Tác giả: Hàn Thục

Biên tập: Aimee

Dù ông Trang đã bệnh nhưng việc công ty vẫn không dừng lại, đến lúc này, ông chỉ yên tâm giao mọi việc cho vợ lớn.

Cả hai đã cùng nhau vượt qua nhiều gian khó để xây dựng sự nghiệp, tuy sớm đã không còn giữ được hình tượng vợ chồng hạnh phúc, nhưng trong chuyện này, họ vẫn có thể tin tưởng lẫn nhau.

Trang Hãn Học về nhà gặp mẹ, mẹ còn hả hê trước sự bất hạnh của lão già: “Đúng là quả báo nhãn tiền, mẹ đã nói sớm muộn gì ba con cũng chết vì đàn bà mà? Lão ngã bệnh vì lý do đó, nói ra người ta cười chết mất.”

“Nghe nói con còn đi xét nghiệm ghép tạng nữa à? Thôi khỏi đi, xét nghiệm làm gì? Lão già rồi, sống thêm vài năm nữa là cũng được bảy mươi mấy tuổi rồi. Hiến thận cho lão, lão cũng chỉ sống thêm được mười năm nữa, nhưng mấy chục năm tới cuộc sống của con sẽ rất phiền phức, thậm chí còn có nguy cơ bị bệnh nữa.”

“Mẹ chẳng quan tâm lão già háo sắc đó thế nào, con không được để lão lừa, hiến một quả thận cho lão.”

“Con còn trẻ, như vậy không đáng.”

Sắc mặt Trang Hãn Học không được tốt lắm, “Kết quả xét nghiệm của con không phù hợp.”

Mẹ mừng rỡ, vỗ tay: “Tốt, vậy thì từ chối lão luôn đi. Mẹ nghe nói chị con cũng đến thăm lão rồi, chẳng lẽ chị con cũng làm xét nghiệm à?”

Trang Hãn Học gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Nhưng chị cũng không phù hợp.”

Mẹ lại nói: “Vậy còn đứa con trai của ả hồ ly tinh kia, không phải nó đang hầu hạ trong bệnh viện sao? Nó có phù hợp không? Có phù hợp không? Để nó hiến đi.”

Trang Hãn Học: “…… Nó cũng không phù hợp.”

Mẹ ngây người, lúc này lại cười không nổi: “Ba con đúng là tận số rồi…… Sinh mấy đứa con, không đứa nào phù hợp. Chỉ còn cách tìm trong kho tình nguyện hiến tạng thôi. Dù sao lão cũng có tiền mà, chịu bỏ tiền ra là mua được cái mạng thôi.”

Trang Hãn Học suy nghĩ một hồi, buồn bã nói: “Anh hai phù hợp ạ.”

Mẹ càng ngạc nhiên hơn, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi: “Điên rồi à? Anh con đi xét nghiệm làm gì? Lão già ép nó hả? Hiến con khỉ khô, sao không nhìn lại xem lão có xứng đáng với một quả thận của con trai mẹ không. Trang Hoằng Nghị dám đòi thận của con trai mẹ, mẹ sẽ giết lão trước.”

Trang Hãn Học không phải chưa từng thấy ba mẹ cãi nhau, nhưng đây là lần đầu tiên thấy mẹ tức giận đến vậy: “Mẹ, còn chưa chắc chắn mà…”

Mẹ đứng dậy, vội vã ra ngoài: “Không được, mẹ phải gặp anh hai con, không thể để nó làm chuyện ngu ngốc được.”

Trang Hãn Học cảm thấy bất lực, hắn mệt mỏi và khó chịu, vốn định về nhà đánh một giấc trên chiếc giường êm ái. Tuy giường nhỏ trong phòng bệnh VIP cũng không quá tệ, nhưng vẫn không bằng chiếc giường lớn ở nhà. Hắn chưa kịp tắm rửa, thay đồ, đành phải làm tài xế đưa mẹ đi gặp anh hai.

Dọc đường, hắn gọi điện thoại thì biết anh hai không ở khách sạn mà đang ở bệnh viện, nên họ đi thẳng đến bệnh viện.

Chuyện này nói ra cũng thật trớ trêu.

Trong số các con của ba, đứa duy nhất phù hợp hiến thận lại là đứa bị ba đuổi ra khỏi nhà.

Nếu là hắn, có lẽ đã không rắc rối đến vậy.

Trang Hãn Học bước đến cửa phòng bệnh, đúng lúc nghe ba mình nói: “Tôi sẽ không bao giờ nhận quả thận của một thằng đồng tính, nhơ nhớp quá đi. Đừng có hiến cho tôi, cứ giữ lấy mà dùng.”

Rõ ràng anh hai đang tức giận, có lẽ anh ấy không nhận ra giọng điệu của mình cũng giống như ba, hằn học đáp trả: “Đúng thế, thận của người đồng tính có virus đồng tính đấy, nếu ba ghép nó vào thì cái đó của ba sẽ cứng khi gặp đàn ông. Ba không cần thì thôi.”

Ba nói: “Thái độ của anh là thế nào? Tôi còn chưa chết đâu. Dù tôi chưa tìm được thận phù hợp, nhưng tôi còn sống thêm được vài năm nữa, anh muốn chọc tức tôi chết ngay bây giờ à, đừng hòng.”

Mẹ đẩy cửa bước vào, nói: “Trang Hoằng Nghị, may mà ông còn biết thân biết phận, biết mình không xứng đáng nhận thận của Thần Thần.”

Ba không chịu mất mặt, cứng miệng nói: “Sao tôi lại không xứng? Nó là con trai tôi, máu mủ của tôi. Tôi muốn nó xẻ thịt lóc xương nó cũng phải làm.”

“Tôi không muốn chỉ vì tôi thấy không đáng. Trang Hoằng Nghị này cả đời này không làm việc gì lỗ vốn.”

“Đổi một quả thận của nó để lấy vài năm sống vật vờ không khỏe mạnh thì thật quá thua thiệt.”

“Hơn nữa tôi còn chưa đến mức đó, gấp gáp làm gì.”

Mẹ nói: “Dù ông bắt nó hiến tạng thì tôi cũng không đồng ý đâu. Thần Thần bị ông hại cho bao nhiêu năm không dám về nhà, trước kìa còn làm việc không công cho ông mười năm trời mà chẳng được đồng nào. Giờ vừa về đã bị ông bắt hiến thận, ông có tư cách gì chứ? Nếu do làm việc tốt mà bệnh thì chẳng nói làm gì, đằng này ông làm ra những chuyện bẩn thỉu như vậy thì đáng đời ông thôi.”

Ba đáp trả: “Thôi đừng nhắc lại chuyện đó nữa. Rồi, rồi, bà đúng là tốt với tôi quá, nể tình vợ chồng nên cố tình tới đây châm chọc tôi phải không?”

“Đúng, tôi cố tình đến đây để châm chọc ông đấy. Sao ông không gọi hết đám nhân tình của mình đi xét nghiệm đi, xem có ai muốn hiến thận cho ông không, biết đâu có người tình nguyện đấy. Chỉ cần có tiền, có gì mà chúng nó không làm được?”

“Chứ bà không bao trai trẻ hả? Bà có tư cách gì mà nói tôi? Bà không thấy mất mặt à, đàn ông trăng hoa bên ngoài là chuyện bình thường, có người đàn bà nào như bà chứ?”

“Ồ, chỉ mình ông được phép nuôi bồ nhí bên ngoài, còn tôi uống rượu trò chuyện với mấy người đàn ông thì không được? Tôi còn chẳng có đứa con riêng nào.”

“Tôi cũng không muốn có con riêng đâu, thật là nhục nhã. Cố tình giấu tôi sinh nó ra, nếu tôi biết thì đứa trẻ đó đã không ra đời rồi.”

Giang Tu Văn ngồi trong góc phòng, cúi đầu đến mức như sắp gãy cổ, cậu cố hết sức rúc vào góc, không dám nhúc nhích.

Trang Hãn Học lại nhìn sang anh hai, anh hai đã tự tìm ghế ngồi xuống, lấy điện thoại ra không biết đang trò chuyện với ai.

Trang Hãn Học đi tới, kéo Giang Tu Văn ra khỏi “chiến trường” này.

Hắn ra hiệu với anh hai, anh hai cũng theo ra ngoài.

Giang Tu Văn ở trong phòng đã ngại, đi ra ngoài với hai anh em này lại càng căng thẳng hơn.

Cậu luôn cảm thấy mình thấp kém hơn người ta, vả lại hai anh em họ Trang đều lớn tuổi hơn cậu, tuổi của anh hai còn đủ làm ba cậu nữa. Cậu không dám nói câu nào, lúng túng đứng nghệt ra.

Gần đây cậu thường ở bệnh viện với anh tư Trang Hãn Học, Trang Hãn Học rất tử tế với cậu, nếu chỉ có mình Trang Hãn Học thì cũng không căng thẳng đến vậy.

Giang Tu Văn lặng lẽ quan sát anh hai và anh tư.

Trang Hãn Học lấy ra bao thuốc lá, nhiệt tình hỏi anh hai: “Anh hút không?”

Trang Hãn Thần lắc đầu từ chối: “Giờ anh có con rồi, không hút thuốc nữa, chú cũng hút ít thôi.”

Trang Hãn Học nói: “Đó là niềm vui nhỏ nhoi của em đấy, mà em cũng không hút nhiều lắm đâu. Không được hút thuốc, uống rượu thì chẳng còn gì vui. Giả sử sống như một nhà sư khổ hạnh thanh tâm quả dục có thể sống tới 100 tuổi, nhưng hút thuốc thì chỉ sống được đến 50 tuổi thôi, thì em thà chỉ sống 50 tuổi vậy. Cuộc đời có nhiều bất ngờ, biết đâu ngày mai em chết rồi, nếu ngày mai phải chết thì em cũng muốn chết một cách vui vẻ.”

Trang Hãn Thần cảm thấy gân xanh trên trán lại bắt đầu nổi lên, chỉ trích hắn: “Ăn nói vớ vẩn.”

“Trước mặt trẻ con mà cũng nói bậy, dạy hư nó đấy.”

Sao lại có cậu ở đây nữa? Giang Tu Văn vội xua tay bảo: “Em, em không sao cả.”

Cậu có ấn tượng khác nhau về hai anh em họ Trang: anh hai Trang Hãn Thần chín chắn, đ ĩnh đạc, có chính kiến, khiến người ta cảm thấy an tâm và đáng tin cậy; anh tư Trang Hãn Học phóng khoáng, cho người ta cảm giác như một lon nước ngọt có ga trong ngày hè oi bức, nói chuyện với anh tư khiến người ta cảm thấy thoải mái và vui vẻ.

Họ đều là những người đàn ông tài giỏi, hoàn toàn khác với thằng nhóc lóc chóc như cậu.

Hơn nữa… cậu luôn cảm thấy giọng nói của Trang Hãn Học hơi giống với nam streamer “anh trai Đậu Đậu” mà cậu theo dõi trên mạng.

Nói đến “anh trai Đậu Đậu”, gần đây anh ấy không stream nữa, cũng ít lên mạng, nhắn tin riêng cũng phải một lúc sau mới trả lời, có lẽ là công việc rất bận. Mấy ngày nay anti-fan và fan của anh ấy cãi nhau om sòm trên mạng, liệu có nên báo cho anh ấy biết không nhỉ?

Giang Tu Văn nhớ lại trước đây anh Đậu từng nói trong stream rằng: “Nếu thấy có bài đăng xấu về tôi thì khỏi cầm báo với tôi, không thấy thì xem như không có đi.”

Anh ấy bận bịu như vậy, thôi đừng phá hỏng tâm trạng của anh ấy thì hơn. Cậu cũng không nên xem những thứ lộn xộn đó nhiều, càng xem sẽ càng bị tẩy não mất. Cậu không tin những gì họ nói, những điều đó hoàn toàn khác với người mà cậu biết.

Lúc Trang Hãn Học chạy ngược chạy xuôi vì ba nhập viện, đám anti-fan trên mạng càng đào bới danh tính thực của hắn gay gắt hơn.

Sau khi tài khoản Tieba của Trang Hãn Học bị lộ, tất cả bài đăng mà hắn trả lời hay liên quan đều bị người ta điều tra kỹ càng. Đám anti-fan lại tìm được điểm đột phá mới, họ phát hiện trong một số bài đăng Trang Hãn Học nhắn tin tán tỉnh qua lại với một cô gái – bạn gái cũ của hắn lúc đó. Hay đấy, chứng tỏ Trang Hãn Học giả gay.

Xong, có thể kết luận được rồi.

Đã chứng minh Trang Hãn Học là một tên trai thẳng giả gay.

Buổi stream come out khiến hắn nổi khắp internet chỉ sau một đêm quả nhiên là diễn kịch. Ha ha.

Các fan tức giận lắm.

Một phe lập luận trước đây có bạn gái không chứng tỏ anh ấy không thích đàn ông, có khả năng là người song tính đấy chứ, tại sao từng có bạn gái thì không thể có bạn trai được?

Anti-fan nói hoặc là giả gay hoặc là lừa đảo kết hôn với gay, chọn một trong hai thôi.

Một phe khác vội vàng đào bới tiếp, tìm kiếm những dấu vết chứng minh Trang Hãn Học thực sự là người đồng tính.

Nhưng họ không tìm thấy, ngược lại còn phát hiện ra nhiều bình luận đầy “trai thẳng” của Trang Hãn Học, hắn để lại bình luận trên bài đăng của các hot girl ngực khủng, nữ minh tinh xinh đẹp, hắn còn theo dõi các diễn đàn AV khá nổi tiếng, cấp bậc tài khoản cũng cao lắm, hoàn toàn không giống gay chút nào.

Lúc này, đám anti-fan đắc ý vô cùng.

Thấy chưa, tôi nói anh ta là kẻ nói dối mà.

Chắc chắn fan sẽ không chịu thua, họ sẽ tiếp tục đào sâu.

Và thật bất ngờ, họ đào được tài khoản Instagram cá nhân của Trang Hãn Học.

Đây là tài khoản hắn dùng trước khi bỏ nhà ra đi, kể từ sau khi bỏ đi, hắn không dùng nữa. Hắn chỉ đăng ký vì một bạn gái cũ khăng khăng đòi hắn phải có để thể hiện tình cảm với cô ấy. Hắn không có nhiều thời gian tạo dáng chụp ảnh mỗi ngày, quá phiền phức.

Nhiều năm qua, Trang Hãn Học đã quên mật khẩu tài khoản này rồi.

Vì vậy, bức ảnh mới nhất được đăng cách đây 6-7 năm.

Nhưng như vậy là đủ rồi, hắn đã để lộ mặt trong ảnh.

Đúng là một anh chàng đẹp trai.

Hồi đó Trang Hãn Học còn trẻ, chưa lười nhác ra như bây giờ, tuần nào cũng dành thời gian đến phòng tập, dáng người rất đẹp, bụng tám múi, giờ thì không còn nữa.

Tài khoản này toàn ảnh hắn đi du lịch với các cô gái xinh đẹp, xe sang, biệt thự, máy bay riêng, phòng tổng thống khách sạn 5 sao trên khắp thế giới.

Các fan rất sửng sốt và thất vọng.

Toàn là gái.

Nhìn thế nào cũng không giống người đồng tính.

Cô gái đào được tài khoản này đã suy sụp, cảm thấy mình đẩy thuyền cp giả, từ fan chuyển thành anti-fan, phơi bày tài khoản này.

Có ảnh thật thì càng dễ đào bới.

Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra điều gì đó bất thường, khoan đã, tại sao gương mặt người đàn ông trong ảnh có vẻ quen quen nhỉ?

Sau đó một số người hóng hớt phát hiện và đào ra tin tức trước đây về mối quan hệ của Giang Nhược Vân và một cậu ấm nhà giàu nào đó.

Có vẻ như… có gì đó không ổn.

Tại sao nam streamer dối trá này lại trông giống hệt con trai thứ của Trang Hoằng Nghị vậy?

Nhưng như vậy cũng không hợp lý, nếu nam streamer này thực sự là người thừa kế của nhà họ Trang, tại sao anh ta lại phải dàn dựng kịch bản lừa đảo làm streamer để kiếm tiền???

Nhưng mà lúc này, Trang Hãn Học vẫn chưa biết gì về chuyện này.

Hắn còn đang vui vẻ trò chuyện với anh hai và em trai.

Trang Hãn Học hỏi anh hai: “Anh hai, anh thực sự muốn hiến thận cho ba à?”

Anh hai trả lời: “Ông ấy chê mà?… Đến lúc đó rồi nói sau.”

Trong phòng ầm ĩ đủ rồi.

Mẹ đã về công ty.

Trang Hãn Học quay lại phòng bệnh để xem ba có bị chọc tức đến mức bệnh trở nặng hơn không, thì phát hiện ra ông lão này trông còn có vẻ khỏe hơn. Thật là một ông già cứng đầu.

Ông Trang thấy con trai thứ xuất hiện thì liền sai hắn làm việc. Giờ chỉ có đứa con ngốc nghếch này chịu nghe lời ông: “Anh nói với chị anh, bảo nó mai dẫn Trang Hạo Hiên đến đây…”

Trang Hãn Học giật mình, vội khuyên can: “Thằng bé Trang Hạo Hiên còn nhỏ lắm… thận nó cũng nhỏ xíu, không dùng được đâu ba…”

Ông Trang lườm hắn: “Tôi không bảo Hiên Hiên hiến thận cho tôi.”

Trang Hãn Học hỏi: “Vậy ba muốn làm gì?”

Ông Trang bình tĩnh nói: “Công chứng phân chia tài sản thừa kế.”

– Hết chương 50 –

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play