Tam Thể 2 - Khu Rừng Đen Tối

IV.1.3


9 tháng

trướctiếp

La Tập và Sử Cường đi bộ trong thành phố dưới lòng đất. Phía trên bọn họ, các kiến trúc hình cây che kín cả bầu trời, xe bay thành hàng dài xuyên qua các kẽ hở. Do các công trình trong thành phố đều xây dựng trên những “lá cây” lơ lửng trên cao nên không gian dưới mặt đất vô cùng thông thoáng rộng rãi, chỉ có những thân cây lớn cách nhau rất xa, khiến thành phố này đã không còn khái niệm về đường phố nữa, chỉ như một quảng trường mênh mông mọc lên rất nhiều cây mà thôi. Khung cảnh dưới này cũng rất đẹp, có những thảm cỏ rộng và rừng cây thực sự, không khí tươi mát, thoạt nhìn như thể một vùng ngoại ô xinh đẹp. Người qua kẻ lại mặc quần áo sáng lấp lánh, trông như một đàn kiến phát ra ánh sáng bò ở bên trong. Lối thiết kế đô thị đưa sự huyên náo và chật chội của cuộc sống hiện đại lên không trung, để mặt đất trở về với tự nhiên này khiến La Tập trầm trồ không ngớt. Ở nơi này hoàn toàn không thấy bóng tối của chiến tranh, chỉ có sự thoải mái và hài lòng đầy tính nhân bản. Đi một quãng không xa, La Tập đột nhiên nghe thấy một giọng nữ dịu dàng cất lên: “Ông La Tập phải không ạ?” Anh đưa mắt nhìn quanh, phát hiện âm thanh đó phát ra từ một tấm biển quảng cáo lớn đặt trên bãi cỏ ven đường. Trong hình ảnh động trên biển quảng cáo, một cô gái xinh đẹp mặc đồng phục đang nhìn anh.
“Tôi đây.” La Tập gật đầu.
“Chào ông, tôi là nhân viên tư vấn tài chính số 8065 của hệ thống ngân hàng trung ương, chào mừng ông đến với thời đại này, giờ xin phép được thông báo tình hình tài chính hiện nay của ông.” Tư vấn viên nói, bên cạnh cô hiện lên một bảng số liệu, “Đây là số liệu tài chính của ông vào năm thứ chín của kỷ nguyên Khủng hoảng, trong đó bao gồm tiền gửi trong tài khoản của ông tại Ngân hàng công thương Trung Quốc và Ngân hàng xây dựng Trung Quốc, ngoài ra còn có cả thông tin về tình hình đầu tư chứng khoán có giá vào thời điểm đó, nhưng mục này có thể đã mất mát một phần vào thời đại Đại Suy Sụp.”
“Sao cô ta biết tôi ở đây?” La Tập thấp giọng thì thào.
Sử Cường đáp: “Trong cánh tay trái của cậu có cấy một con chip gì đó, không cần căng thẳng, giờ người nào cũng có hết, kiểu như chứng minh thư ấy, vì vậy màn hình quảng cáo có thể nhận ra cậu. Quảng cáo bây giờ đều thiết kế cho cá nhân hết, dù cậu đi đến đâu thì các thứ hiển thị trên màn hình quảng cáo đều dành riêng cho cậu cả.”
Nhân viên tư vấn hiển nhiên đã nghe thấy Sử Cường nói, cô ta lại lên tiếng: “Thưa ông, đây không phải là quảng cáo, mà là dịch vụ tài chính của hệ thống ngân hàng trung ương.”
“Giờ tôi còn bao nhiêu tiền trong ngân hàng?” La Tập hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp