Nền tảng live stream của Tập đoàn Cẩn Tú tên là Cẩn Tú live stream, đặc điểm của nền tảng này là yêu cầu tiêu chuẩn cao đối với nội dung, nếu chỉ đơn thuần dùng các chủ đề khoa trương kích thích để thu hút người xem là sẽ không lấy được vị trí đề cử, trang đầu thường sẽ làm mới với các tiêu đề đáng sợ như lão giáo sư của đại học XX online phụ đạo toán, thế nên nó còn bị đùa là "Live stream học lên".
Hôm nay trang đầu của nền tảng "Live stream học lên" bỗng nhiên tập trung đề cử một phòng live stream, streamer không có tên tuổi, không có ảnh đại diện, cũng không có nội dung giới thiệu tóm tắt, vì thế từ khóa "Live stream học lên bị hack" cấp tốc bò lên hot search.
Rất nhiều cư dân mạng click vào phòng live stream kỳ quái này, muốn xem xem rốt cuộc là ai hack tới trên đầu ông chồng quốc dân.
Xem được 2 giây, đã có cư dân mạng cảm thấy không đúng.
"Streamer không có cầm điện thoại di động, đây là đang đi à..."
"Sao tui thấy chỗ này giống văn phòng của chồng tui quá vậy? Tui từng nhìn thấy cái bình hoa này trong ảnh tự sướng của ảnh!"
"Ông xã đột nhiên live stream à?"
Phòng live stream quỷ dị này đi thẳng vào vấn đề, một giọng nói trẻ tuổi vang lên: "Chuyện ở dưới kia là sao vậy?"
Giọng nói này nếu hăng hái thêm tí nữa, chính là giọng của Hạ Cẩn Niên.
Cậu của hiện tại có vẻ quá bình tĩnh, không giống vị tổng tài trẻ tuổi nho nhã lễ độ lại mũi nhọn chói lóe ở buổi họp báo.
Mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên, Hạ Hướng Dương ngồi sau bàn, còn đang bực bội chuyện đại sư nói đi là đi, căn bản không biết được kịch biến ban nãy.
"Trước đây con chỉ tưởng rằng ba mê tín, dù sao nhà mình từ đời ông cố đã bắt đầu mê tín rồi." Hạ Cẩn Niên một tay đỡ bàn, nét mặt bình thản, chỉ có hàng lông mày cau lại, như là gặp được vấn đề khó khăn nào đó trong việc kinh doanh nên tới đây thảo luận, "Nhưng con thật không ngờ chỉ là phong kiến mê tín thôi mà ba lại có thể..."
Tưởng là lừa đảo, ai biết quỷ là thật, là vị doanh nhân trung niên áo mũ bảnh bao trước mặt nuôi.
Cậu lăn một vòng dưới quỷ trảo, chỉ có tận mắt nhìn thấy mới có thể đập nát tam quan trong tích tắc đó.
Cậu khựng lại một chút, kéo ghế ra ngồi ở đối diện ba mình, nắm chặt chiếc điện thoại trong lòng bàn tay.
"Lần thứ mấy rồi."
"Cái gì?" Hạ Hướng Dương khó hiểu.
"Lần thứ mấy rồi, là chuyện ba chôn người vào cây cột để bày trận ấy?"
"Sao con biết? Bọn người đó vội vàng bỏ chạy, là tới tìm con đòi tiền à?" Hạ Hướng Dương hoảng sợ đứng bật dậy.
Hạ Cẩn Niên nở nụ cười xán lạn: "Quả nhiên là ba chủ động kế hoạch."
Hạ Cẩn Niên nhấn mạnh chữ chủ động và kế hoạch, phòng live stream nhanh chóng xẹt qua một đống "??????", mấy giây sau đó, có tài khoản V của cảnh sát click vào theo dõi.
Nhóm cảnh sát thường phục ẩn núp ở hành lang đều bày ra tư thế sẵn sàng nghênh địch, tổ trưởng đè thấp giọng la lên trong kênh: "Lão A, Lão A, tình huống không ổn, mục tiêu cầm đao vọt vào sợ là tính giết cha, chúng tôi có nên xông vào không?"
Tầng hầm của cao ốc chỉ có một cái thang máy nối thẳng tới tầng 36, thế nên Tần Phong đang chờ thang máy xuống bực bội lườm một cái.
"Tôi vừa khen các cậu chuyên nghiệp xong... cậu ta cầm một thanh kiếm gỗ đào gãy phân nửa vọt vào, cậu cầm kiếm gỗ đào giết cha cho tôi xem?"
Tiểu tổ trưởng xấu hổ: "Ặc, mục tiêu hùng hổ quá, tôi còn tưởng là cậu ta cầm Frostmourne."
"... Lúc làm nhiệm vụ bớt nhớ mấy trò game lại giùm tôi cái?" Tần Phong quay đầu, Tạ Kỳ Liên ở đằng sau đã cười đến run vai.
Vì thế Tần Phong lạnh lùng hạ lệnh vào kênh: "Ngày mai toàn đội tăng cường huấn luyện!"
Đối với cảnh sát dương gian mà nói, cục diện đã mất không chế, nghi phạm chính Hạ Hướng Dương đang ngồi trong phòng làm việc, nhận tội của mình, ngoài cửa thì toàn là cảnh sát thường phục, công an phường đã có mặt tại hiện trường, bắt đầu sơ tán người dân xung quanh.
Giết người giấu xác, thủ pháp quỷ dị tàn nhẫn, còn có hiềm nghi dính líu tới các hoạt động Tà giáo, đây chính là vụ án lớn, thế nên tiểu tổ trưởng nhất thời đắc ý, rơi vào tay Lão A mặt đen, bị toàn thể tổ viên im lặng lên án.
Phòng live stream vẫn còn mở, chỉ trong mấy phút số lượng người click vào đã hơn một trăm nghìn, còn đang tiếp tục tăng lên.
"Mục đích là gì?" Hạ Cẩn Niên bình tĩnh hỏi, thậm chí còn rót một tách trà cho Hạ Hướng Dương, giống như cậu chỉ thật sự là hiếu kỳ thôi.
Hạ Hướng Dương vội vã chạy tới, giải thích cho con trai: "Chuỗi vốn của công ty gặp chút vấn đề, ba cần trận tụ tài ấy, bằng không e là sẽ bị rút khỏi thị trường! Ba biết con không tin cái này, nhưng hiệu quả con cũng thấy rồi đấy——"
"Giờ con đã tin." Hạ Cẩn Niên cười đong đưa tách trà, "Hiệu quả vượt trội."
Hạ Hướng Dương nhìn nụ cười xán lạn của con trai, cũng thở phào nhẹ nhõm: "Sao tự dưng con lại biết chuyện này vậy? Vị đại sư vừa nãy con cũng thấy rồi đó, không biết tại sao ông ta lại đòi tiền gấp như vậy nữa, ông ta tới tìm con à? Hay là con nhìn thấy bản vẽ thi công trong máy tính của ba?"
"Còn có bản vẽ thi công?" Hạ Cẩn Niên nâng mắt lên, "Trong cây cột chỉ có người, không có thép, kết cấu ổn chứ ạ?"
"Yên tâm đi, ba có nắm chắc mà, mấy cây cột đó không chịu lực. Hơn nữa còn được đại sư tính toán canh giờ, phương vị, ứng viên cũng là đại sư lập đàn tính ra, bản vẽ thi công ở trong máy tính của ba, lát nữa ba cho con xem." Hạ Hướng Dương thở phào một tiếng, cười rộ lên, "Con yên tâm, vụ tai nạn hầm mỏ đã bị che giấu kín kẽ, cũng đã an trí xong cho người nhà, mỗi người hơn một triệu Nhân dân tệ, bọn họ sẽ không ồn ào đâu."
"Xác thực là cho rất nhiều." Hạ Cẩn Niên còn cười gật đầu, bỗng nhiên, có thứ gì đó rơi vào trong tách trà của cậu, phát ra tiếng keng.
Nụ cười của Hạ Hướng Dương cứng đờ.
"Nhưng đủ để mua mạng sao?" Hạ Cẩn Niên để tách trà đó xuống, nhẹ nhàng nói, "Lúc trước con cho rằng 'nhà tư bản ăn thịt người' chỉ là một câu nói chua xót của giai cấp công nhân, hiện tại con mới biết, nó là sự thật."
Cửa đột nhiên bị đá văng, Tần Phong đứng ngay cửa, Hạ Cẩn Niên chỉ cho anh thấy máy tính của Hạ Hướng Dương: "Lần trước mật mã đã bị tôi đổi thành sáu số 0."
Tần Phong gật đầu, một cảnh sát kỹ thuật lập tức đeo găng lên bước tới kiểm tra máy tính.
"Hạ Hướng Dương, nhận được... tố giác của người dân, ông bị hiềm nghi có dính tới vụ mưu sát tám người thợ mỏ, thuê người ám sát cảnh sát, tổ chức hoạt động Tà giáo." Tần Phong nói xong, móc còng tay ra.
Hạ Hướng Dương xịu mặt đứng dậy, trong tay hình như đang nắm bùa, Hạ Cẩn Niên cũng đứng dậy.
Tần Phong rút súng ra: "Không được nhúc nhích!"
Ánh nắng lóe lên, Hạ Hướng Dương đột nhiên nhìn thấy một thanh niên mặc đồ trắng xuất hiện sau lưng Tần Phong.
"Tài dùng mạng người tụ lại, mỗi tờ đầy máu, ông cũng dám xài à?"
Thanh niên quá bình tĩnh, thế nên Hạ Hướng Dương bị cặp mắt đen nhánh ấy nhìn, lại có ảo giác như mình bị lột sạch lá bài tẩy phơi ra ngoài thị chúng.
Thanh niên đứng bên cạnh Tần Phong, không nhanh cũng không chậm hỏi: "Chuyện đã tới nước này rồi, ông không ngại nói đi, tại sao ông lại muốn đổ hết tội lỗi lên người con trai mình?"
Tần Phong bỗng nhiên nói: "Cậu ấy không phải là con trai ông."
Hạ Cẩn Niên sửng sốt, nhìn về phía Hạ Hướng Dương: "Nghĩa là sao?"
Hạ Hướng Dương không hề nhúc nhích, chỉ gầm nhẹ: "Đừng nghe cậu ta nói bậy."
Tần Phong xì một tiếng, móc di động ra mở phần tài liệu Tiểu Tề gửi cho mình: "Thời buổi công nghệ thông tin rồi, không làm việc bằng giấy nữa, chỗ tôi có hồ sơ nè —— Hạ Cẩn Niên là con của vợ ông với bạn trai cũ của bà ta ở trước khi kết hôn, chia tay trong lúc mang thai, ông cưới bà ta, sau đó sinh ra cậu ấy, cậu ấy trực tiếp theo họ ông, người xung quanh không ai biết cậu ấy không hề có quan hệ huyết thống với ông. Nhưng dù sao cũng đã nuôi hai mươi mấy năm, ông thật sự chưa từng suy nghĩ một chút gì cho cậu ấy sao?"
Hạ Cẩn Niên nhìn về phía Tạ Kỳ Liên: "Thật à?"
Hạ Cẩn Niên là một người dựa vào tà thuật để trốn tránh giờ chết, ở trong đôi mắt thác loạn âm dương của cậu, giờ khắc này Tạ Kỳ Liên khoác một lớp sương trắng trên người, sương mù tụ lại thành một tấm lụa mỏng trắng tinh, tay cầm cây côn bạc thật dài, mà sau lưng Tần Phong đứng bên cạnh là một thanh mạch đao rực rỡ kim quang, cậu vâng theo bản năng sợ hãi thanh đao ấy, cậu đột nhiên cảm giác được, thanh đao ấy nếu chém vào người mình, có lẽ cậu còn thảm hơn tám con ác quỷ ban nãy.
"Tội nghiệp của mấy đời người nhà họ Hạ, đều đổ hết lên người cậu, nếu như vị... đội trưởng đội hình sự này không tới điều tra, sau khi chết cậu sẽ bị đày vào Vô Gian Địa Ngục, trời tru đất diệt, kẻ chủ mưu chân chính phía sau màn —— Hạ Hướng Dương, lại trong sạch thuần khiết, thậm chí còn có công đức làm từ thiện hộ thân, được hưởng trường thọ, kiếp sau đầu thai không giàu thì quý." Tạ Kỳ Liên lãnh đạm trả lời, "Cũng thật là hận cậu đấy."
Ai biết Tạ Kỳ Liên vừa dứt lời, Hạ Hướng Dương đã kích động: "Tôi không có! Cậu đừng có nói nhảm, nó là con trai tôi, con trai của người tôi yêu, tôi có thương nó! Tôi có suy nghĩ cho nó! Mạnh Hoa ở thời cấp ba là hoa khôi của trường chúng tôi, bạn trai cũ của cô ấy là một tên cặn bã, lừa gạt cô ấy chơi cô ấy lại chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn... thế nên tôi mới theo đuổi cô ấy, cô ấy vốn định bỏ đứa bé đi, là tôi nói giữ lại đi tôi không để ý."
Tạ Kỳ Liên: "Sau đó một bên thể hiện sự hào phóng của mình, khiến vợ mình càng yêu mình hơn, một bên kéo cậu ấy đi làm kẻ thế mạng?"
"... Ban đầu, tôi có nghĩ vậy, bắt đầu từ đời ông nội tôi, nhà họ Hạ đã không thể sống thiếu phương pháp đặc biết này, một đời lại một đời lăn thành quả cầu tuyết, tích lũy đến mức Bảo Gia Tiên cũng không chống đỡ được nữa rồi, tôi tính để đứa bé đó thế tội, dù sao là tôi khuyên mẹ nó sinh ra nó, cũng coi như có ân với nó... Nhưng về sau——"
Ông ta nhìn nét mặt của Hạ Cẩn Niên, không nói được gì nữa. Hạ Cẩn Niên nhìn người cha vội vàng giải thích của mình, như đang nhìn một vở hài kịch.
"Hai năm sau nữ sĩ Mạnh Hoa mắc bệnh cấp tính qua đời." Tần Phong nói một cách lạnh lùng, "Ông mất đi cơ hội có được một đứa con chân chính với bà ta, đứa bé đó trở thành kỷ niệm cuối cùng còn sót lại trên đời của người ông yêu."
Tạ Kỳ Liên dẫn theo chút ác ý bật cười: "Ông bắt đầu hối hận."
"... Tôi đã dùng mọi thủ đoạn để bù đắp, mỗi năm tôi đều làm phép cho thằng bé, xin Bảo Gia Tiên phù hộ việc học của nó được thuận buồm xuôi gió, sự nghiệp thành công, tôi làm từ thiện, tôi quyên tiền... Tôi còn trăm cay nghìn đắng tích góp vàng từ những mỏ vàng dính long mạch địa khí để đúc công đức kim thân cho nó!"
Tần Phong nhíu mày: "À há, cho nên chỉ trộm vàng của một thương hiệu, là vì mỏ vàng sản xuất."
"Nếu không phải hai tên ngu xuẩn chơi ma túy quá liều đầu óc mơ hồ ấy để lộ——" Hạ Hướng Dương âm độc chửi rủa, lại im lặng ngậm miệng ở khi nhìn thấy ánh mắt của Hạ Cẩn Niên.
Tội nghiệp của mấy đời người, Hạ Hướng Dương càng làm như thế, tội nghiệp sẽ càng nhiều, cuối cùng, chỉ có thể tìm người chết thế.
Yên lặng như tờ, khán giả của phòng live stream đã sợ đến mức không biết phải nói gì nữa.
Trong ống kính không có Tạ Kỳ Liên, khán giả chỉ nhìn thấy cảnh sát vọt vào, giơ súng lên, tiền lão tổng của Cẩn Tú bắt đầu nhận tội, miệng đầy ngôn luận Tà giáo phong kiến.
Nửa ngày sau, khung chat: "M* kiếp... loại ba hố con trai gì vậy? Còn không phải ruột thịt!"
"Tui sớm đã nghe nói, ở khi Tiểu Hạ tổng chưa về nước, ông ta từng đuổi việc một nhóm công nhân do không hợp cầm tinh, lúc đó weibo còn ha ha ha chia sẻ trò cười này đấy, ai biết còn có thể điên thành vậy."
"Rõ ràng là Tiểu Hạ tổng cải cách doanh nghiệp thành công, chuyển hình đầu tư phát đạt, kết quả cha kế của cậu ta lại cảm thấy đó là công lao ông ta cúng tế Tà giáo?"
"Năm 2019 rồi, lão cương thi mê tín nào vậy?"
"Bà nội tui mê tín cũng chỉ là siêng đi tảo mộ đốt vàng mã thôi, đột nhiên cảm thấy nội tui thiệt là giỏi mà."
Hạ Cẩn Niên chậm rãi giơ di động lên, nói với ống kính: "Tôi nghĩ, đoạn ghi hình này đã đủ để làm chứng cứ vạch trần chân tướng rồi, cảm ơn mọi người ủng hộ, tôi có thẹn với tín nhiệm và yêu thích của mọi người... Nội dung kế tiếp, đại khái không thích hợp công khai ở nền tảng live stream này."
Cậu ta để di động xuống, quăng thanh kiếm gỗ đào vô thức cầm trong tay: "Rốt cuộc, con là cái gì?"
Hạ Hướng Dương kinh ngạc nhìn cậu, môi mấp máy, cuối cùng nói: "Là con trai của ba."
"Con cứ tưởng rằng mặc dù con là phú nhị đại, nhưng con đã đủ cố gắng, con chưa từng phung phí, con dựa vào thực lực của bản thân xuất ngoại du học, con lật ngược được tình thế cứu được mọi người thoát khỏi cơn khủng hoảng kinh tế... Con tự cho rằng mình rất ưu tú, kết quả nó chỉ là tà thuật." Hạ Cẩn Niên nói xong, lui về sau hai bước, tránh xa Hạ Hướng Dương.
Hạ Hướng Dương: "Không phải, không phải, con là người ưu tú nhất, phép thuật của ba chỉ là đổ thêm dầu vào lửa thôi, về bản chất cũng là cố gắng của con!"
"Con không tin." Hạ Cẩn Niên nhìn ông ta, "Con đã nhìn thấy những bộ xương bị nuốt chửng đó, con không có cách nào tin được. Vì ở khi con đang cố gắng, bọn họ cũng cố gắng muốn bò ra khỏi tường."
Đầu ngón tay của ác quỷ đều dính đầy bụi bê tông, cậu nhớ rất rõ.
"Ba à, trên đời này không phải chỉ có tiền và thành công." Hạ Cẩn Niên nói, "Còn phải có công đạo."
Cậu lại lùi về sau một bước: "Con cho rằng ba yêu con, kỳ thực ba chỉ thông qua con để yêu một người phụ nữ đã qua đời rất nhiều năm. Nói vậy, mẹ con hẳn là một người tuyệt vời lắm."
Tạ Kỳ Liên bình tĩnh trả lời: "Không công không tội, chỉ là một chúng sinh bình thường mà thôi, tuy rằng hiện tại cũng không biết sống dưới vòm trời nào nữa, tính đi tính lại, chỉ nhỏ hơn cậu ba, bốn tuổi, là cái tuổi đang liều mạng phấn đấu."
Hạ Cẩn Niên quơ di động, cười nói: "Nói không chừng còn là một thành viên của nhóm người gọi tôi là ông xã trên weibo đấy?"
Tạ Kỳ Liên: "Sinh tử luân hồi, âm dương hữu tự, thiên địa tự có chính nghĩa."
Hạ Cẩn Niên gật đầu: "Thế thì tốt rồi."
Chân cậu nhúc nhích một chút, sau đó cười, cười rất hăng hái, phù hợp hoàn mỹ với hình tượng tinh anh bá tổng các fan thường liếm trên internet.
Chiếc di động trong túi của Tần Phong đột nhiên rung lên.
"Cản cậu ta lại——"
○ ○ ○
Frostmourne, trong trò chơi World of Warcraft sau khi Thánh kỵ sĩ Arthas trở thành Death Knight đã cầm nó đâm chết cha mình, bởi vậy còn được xưng: bảo khí giết cha.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT