“Ai vậy?” Người mập không kiên nhẫn hỏi một câu, đôi mắt nhỏ híp lại nhìn chằm chằm vào thân thể Thu Vũ từ trên xuống dưới không rời mắt, bỉ ổi không để đâu cho.
hết.
Thu Vũ rợn gáy trước ánh mắt của người mập, không tự.
chủ được lùi về sau mấy bước.
“Cô bé, cô đi ra ngoài trước đi, tôi trò chuyện với người mập này một lát” Trương Thác xoay người nói với Thu Vũ mộtcâu.
` z7 “Được” Thu Vũ giống như được giải thoát, gật đầu đồng ý, đẩy cửa chạy ra ngoài.
Người mập kia lộ ra vẻ mặt khó chịu nhìn Trương Thác: “Ranh con, chúng tôi không nhận người đâu, có điều nếu là cô gái kia đến đây, tôi còn có thể suy nghĩ một chút”
“Bớt nói nhảm đi, liên lạc với Eugene, bảo anh ta trong vòng ba ngày phải dẫn đội ngũ của anh ta đến Ngân Châu, đàm phán một hạng mục với Lâm Thị” Trương Thác thuận tay ném ra một tấm thẻ màu đen, trên tấm thẻ in một hình mặt nạ quỷ, răng nanh u ám, chỉ cần nhìn vào cũng đã khiến người ta rét lạnh.
Người mập vừa nhìn thấy tấm thẻ này, thân thể mập mạp theo bản năng run lên một cái, vẻ khó chịu trên mặt nhất thời cũng trở nên cung kính: “Đại nhân, anh là..” “Anh không cần phải biết, gần đây tất cả những tin tức.
nhạy cảm ở Ngân Châu đều bị nghe trộm, tôi không muốn bại lộ, không muốn trực tiếp liên hệ với Eugene, ba ngày sau, tôi sẽ đến đây tìm anh ta” Trương Thác nói xong, không hề liếc nhìn người mập một cái, xoay người đi ra ngoài.
Người mập kia khom lưng, đợi Trương Thác hoàn toàn bước ra khỏi cửa, anh ta mới dám đứng thẳng người dậy, hai tay cầm tấm thẻ lên, cánh tay cũng run rẩy.
Trên toàn thế giới, gần như mỗi thành phố đều sẽ có một phòng làm việc, phòng làm việc này chỉ có một người phụ trách, nhiệm vụ của bọn họ chính là tiếp đãi, hễ có người cầm tấm thẻ này tìm đến, bọn họ phải dùng lễ nghi cao nhất, làm hài lòng mọi yêu cầu của đối phương, trong đó bao gồm cả ám sát, súng ống…
Thu Vũ đang đứng bên ngoài phòng làm việc đợi Trương Thác, thấy sau khi mình ra ngoài chưa đến một phút, Trương Thác cũng đi ra.
“Đi thôi, đàm phán xong xuôi rồi, đã tìm được đối tượng hợp tác” Trương Thác vỗ võ đầu Thu Vũ, dẫn cô ta đi vào thang máy.
“Đàm phán xong rồi?” Gương mặt Thu Vũ lộ vẻ nghi ngờ, đi đến một chỗ như vậy mà tìm được đối tượng hợp tác?
Tập đoàn xuyên quốc gia của Pháp sao?
Trương Thác và Thu Vũ vừa mới bước vào thang máy thì đã có một bóng người từ cửa cầu thang đi lên, đây là một người đàn ông để ria mép, người đàn ông ria mép đi đến trước cửa phòng làm việc mà Trương Thác vừa rời khỏi, nhìn vào bên trong một cái.
“Nhìn cái gì vậy? Làm gì hả?” Người mập trong phòng làm việc đẩy cửa kính ra, trừng mắt nhìn chảm chằm người đàn ông ria mép.
Người đàn ông ria mép cười cười: “Tôi chỉ là muốn hỏi một chút, các anh có nhận người không?” “Không nhận người, cút xéo!” Người mập phất phất tay.
Người đàn ông ria mép cười mỉa một tiếng, gật gật đầu, xoay người rời đi, cùng lúc đó, anh ta lấy điện thoại di động ra gọi đến một dãy số: “Giám đốc La, phải làm cho.
rõ ràng, thằng ranh kia chắc chắn tìm đến một công ty ma, muốn vàng thau lẫn lộn” Trương Thác và Thu Vũ đi ra khỏi tòa nhà thương mại.
Trương Thác đang chuẩn bị nói với Thu Vũ bảo cô gái về nhà nghỉ ngơi hai ngày, đợi hai ngày nữa hãy đến làm việc, chợt nghe thấy trước mặt vang lên một giọng nói.
“Đây không phải là Thu Vũ đấy sao? Sao hả, chạy nghiệp.
vụ à? Ài, phơi mình dưới mặt trời nắng gắt thế này, vất vả quá đấy, thật đáng thương”
Trương Thác nhìn theo phía giọng nói phát ra, người nói chuyện là một cô gái xinh đẹp trẻ trung, người phụ nữ này cao hơn Thu Vũ một chút, cao gần một mét bảy, dáng người nóng bỏng theo tiêu chuẩn người mẫu, để tóc dài.
“Bạn cô à?” Trương Thác hỏi Thu Vũ một câu.
Thu Vũ cười gượng: “Anh Trương, đây là bạn học của em, cũng là lễ tân của công ty chúng ta” “Ờ” Trương Thác gật gật đầu, dựa theo doanh nghiệp.
của mình, phải có thái độ đối xử thân thiện với nhân viên, anh lên tiếng chào hỏi đối phương: “Xin chào người đẹp, tôi cũng ở Lâm Thị, sau này sẽ thường xuyên gặp mặt”
“Xí” Cô gái xinh đẹp khinh thường liếc nhìn Trương Thác một cái, khinh bỉ nói: “Nhân viên nghiệp vụ đáng chết” Cô gái nói xong thì nện bước chân, lắc lư vòng eo thon đi khỏi.
“Anh Trương, ngại quá” Thu Vũ kéo ống tay áo Trương Thác, lè lưỡi với Trương Thác: “Con người cô ta vẫn như vậy…
Trương Thác nhìn sang, vừa nấy cô gái này ngồi vị trí phó lái trên một chiếc xe BMW, anh lắc đầu, cũng không để ý, nhiều năm vào nam ra bắc như vậy, đã từng gặp được rất nhiều người, cũng đã gặp nhiều người còn chảnh chọe hơn cô gái này nhiều.
Trương Thác vốn định về công ty ăn cơm trưa, kết quả lăn lộn nửa ngày, xem đồng hồ đã sắp hai giờ chiều đến nơi rồi.
Hỏi thăm Thu Vũ, trưa nay cô gái này vẫn chưa ăn gì, hai người dứt khoát tìm quán cơm ăn một bữa, Trương Thác.
nói với Thu Vũ, bảo hai ngày tới cô đừng đến công ty, bao giờ đàm phán đơn hàng mới hãy đến, Thu Vũ đến cũng chỉ chịu bắt nạt, còn không bằng lấy lý do chạy nghiệp vụ nghỉ ngơi ở nhà hai ngày cho xong.
Sau khi hai người tách ra, Trương Thác cũng không rảnh rỗi, anh đi mấy nơi sắp xếp một số việc, mãi đến tận sáu giờ chiều, anh mới lo xong công việc.
Sân bay thành phố Ngân Châu.
Milan mặc váy dài, đeo một cặp kính râm, đứng ở cửa lên máy bay, gió nhẹ thổi qua, váy dài tung bay, mái tóc.
nhảy múa, thu hút không ít ánh mắt.
Một bóng người thanh tú xinh đẹp xuất hiện ở cửa máy.
bay.
“Milan!”
“Like!” Milan tháo kính râm xuống, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra một nụ cười, nhìn người vừa đến, đó chính là bạn thân kiêm đồng nghiệp của cô ở nước Pháp.
Like mặc một bộ quần áo thời trang màu vàng nhạt, không giống với phong cách thiết kế thường gặp ở Hoa Hạ, là một chiếc áo thắt lưng hình chữ T, phối hợp với một chiếc quần bảy phân, chất liệu mềm mại, lộ ra khí chất, người phụ nữ này có một đôi mắt màu xanh lam, lông mày dài mảnh, sống mũi cao, cằm nhọn, khiến cho.
cô ta trông giống như một con mèo Ba Tư.
Cô ta hơi nhíu đôi mày khoa trương ngang ngạnh của mình, lông mi vừa dài vừa dày dùng độ cong hoàn mỹ vểnh ra đằng trước, rủ xuống một bóng mờ nhàn nhạt, cánh môi màu hồng non mềm cực mỏng, khẽ mím môi, giống như một bông hoa kiều diễm, gương mặt khiến cho người ta muốn hôn lên.
Sự xuất hiện của Like cũng thu hút ánh mắt của rất nhiều người, đây là một cô gái con lai xinh đẹp đúng tiêu chuẩn, tóc dài màu vàng dịu dàng, như thác nước rủ xuống sau vai, lọn tóc hơi cong lên, khiến cho người không kiềm chế được muốn đến vuốt ve mái tóc mềm này.
Hai cô gái xinh đẹp phong cách hoàn toàn khác biệt đứng bên cạnh nhau, giống như tạo thành phong cảnh đẹp đế nhất trước tòa lầu sau máy bay.
Milan ôm Like: “Tại sao đột nhiên lại đến đây vậy?”
“Thầy giáo gần đây đang bồi dưỡng, bèn cho tớ nghỉ dài hạn” Like vén mái tóc dài của mình: “Hơn nữa tớ cũng nhiều năm không về nước rồi, dứt khoát đi về dạo chơi loanh quanh xem thế nào, đúng rồi, cậu nói tên lừa tình kia, vẫn còn ở đây sao?”
“Anh ta ấy à?” Vừa nhắc đến Trương Thác, sắc mặt Milan có chút mất tự nhiên, ban đầu, đúng là Milan muốn vạch trần Trương Thác, nhưng sau khi thấy Trương Thác làm nhiều chuyện cho Lâm Ngữ Lam như vậy, Milan cũng có chút dao động, bản thân mình có cần thiết phải đi vạch trần anh không? Nếu anh thật sự một lòng một dạ đối xử tốt với Lâm Ngữ Lam, vậy trước đó tính thế nào đây?
“Sao vậy?” Like phát hiện vẻ mặt Milan kỳ kỳ, hỏi.
“Không có gì” Milan lắc đầu, kéo tay Like: “Đi thôi, trước tiên tớ dẫn cậu đi gặp Ngữ Lam đã, tớ nghĩ hai người nhất định sẽ có rất nhiều đề tài chung”.