Những nhân viên cảnh sát xung quanh, đều giơ thẳng ngón tay cái với Cảnh Nhược Phiến trong âm thầm, chỉ có vị đại tiểu thư này mới dám nói những lời như vậy với vị công tử đó mà thôi.
Mặc dù Cảnh Nhược Phiến và Thiện Trang đều là những cô chiêu cậu ấm, nhưng trong lòng những nhân viên cảnh sát này, tất cả mọi người đều chỉ hướng về phía Cảnh Nhược Phiền.
Đừng thấy Cảnh Nhược Phiến vượt xa hẳn so với Thiện Trang về địa vị, nhưng lúc bình thường về phương diện đối xử với người khác cô ấy hòa nhã dễ gần, không hề có chút vênh váo, ra vẻ ta đây, ngược lại là Thiện Trang nếu ai dám làm cho anh ta khó chịu, thì ngày thứ hai căn bản là không cần đến nữa, trước đó còn nghe nói, có một cô gái vừa mới tốt nghiệp từ trường cảnh sát, bị Thiện Trang nhìn trúng, cô gái đó không đồng ý đi khách sạn với Thiện Trang, thì ngày thứ hai đã bị đơn vị sa thải, còn đưa ra một xử phạt không có căn cứ.
Nói tóm lại, con người Thiện Trang là cực kỳ không được lòng người ở cục cảnh sát.
. Ra chương nhanh nhấ𝒕 𝒕ại + 𝒕 𝗿𝘶m𝒕𝗿𝘶yen.vn +
“Tôi hỏi anh, hôm nay anh đã làm được cái gì!” Đôi mắt xinh đẹp của Cảnh Nhược Phiến nhìn chằm chằm không chớp mắt vào Thiện Trang.
*Tôi làm cái gì, cũng chẳng có bắt cứ liên quan gì đến vụ án lần này cả, bây giờ người mà tôi nói chính là anh ta” Thiện Trang thở dài ra một hơi, rồi chỉ vào Trương Thác: “Anh ta cùng một nhóm với bọn côn đồ.”
Đôi mắt xinh đẹp của Cảnh Nhược Phiền lại lướt qua xung quanh một lượt, rồi gật đầu: “Chẳng trách, chẳng trách trên mạng thường xuyên xuất hiện một số lời bàn luận không tốt đối với đội cảnh sát, đều là do sự xuất hiện của loại người một con sâu làm rầu nồi canh như anh, mới dẫn đến việc đội cảnh sát thành ra thé này! Thiện Trang, tôi rõ ràng đã nói với anh, và cũng đã nói với bọn họ rồi!”
Cảnh Nhược Phiến chỉ tay vào những người đang làm bản ghi chép ở hiện trường này, sau đó đặt ngón tay lên trên người Trương Thác: “Nếu như không có anh ấy thì hôm nay chúng ta sẽ không có bất cứ một người nào, còn có thể đứng ở đây, lúc đó khi bọn côn đồ tập kích hội sở Thập cửu lầu, tôi chính là đang ở trong biệt viện, quả bom hẹn giờ mà một tên côn đồ muốn làm kíp nổ được lắp đặt trên tường của hội sở, quả bom đó, khi còn lại thời gian chưa đến 10 giây nữa sẽ phát nỏ, thì bị anh ấy, tháo xuống!”
10 giây mà Cảnh Nhược Phiến nói, chính là nói có sách mách có chứng, sau khi bắt giữ được tên côn đò, thì cô đã đặc biệt cho người đi thu thập bằng chứng, lúc nghe được người báo cáo nói lại rằng thời gian phát nổ của quả bom hẹn giờ này chỉ còn chưa đến 10 giây, Cảnh Nhược Phiến cảm thấy sợ khi nghĩ lại.
Lúc này, lời nói của Cảnh Phiến, đã dấy lên sự náo động trong đám người.
Bốn chữ quả bom hẹn giờ, mang đến một sức chắn động cực mạnh, làm tắc nghẽn trái tim của mọi người.
Một quả bom hẹn giờ đáng sợ biết chừng nào, tuy những người này chưa từng được thấy qua trong hiện thực nhưng cũng đã xem qua trong xem rồi.
Bản thân bước ra quỷ môn quan như thế, vậy mà lại không hề hay biết gì.
Hơn nữa, còn là do đứa con nuôi này của Tiêu Sơn tháo bom sao?
“Không thể nào! Kẻ hèn nhát như anh ta, thì sao có thể tháo được quả bom!” Thiện Trang phát ra những lời lẽ với vẻ không tin ngay tại chỗ.
Bao gồm cả những nhà doanh nghiệp có mặt đó, cũng không chút không tin, bọn họ thật sự nhìn không ra, một con người bình thường như Trương Thác, thì có khả năng tháo bom gì cơ chứ.
“Hèn nhát?” Cảnh Nhược Phiến cười ha hả: “Thiện Trang, kẻ hèn nhát này mà anh nói, cách đây không lâu mới cứu tôi từ trong tay của một tên côn đồ có mang súng đó, hơn nữa còn bắt giữ hắn lại, thậm chí suýt chút nữa thì bị viên đạn bắn trúng, anh nói anh ấy là kẻ hèn nhát, vậy anh thì sao? Anh thân là nhân viên cảnh sát, lúc bọn côn đồ hành hung, thì trốn trong đám người, không hề cóc chút hành động nào?”
Lời nói này của Cảnh Nhược Phiến, lần nữa làm dấy lên một trận xôn xao ồn ào.
Trương Thác này, chế ngự được tên côn đồ? Đã cứu được con gái của Bí thư Thành ủy?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT