Trên ti vi đang tường thuật tình hình vận hành thử nghiệm thang máy vũ trụ
số 3, trong ba thang máy vũ trụ được đồng thời khởi công xây dựng năm
năm trước, thang máy số 1 và số 2 đã được đưa vào vận hành chính thức
hồi đầu năm, vì vậy lần chạy thử thang máy vũ trụ số 3 không có tiếng
vang lớn như những lần trước. Hiện nay, tất cả các thang máy vũ trụ đều
mới chỉ lắp đặt một đường ray sơ cấp, so với bốn đường ray trong thiết kế
thì khả năng vận tải nhỏ hơn rất nhiều, nhưng so với thời đại sử dụng tên
lửa hóa học thì đã vượt trội hơn không biết bao nhiêu lần, nếu không tính
đến phí tổn xây dựng thang máy vũ trụ, hiện giờ giá thành để đưa người lên
vũ trụ đã thấp hơn vé máy bay hàng không dân dụng khá nhiều rồi. Bởi thế,
trên bầu trời đêm của Trái đất, những ánh sao nhấp nháy di chuyển mỗi
ngày một nhiều hơn, đó là những kiến trúc khổng lồ của loài người xây
dựng trên quỹ đạo không gian.
Thang số 3 là thang máy vũ trụ duy nhất có bệ đỡ trên biển, đặt trên một
hòn đảo nổi nhân tạo ở vùng biển xích đạo Thái Bình Dương, đảo nổi có
thể di chuyển trên biển bằng nguồn năng lượng hạt nhân của chính nó, vì
vậy có thể tùy theo nhu cầu mà thay đổi vị trí của thang máy vũ trụ dọc
theo đường xích đạo. Đảo nổi này chính là phiên bản hiện thực hóa của hòn
đảo máy trong tiểu thuyết Jules Verne, vì vậy được đặt tên là “đảo Jules
Verne”. Qua màn hình ti vi lúc này hoàn toàn không thể nhìn thấy biển, chỉ
có một bệ đỡ hình kim tự tháp quây giữa một rừng sắt thép, trên đỉnh bệ đỡ
là buồng vận tải hình trụ tròn sắp sửa xuất phát. Từ khoảng cách này thì không thể trông thấy đường ray vươn lên vũ trụ, vốn chỉ rộng khoảng sáu
mươi xăng ti mét, song cũng có lúc, có thể thấy ánh sáng phản xạ của vầng
Mặt trời sắp lặn lấp lóa trên đường ray.
Ba ông già đang xem ti vi: Trương Viện Triều cùng với hai người hàng
xóm lâu năm, Dương Tấn Văn và Miêu Phúc Toàn, họ đều đã hơn bảy
mươi, tuy không đến nỗi lọm khọm, nhưng cũng đều là những ông già thật
rồi, đối với bọn họ, nhớ lại quá khứ hay nhìn về tương lai đều là một thứ
gánh nặng, mà họ lại chẳng thể làm gì cho hiện tại, lựa chọn duy nhất chính
là chẳng nghĩ ngợi gì, bình an sống nốt những năm cuối đời trong cái thời
đại bất bình thường này.
Lúc này, con trai Trương Viện Triều là Trương Vệ Minh dẫn cháu nội
Trương Diên đi vào, anh ta cầm một cái túi giấy, nói: “Bố, con lĩnh thẻ
lương thực và đợt phiếu lương thực đầu tiên của bố và hai bác về đây rồi.”
Trương Vệ Minh nói đoạn, lấy một xấp phiếu lương thực trong túi giấy ra
đưa cho bố.
“Chà, giống hệt như hồi đó nhỉ.” Dương Tấn Văn bên cạnh liếc nhìn nói.
“Trở lại rồi, lại trở lại rồi.” Trương Viện Triều nhận lấy phiếu lương
thực, cảm khái lẩm bẩm một mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT