động mạnh khiến bản
thân lộn nhào một vòng trên không trung.
Lần đầu tiên tướng Robinson không thanh minh cho hạm đội. Vốn dĩ,
Hạm đội châu Á đã phái đi ba phi thuyền tốc độ cao loại nhỏ để theo dõi
tàu thăm dò Tam Thể từ khoảng cách gần, nhưng ngay sau đó, ba hạm đội
lớn đã lao vào tranh đoạt quyền đánh chặn, rồi Hội nghị liên tịch lại ra nghị
quyết yêu cầu tất cả chiến hạm phải quay về quân cảng. Mặc dù Hạm đội
châu Á đã nhiều lần giải thích, nói ba phi thuyền này đều thuộc loại máy
bay tiêm kích, để mau chóng tăng tốc đã gỡ bỏ toàn bộ vũ khí và các trang
bị bên ngoài, trên mỗi tàu chỉ có phi hành đoàn hai người, chỉ có thể theo
dõi mục tiêu chứ hoàn toàn không có khả năng thực hiện đánh chặn. Thế
nhưng, hai Hạm đội châu Âu và Bắc Mỹ vẫn không yên tâm, kiên quyết đòi triệu hồi toàn bộ các phi thuyền theo dõi đã xuất cảng, đồng thời đổi lại
thành bên thứ tư là cộng đồng quốc tế trên Trái đất phái tới ba phi thuyền
theo dõi. Nếu không có mấy chuyện đó, lúc này phi thuyền theo dõi đã tiếp
cận tàu thăm dò ở khoảng cách gần và tiến hành đeo bám rồi. Phi thuyền
theo dõi của Trái đất do Liên hiệp châu Âu và Trung Quốc phái đi hiện vẫn
chưa vượt qua quỹ đạo Sao Hải Vương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT