Giọng nói của Lý Mỹ Nhất rất kích động, nếu hôm nay Tần Âm không gặp được Trương Thác, hay đổi một cái tên khác, có lẽ cô ta thật sự tin rồi.
“Được, Giám đốc Lý, việc này tôi sẽ liên lạc với Lâm Thị, bây giờ chị đang ở đâu?”
“Tôi đang làm việc bên ngoài thưa Tổng giám đốc Tần”
“Vậy chị làm việc trước đi.” Tần Âm nói xong thì chủ động cúp máy.
Năm giây sau khi Tần Âm cúp máy, điện thoại Trương Thác đột nhiên reo lên, nhưng chỉ reo một tiếng đã cúp, số điện thoại trên màn hình là của Lý Mỹ Nhất, điều này khiển điện thoại của Trương Thác có nhiều thêm một cuộc gọi nhỡ của chị ta.
Lại mấy giây nữa, điện thoại Trương Thác nhận được một tin nhắn, cũng là Lý Mỹ Nhất gửi đến, nội dung bên trong là: “Hằng Viễn chúng tôi nghiêm túc muốn hợp tác với các anh, nếu quý công ty có bận, không có người rảnh rỗi, mong hãy cho tôi biết địa điểm, tôi sẽ đến tận nơi lấy bản kế hoạch”
Tần Âm ngồi ở đối diện Trương Thác có thể nhìn thấy rõ ràng tin nhắn Lý Mỹ Nhất gửi tới, cảnh như vậy khiến cô ta nhíu chặt mày.
Không đợi Tần Âm nghĩ nên xử lý chuyện này thế nào, điện thoại của cô ta lại nhận được tin nhắn của Lý Mỹ
Nhất, là một tấm ảnh chụp màn hình điện thoại, nội dung trên đó giống tin nhắn Lý Mỹ Nhất gửi cho Trương Thác như đúc, chỉ là đã thay đổi thời gian.
Bây giờ là mười giờ mười lăm phút sáng, còn ảnh chụp Lý Mỹ Nhất gửi cho Tần Âm là chín giờ sáng.
Trương Thác cười nói: “Xem ra hình như Giám đốc Lý này có thành kiến gì đó với tôi rồi.”
“Xin lỗi” Tần Âm nhìn Trương Thác với ánh mắt áy náy: “Tôi sẽ xử lý ổn thoả chuyện này”
Tần Âm đứng dậy, đi đến quầy lễ tân của công ty lấy bản kế hoạch kia, sau khi trở lại phòng khách thì mở ra đọc cẩn thận.
Nội dung trên bản kế hoạch này đã xử lý một vài chi tiết khiến Tần Âm không ngừng cảm thán, rất nhiều thứ bản thân cô ta cũng khó mà nghĩ đến đều được ghi chú ra.
Hơn nữa nội dung hợp tác hai bên đều là lời ít ý nhiều, vừa nhìn đã hiểu.
Nói tóm lại, đây là một bản kế hoạch không có chút khuyết điểm, từ phân chia lợi ích đến trách nhiệm thực hiện đều là hai bên cùng có lợi, kể cả khó khăn có thể gặp phải trong quá trình và cách giải quyết cũng đều ghi chú rõ ràng, gần như không có công ty nào sẽ từ chối một bản kế hoạch như vậy.
“Trương Thác, bản kế hoạch này là anh viết sao?” Tần Âm nghĩ đến người đàn ông trước mắt đầu tiên.
Trương Thác khoát tay: “Không phải tất cả, tôi chỉ thêm một vài chi tiết thôi, dù sao tôi cho rằng bản kế hoạch không thể chỉ nói tới mặt tốt, cũng phải chuẩn bị trước khả năng gặp phải nguy cơ, đây là trách nhiệm với cả hai bên.”
Tần Âm trợn mắt, đúng thật là thế, tuy Trương Thác nói chỉ là chi tiết, nhưng thật sự trên bản kế hoạch này điều khiến người ta khâm phục nhất chính là chi tiết đó.
Sau khi bỏ đi chi tiết, cũng chỉ là một bản kế hoạch chất lượng cao mà thôi.
Lần hợp tác này có thể khiến Hằng Viễn và Lâm Thị ràng buộc với nhau, là một sân khai thác cực kỳ tốt với Hằng Viễn, cũng có thể trở thành cửa ngõ phát triển lớn nhất của Lâm Thị trong tương lai.
Nhưng chỉ một bản kế hoạch như thế, một lần hợp tác quan trọng như vậy, Lý Mỹ Nhất lại không thèm nhìn một cái, nghĩ đến đây, Tần Âm lập tức cảm thấy một ngọn lửa giận dâng lên từ nơi đáy lòng.
Lý Mỹ Nhất này xem thường bà chủ là cô ta, nói dối quen miệng, làm Giám đốc lại không quan tâm đến việc phát triển của công ty.
Tần Âm thở hổn hển: “Trương Thác, thật sự xin lỗi, nghiệp vụ của anh sau này trực tiếp bàn với tôi là được.” “Ok” Trương Thác gật đầu: “Đúng rồi, cô có muốn biết Giám đốc Lý của công ty các cô ở đâu không?” “Anh biết à?” Tần Âm trợn tròn mắt.
“Ở đây” Trương Thác mở ra một định vị trên điện thoại của mình, toạ độ trên đó là một tiệm spa: “Giám đốc Lý kia đã nằm trong tiệm spa này từ chín giờ rưỡi sáng, muốn cùng đi xem thử không?”
“Được.” Tần Âm không hề chần chừ: “Tôi đi lấy xe”
Xe của Tần Âm vẫn là chiếc BWM 5 Series màu vàng cát lấp lánh kia.
Tần Âm lái xe, Trương Thác ngồi ở ghế lái phụ, hai người nói chuyện phiếm qua lại.
Tần Âm hơi tò mò hỏi Trương Thác: “Sao anh lại đến Lâm Thị làm nhân viên nghiệp vụ thế”
Hai tay Trương Thác để sau gáy, vẻ mặt hờ hững nói: “Vợ của tôi bảo tôi đi.”
BMW 5 Series đang chạy trên đường đột nhiên lắc lư, suýt chút đụng vào vỉa hè bên cạnh.
“Cẩn thận!” Trong lúc bối rối, Trương Thác vội vàng giữ bánh lái giúp Tần Âm, lúc này mới khiến thân xe ổn định lại, anh nhìn thấy sắc mặt của Tần Âm hơi tái nhợt mất tự nhiên: “Sao thế? Có chỗ nào không thoải mái à? Có cần tôi khám giúp cô không”.
“Không sao, không sao đâu.” Tần Âm cố gượng cười, hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh: “Anh… anh kết hôn rồi à?
Lúc nào vậy?”
“Ừm.” Trương Thác ngẫm nghĩ một chút: “Một tháng hai mươi bốn ngày trước”.
Tần Âm cẩn thận nhớ lại, ngày đó, không phải là lần đầu tiên mình nhìn thấy người đàn ông này ở cô nhi viện sao, ngày đó anh kết hôn, mình lại gặp anh, đây là ông trời cố ý trêu chọc mình sao?
Tần Âm đột nhiên nói ít lại, lúc này trái tim vốn đang vui vẻ nhảy nhót cũng trở nên yên tĩnh.
Một lúc sau, Tần Âm mới hỏi tiếp: “Vợ anh cũng đi làm ở Lâm Thị à? Làm gì thế? “Lâm Ngữ Lam, có lẽ sau này hai người sẽ có hợp tác.” “Lâm Ngữ Lam!” Tần Âm há to miệng.
“Sao thế?” Trương Thác hỏi một tiếng.
“Không có gì” Tần Âm lắc đầu, trong lòng lại thầm thở dài, Lâm Ngữ Lam, không ngờ lại là cô, cũng đúng, nhìn một vòng cả thành phố Ngân Châu, ngoài đứa con của trời như cô, có ai xứng với người đàn ông bên cạnh này đâu chứ.
Xe chạy tới trước cửa một tiệm spa làm đẹp thì dừng lại.
Trong sảnh hội viên cao cấp của spa làm đẹp, Lý Mỹ Nhất đang vui vẻ nằm đó để điện thoại một bên, hưởng thụ mát xa mặt.
Em gái Chung Kỳ của chị ta cũng đang nằm hưởng thụ ở bên cạnh: “Chị, chị nói xem họ Trương kia sẽ thế nào?”
“Thế nào ư? Chắc chắn là bị đuổi rồi, còn có thể thể nào nữa?” Lý Mỹ Nhất hỏi lại một tiếng: “Em cứ đợi đi, nhiều nhất là thêm một ngày nữa, thằng nhóc kia chắc chắn sẽ xong đời” Nhắc đến Trương Thác, trong mắt Chung Kỳ loé lên sự phẫn nộ.
“Chị, lần này thật sự cảm ơn chị, đúng rồi, cái túi kia hôm qua em bảo người đưa đến chỗ chị giúp em, chị nhận được rồi chứ?”
“Nhận được rồi, em xem em nói gì thế, giữa hai chúng ta, đừng nói cảm ơn hay không làm gì” Lý Mỹ Nhất đắc ý.
Vào lúc Lý Mỹ Nhất và Chung Kỳ đang thảo luận tiếp theo sẽ sỉ nhục Trương Thác thế nào, ngoài cửa vang lên một loạt âm thanh.
“Chào cô! Đây là sảnh khách quý, cô không thể đi vào, cô ơi, cô ơi!”
“Ầm” một tiếng, cửa phòng VIP của Lý Mỹ Nhất và Chung Kỳ bị người ta đẩy ra.
Tần Âm đứng ở cửa nhìn Lý Mỹ Nhất đang nằm mát xa sung sướng ở chỗ kia.
“Giám đốc Lý, đây là bàn việc với khách hàng mà chị nói à? Nếu tôi không nhìn lầm, bây giờ vẫn là thời gian làm việc nhỉ?”..