Khi Chương Bắc Hải bước vào ngôi nhà của người sưu tầm thiên thạch
nằm trong khu tứ hợp viện ở tít sâu bên trong con ngõ, anh ta nhận ra ngôi
nhà cũ tối tăm ảm đạm này giống như một bảo tàng địa chất cỡ nhỏ. Bốn
bức tường đều là tủ kính, bên trong, các bóng đèn rất chuyên nghiệp đang
rọi lên những khối đá trông có vẻ hết sức bình thường. Chủ nhân của ngôi
nhà đang ngồi bên bàn làm việc, dùng kính lúp cẩn thận xem xét một cục
đá nhỏ, thấy có khách đến, ông ta liền hồ hởi đứng dậy chào hỏi. Người này
chừng hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt và tinh thần đều rất phấn khởi, thoạt
nhìn, Chương Bắc Hải đã nhận ra ông ta thuộc loại người may mắn có được
một thế giới nhỏ mà mình yêu say đắm, dẫu cho thế giới lớn bên ngoài kia
có biến đổi thế nào, ông ta cũng có thể đắm chìm trong đó mà hưởng lạc
thú riêng. Trong bầu không khí cũ kỹ chỉ riêng những ngôi nhà cổ mới có
được ấy, Chương Bắc Hải ý thức được rằng, khi mình và những người đồng
đội đang chiến đấu vì sự tồn vong của loài người, phần lớn những người
khác vẫn cố gắng giữ lấy cuộc sống vốn có của họ, điều này khiến anh ta
cảm thấy ấm áp và vững vàng trong lòng.
Việc xây dựng thành công thang máy vũ trụ và bước đột phá trong công
nghệ phản ứng nhiệt hạch có điều khiển là hai hồi trống cổ vũ mạnh mẽ đối
với thế giới loài người, đồng thời cũng làm dịu đi đáng kể những xúc cảm
thất bại chủ nghĩa. Song, các nhà lãnh đạo tỉnh táo đều biết rằng, tất cả mọi
thứ mới chỉ là khởi đầu, nếu so sánh việc xây dựng hạm đội vũ trụ với hạm
đội trên biển, loài người hiện nay cũng chỉ mới cầm được công cụ đi ra tới
bờ biển mà thôi, ngay cả ụ đóng tàu cũng còn chưa xây dựng được. Ngoài
việc chế tạo phi thuyền không gian ra, việc nghiên cứu vũ khí sử dụng
trong chiến tranh vũ trụ và hệ thống sinh thái tuần hoàn trong phi thuyền cùng với việc xây dựng cảng vũ trụ đều sẽ phải đối diện với vực sâu công
nghệ mà trước nay loài người chưa từng đối mặt. Tất cả những thứ này, chỉ
riêng chuẩn bị về mặt công nghệ thôi cũng có thể đã mất cả thế kỷ rồi.
Ngoại trừ cái vực sâu về công nghệ nhìn mà chóng mặt ấy, xã hội loài
người sẽ còn phải đối diện với một thử thách cực kỳ khắc nghiệt khác: công
trình xây dựng hệ thống phòng ngự không gian sẽ tiêu tốn một lượng tài
nguyên siêu khổng lồ, có thể sẽ khiến chất lượng cuộc sống của loài người
bị đẩy lùi lại một thế kỷ. Bởi thế, thách thức lớn nhất về mặt tinh thần đối
với loài người vẫn còn ở tương lai. Đứng trước hiện trạng này, cấp trên đã
quyết định khởi động kế hoạch tăng viện cán bộ công tác chính trị cho
không gian quân trong tương lai. Là người đầu tiên đưa ra bản kế hoạch
này, Chương Bắc Hải được chọn làm sĩ quan chỉ huy nhóm đầu tiên thuộc
lực lượng đặc biệt tăng viện cho tương lai. Sau khi nhận nhiệm vụ, anh ta
đề xuất, trước khi ngủ đông, cần phải để các sĩ quan thuộc lực lượng đặc
biệt thực tập và công tác trong không gian ít nhất một năm, đây là sự chuẩn
bị bắt buộc để họ có thể làm việc trong không gian quân của tương lai.
“Cấp trên không muốn đến lúc đó chúng tôi trở thành những tay chính ủy
hạm đội không thể ra biển đấy chứ ạ?” Anh ta đã nói như vậy với Thường
Vĩ Tư. Đề nghị này nhanh chóng được phê chuẩn, một tháng sau, anh ta sẽ
cùng ba mươi đồng đội thuộc nhóm đặc phái đầu tiên đi vào không gian.
“Anh là quân nhân à?” Người sưu tầm hỏi khi mang trà lên. Sau khi
Chương Bắc Hải gật đầu khẳng định, ông ta nói, “Quân nhân bây giờ đã
không còn giống quân nhân cho lắm, nhưng anh thì tôi thoáng nhìn đã nhận
ra ngay.”
“Ông cũng từng là quân nhân.” Chương Bắc Hải nói.
“Tinh mắt đấy, tôi đã công tác ở Cục bản đồ thuộc Bộ tổng tham mưu
hơn nửa đời người rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT