Sơ lược về các nhân vật xuất hiện ở 2 phần LĐA và HPTCK
Nhân vật chính aka xuất hiện nhiều nhất:
Triển Chiêu: cháu ngoại duy nhất của Ân Hậu, Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ, tiểu cung chủ Ma Cung, Nam hiệp khách trừ giang diệt bạo, cật hóa đệ nhất thiên hạ
Bạch Ngọc Đường: đồ đệ duy nhất của Thiên tôn, cháu ngoại duy nhất của Lục Thiên Hàn, tiểu đương gia đương thời giỏi nhất ở Hãm Không Đảo, chưởng môn nhân tương lai của Ánh Tuyết Cung cùng Phái Thiên Sơn, người thừa kế huyết thống Băng Nhân Tộc, người thống lĩnh Bạch Quỷ Tộc ở Tây Nam, người có tiền nhất ở Khai Phong Thành, nam tử biết nuôi mèo nhất ở Triều Đại Tống, tuyệt thế vô song đệ nhất thiên hạ Cẩm Mao Thử Bạch Ngọc Đường
Triệu Phổ: Đại Tống triều Binh Mã Đại Nguyên Soái Ngự Tứ Vĩnh Xương Hầu An Nam Bình Tây Chính Lộc tam quân Đại Đô Thống nhất đẳng trung dũng công Cửu Vương gia Triệu Phổ
Công Tôn Sách: thiên hạ đệ nhất thần y, hậu nhân Huyết tộc, cháu trai của Công Tôn Mỗ, Tam phẩm sư gia Khai Phong Phủ, đệ nhất quân sư Triệu gia quân, cha nuôi của Đoàn Vương khả ái nhất thiên hạ
Tiểu Tứ Tử: aka Công Tôn Cận, Đoàn vương khả ái đáng yêu vô địch thiên hạ, tiểu Ngân Hồ trăm năm có 1, con trai thần y Công Tôn Sách
Tiểu Lương Tử: aka Tiêu Lương, Thái tử Lang Vương Bảo, đồ đệ duy nhất của Triệu Phổ, tiểu lưu manh đệ nhất Tây Vực
Lâm Dạ Hỏa: aka Hỏa Kê, đường chủ Hỏa Phượng Đường - đệ nhất môn phái Tây Vực, ái đồ của Vô Sa đại sư, hậu nhân Sa Yêu tộc, đệ nhất soái ca Tây Vực aka đệ nhất nhị hóa + cẩu si Tây Vực
Trâu Lương: nhất phẩm tướng quân Đại Tống, Tả tướng quân kiêm đệ nhị cao thủ Triệu gia quân, con nuôi của Lang Vương Tắc Lặc, Ách Lang mặt lạnh như tiền
Âu Dương Thiếu Chinh: nhất phẩm tướng quân Đại Tống, Tiên Phong quan Triệu gia quân, Thống lĩnh Hoàng thành quân, Hỏa Kỳ Lân aka Hồng Mao độc mồm độc miệng
Hạ Nhất Hàng: nhất phẩm tướng quân Đại Tống, phó Soái Triệu gia quân, cháu nội thành chủ Khô Diệp thành Hạ Vãn Phong, Hạ Mụ thâm sâu tựa biển lớn
Long Kiều Quảng: nhất phẩm tướng quân Đại Tống, Hữu tướng quân Triệu gia quân, đệ nhất cung Đại Tống triều, đồ đệ duy nhất của U Liên tướng quân Ngô Nhất Họa, Thoại Lao bà tám nói nhiều
Đường Tiểu Muội: vợ Long Kiều Quảng, chủ nhân tương lai của Đường Môn Tứ Xuyên, nghĩa muội Bạch Ngọc Đường
Nhóm lão gia tử:
Ngân Yêu Vương: đại Ngân Hồ nghìn năm có một, dưỡng phụ + sư phụ của Ân Hậu, Thiên Tôn (nhóm Tương Du)
Công Tôn Mỗ: phu tử của các lão gia tử, hậu nhân Huyết tộc, bác học tinh thông cổ kim, thái thái thái thái gia của Công Tôn
Thiên Tôn: sư phụ Bạch Ngọc Đường, đệ nhất cao thủ võ lâm, người sáng lập phái Thiên Sơn, vị Minh chủ lạnh lùng thánh khiết của Võ lâm Bạch đạo aka lão gia tử siêu cấp mù đường + hay quên, mê đồ cổ nhưng chuyên bị lừa
Ân Hậu: ngoại công Triển Chiêu, cung chủ Ma Cung, hậu nhân Ưng Vương triều, Ma đầu đệ nhất võ lâm aka thích mãng xà và các loại động vật nhỏ, bảo mẫu bất đắc dĩ của Thiên Tôn
Vô Sa đại sư: sư phụ Lâm Dạ Hỏa, đệ nhất Thánh Tăng Tây Vực aka người béo nhất trong các lão gia tử
Yểu Trường Thiên: aka Bạch Quỷ Vương Phong Thiên Trường, sư phụ Triệu Phổ, cữu công Bạch Ngọc Đường, quốc Vương Bạch Quỷ tộc Tây Nam, anh vợ Lục Thiên Hàn
Lục Thiên Hàn: ngoại công Bạch Ngọc Đường, đảo chủ Băng Nguyên đảo cực Bắc, hậu nhân Băng Ngư Tộc
Bạch Long Vương: aka Bạch Nhất Thanh, võ Thánh Tây Vực, bạn từ thuở bé của Thiên Tôn, Ân Hậu, lão gia tử cả người trắng như tuyết chuyên môn bị bắt nạt
Tiền Thiêm Tinh: bạn thuở bé của nhóm Tương Du, vốn là người bán Tinh Tinh Đường
Bao Chửng: Tể tướng Đại Tống triều, Văn Khúc Tinh Quân tái thế, Phủ doãn Khai Phong phủ, aka sếp trực tiếp của Triển Chiêu
Bàng Cát: Thái sư Đại Tống, cha vợ Hoàng thượng, aka lão Bàng Giải giả heo ăn thịt hổ
Nhóm thân thích:
Triệu Trinh: hoàng đế Đại Tống chỉ lo thiên hạ không loạn, cháu trai Triệu Phổ
Bát Vương Gia: Bát Hiền Vương Đại Tống, người nuôi lớn Triệu Trinh và Triệu Phổ
Trâu Nguyệt: tướng quân Đại Tống, cha của Trâu Lương
Lâm Nguyệt Y: muội muội Lâm Dạ Hỏa, con nuôi Trâu Nguyệt, tiểu mỹ nữ Sa Yêu tộc võ nghệ cao cường
Ân Lan Từ: trại chủ Hồng Anh Trại, con gái Ân Hậu, mẹ Triển Chiêu
Triển Thiên Hành: cha Triển Chiêu, phú hộ Giang Nam
Lục Tuyết Nhi: cung chủ Ánh Tuyết Cung, con gái Lục Thiên Hàn, mẹ Bạch Ngọc Đường
Bạch Hạ: cha Bạch Ngọc Đường, phú hộ Giang Nam, gia gia là Bạch Nguyệt Lâm, từng là người giàu nhất thiên hạ
Lục Lăng Nhi: con gái nuôi của Lục Thiên Hàn, hậu nhân Băng Ngư tộc
Nhóm sủng vật:
Tảo Đa Đa: ái mã của Triển Chiêu, thuộc chủng Kỳ Lân Mã
Bạch Vân Phàm: ái mã của Bạch Ngọc Đường, thuộc chủng Chiếu Dạ Ngọc Sư Tử
Hắc Kiêu: chiến mã của Triệu Phổ, thuộc chủng Trại Long Tước
Phong Nha Đầu: chiến mã của Âu Dương Thiếu Chinh
Sơ Thất: chiến mã của Trâu Lương
Ngai Phượng: aka Ngai Ngai, ái mã của Lâm Dạ Hỏa, thuộc chủng Đạp Hỏa Kỳ Lân
Hắc Ban Báo: aka Ban Ban chiến mã của Long Kiều Quảng
Thiên Tinh Đạp: aka Đạp Đạp, chiến mã của Hạ Nhất Hàng
Hồng Liên: tiểu mỹ mã nhà Thử Miêu, con của Đa Đa và Phàm Phàm, thuộc chủng Hỏa Tông Bạch Long
Triển Tiểu Ngũ: hắc hổ nhà Triển Chiêu
Bạch Miêu Yêu: aka Yêu Yêu, Hải Long Tích nhà Bạch Ngọc Đường, máy bay thời cổ đại
Giao Giao: Băng Ngư của Bạch Ngọc Đường, do nội lực của Bạch Bạch hóa thành nên vô hình, trừ Triển Chiêu và 2 Ngân Hồ không ai có thể nhìn thấy
Nhóm Thái Học:
Bao Duyên: đệ nhất tài tử Thái Học Viện, con trai Bao đại nhân
Bàng Dục: An Nhạc Hầu, con trai Bàng thái sư
Triệu Lan: công chúa Đại Tống, muội muội Triệu Trinh
Lâm Tiêu: đệ nhất họa sư Thái Học
Tạ Viêm: Giang Nam tài tử, giỏi về thi từ
Âu Dương Thuần Hoa: cháu trai Âu Dương Thiếu Chinh
Dương Kỳ: cháu trai Dương thừa tướng
Lâm Tiêu phu tử: viện trưởng Thái Học Viện, thư đồng của U Liên tướng quân
Nhóm thị vệ:
Nam Cung Kỷ: thiếp thân thị vệ của Triệu Trinh
Đa La: thị vệ của Bát Vương Gia
Qua Thanh: thị vệ của Triệu Lan công chúa, gia đình có truyền thống quân đội, gia gia từng là binh lính dưới trướng U Liên
Tào Lan: phó Thống lĩnh Hoàng thành quân
Nhóm phó tướng Triệu gia quân:
Thanh Lân: phó tướng của Triệu Phổ, thống lĩnh Lân Giáp quân, danh xưng Lân Giáp tướng quân
Lê Yên: nữ phó tướng của Triệu Phổ, hậu duệ danh tướng, truyền nhân Hắc Thủy Cung, giỏi bày binh bố trận, danh xưng Hắc Yêu
Đổng Thiên Dực: phó tướng vô hình của Triệu Phổ, phụ trách tình báo
Thẩm Thiệu Tây: phó tướng đắc lực aka crush của Hạ Mụ, bẩm sinh mù loà, hoà nhã cẩn thận, danh xưng Manh Giáng
Phong Khiếu Thiên: phó tướng của Hạ Mụ, là tướng quân ngốc trẻ tuổi nhất Triệu gia quân
Miêu Bát Thải: nữ phó tướng của Âu Dương, Miêu nữ Miêu Cương, giỏi dụng độc, cổ trùng, danh xưng Ngân Hạt Tử
Tinh Minh Linh: phó tướng của Âu Dương, tính tình điềm tĩnh, trời sinh thần lực
Tần Duyệt: phó tướng của Trâu Lương, phản ứng cực chậm, danh xưng Muộn Oa
Hứa Kham: phó tướng của Trâu Lương, nhà giàu nhất Tây Bắc, tiêu tiền như nước, danh xưng Thiếu Gia
Hồng Tề Thiên: phó tướng của Long Kiều Quảng, luôn mang đến xui xẻo cho quân địch và người xung quanh, danh xưng Hồng Vận tướng quân
Trịnh Trường Không: phó tướng của Long Kiều Quảng, hậu nhân danh tướng, thái tử phi Cuồng Thạch Thành
Nhóm lão đầu lão thái Ma Cung:
Ngô Nhất Hoạ: aka U Liên tướng quân, vị Nho tướng danh chấn thiên hạ, sư phụ Long Kiều Quảng
Hắc Thủy bà bà: truyền nhân Hắc Thủy Cung, trong đầu là tập hợp các vị Cung chủ từ thuở sơ khai của Hắc Thủy Cung aka các lão yêu quái trên ngàn tuổi
Hồng Cửu Nương: Hồng di của Triển Chiêu, lão bà của Ngô Nhất Hoạ, hoả yêu nữ trong mắt võ lâm
Hoàng Nguyệt Lâm: Hoàng di của Triển Chiêu, giỏi bơi lội và chiến đấu dưới nước
Lam Hồ Ly: Lam di của Triển Chiêu, bang chủ Lam Hồ bang
Nham Bật: mã si của Ma Cung
An Vân Mặc: hậu nhân Ma Cung, cự phú 1 phương
Nhóm nhân sĩ giang hồ:
Lục Phong: chưởng môn phái Thiên Sơn
Nghiêu Tử Lăng: 1 trong thập đại cao thủ phái Thiên Sơn
Diệp Tri Thu: thuộc Hồng Hồ tộc aka tộc người lùn, vũ khí Tam nhận cốt đao
Lâm Trà Nhi: ngoại công Diệp Tri Thu, phụ trách nuôi hồ ly cho Yêu Vương
Dụ Mộ Trì: lâu chủ Mộ Trì lâu
Gia Cát Âm: phó đường chủ Hoả Phượng Đường
Túc Thanh: phó đường chủ Hoả Phượng Đường, dùng khiên để chiến đấu
Liễu Hàn Tinh: phó đường chủ Hoả Phượng Đường, cha của Lục Lăng Nhi
Tang Bôn: phó đường chủ Hoả Phượng Đường,trời sinh thần lực
Đường môn tứ huynh đệ: Đường Đại Đao, Nhị Đao, Tam Đao, Tứ Đao, ca ca của Đường Tiểu Muội
Mãn Mộ Hoa: ông chủ Mãn Ký Đường, bạn hợp tác làm ăn của Tiểu Tứ Tử
Ngoại tộc:
Tiêu Thống Hải: quốc vương Lang Vương Bảo, cha Tiêu Lương
Liêu Tiệp: hoàng hậu Lang Vương Bảo, mẹ Tiêu Lương aka cọp cái đệ nhất Tây Bắc
Cổ Lực Hi Cổ Lục: tiểu "công chúa" Cuồng Thạch Thành, huynh đệ của Triệu Phổ
Lý Vinh: vương gia Tây Hạ, từng được cứu nên rất sùng bái Công Tôn và Tiểu Tứ Tử
Da Luật Tề: vương gia Liêu quốc, từng được cứu nên rất sùng bái Công Tôn và Tiểu Tứ Tử
Lý Nguyên Hạo: anh trai Lý Vinh, quốc vương Tây Hạ
CHƯƠNG 1 – TÂY GIAO CỔ MỘ
Năm mới sắp đến, mọi người
ở Hắc Phong Thành thấm thoát cũng gần một năm, kết quả vào lúc trận tuyết đầu
mùa rơi xuống mọi người quay lại Khai Phong.
Triệu
Phổ suất lĩnh chư tướng trong doanh trại trùng trùng điệp điệp vào thành. Bách
tính hai bên đường hoan nghênh cùng thảm đỏ trải dài. Khai Phong Phủ được một
thời gian yên tĩnh, rốt cục cũng náo nhiệt trở lại.
Sau
khi đánh thắng Ác Đế Thành, lúc này biên ải vững chắc, Tây Vực thái bình. Hơn nữa
tìm về Hỏa Long Kim, còn có Yêu Vương trở về. Vừa thắng trận lại vừa kiếm được
tiền. Cả người và của dĩ nhiên đều khiến cho Triệu Trinh tâm tình sảng khoái.
Vốn
là theo như tính cách Triệu Trinh vậy khẳng định sẽ thiết yến quần thần ba
ngày, bất quá chư vị đại anh hùng dù võ công cao hơn nữa cũng là thể xác phàm tục,
từ Hắc Phong Thành đi một chuyến về Khai Phong Phủ cũng mấy trăm dặm, đi đường
vất vả mệt mỏi khó tránh khỏi. Ngoài ra trong quân doanh cũng có người không thể
về nên còn phải cử người thay mặt đến thăm viếng phụ mẫu nhà người ta.
Còn có đám thư sinh phải về Thái Học Viện đọc sách, còn có người phải về nha
môn báo cao công việc, còn có người phải về nhà đếm bạc, tóm lại chính là ai
cũng có việc bận.
Làm một
hoàng đế hiểu lòng người, Triệu Trinh để cho mọi người nghỉ ngơi mười ngày, dưỡng
tinh thần một chút, sau đó lại vào trong cung dự tiệc, đến lúc đó hắn muốn
phong thưởng mọi người.
Kết
quả là, đội ngũ xe ngựa vừa vào Khai Phòng thành, đi qua thảm đỏ và chào hỏi
bách tính hai bên đường xong, tất cả mọi người liền giải tán, ai về nhà nấy.
Triệu
Phổ lần này dẫn theo tứ đại chủ tướng, trước tiên mang theo bốn anh em đi vương
phủ gặp Thái Hoàng Thái Phi, lại đi phủ Âu Dương tướng quân thăm cha nuôi. Hạ
Nhất Hàng cùng Long Kiều Quảng mặc dù ít trở về Khai Phong, nhưng trong thành đều
có dinh thự của mỗi người, muốn an trí cho tốt, sau đó khả năng sẽ có các bộ
quan viên tới thăm viếng, sự tình cũng không phải ít.
Lâm Dạ
Hỏa cũng đi theo, Hỏa Phượng còn ở Khai Phong mua mấy tòa nhà gần nhau liền xây
cả một Hỏa Phượng Trang, cách phủ của Trâu Lương rất gần. Một số ít môn phái nhỏ
trước đó được Hỏa Phượng thu cũng mở võ quán chiêu mộ học viên. Mấy vị
phó đường chủ của Hỏa Phượng Đường kia cũng hết cách, đường chủ nhà bọn họ
sống chết không chịu rời Khai Phong, vậy bọn họ liền đem việc chất đến Khai
Phong để cho Hỏa Phượng làm a.
Hỏa
Phượng ôm cánh tay ở ngoài cửa Hỏa Phượng Trang miệng thì nói liên hồi
nào là trang viện không đủ hoa lệ, tường viện không phải màu đỏ, trấn trạch
ngoài cửa dựa vào cái gì là kỳ lân mà không phải là chó, sau đó liền bị Túc
Thanh phó đường chủ nhà mình đá một cước bay vào cửa.
Bạch
Ngọc Đường đi được nửa đường liền bị Bạch Phúc cướp đi, nghe nói kho phòng Bạch
phủ cũng chất đầy, sổ sách đều nhét đầy mấy ngăn tủ, Ngũ gia mặt đầy khó chịu từ
biệt Triển Chiêu trước hết phải đi Bạch phủ đếm tiền a.
Vốn
là, Bạch Ngọc Đường muốn cho Ngân Yêu Vương, Ân Hậu cũng cùng Thiên Tôn cùng
nhau ở đến Bạch Phủ, bất quá Yêu Vương tựa hồ đối với Khai Phong Phủ cảm thấy rất
hứng thú, không hề bài xích liền ở tại trong nha môn.
Thiên
Tôn cũng trách mắng đồ đệ, “Ngươi đó a! một năm bốn trăm ngày liên ở Khai Phong
Phủ, vậy còn ở Bạch Phủ làm gì nữa? Dứt khoát thiêu hủy đi, cũng tiết kiệm công
sức cả ngày lẫn đêm phải về nhà đếm bạc còn ảnh hưởng ngươi nuôi mèo!”
Ngũ
gia thật đúng là nghiêm túc suy nghĩ một chút, còn cảm thấy Thiên Tôn nói rất
có đạo lý a.
Trước
cửa Phủ Thái Sư, Thái sư sớm mang mấy vị phu nhân đứng chờ.
Nhiều
ngày không thấy, Bàng Dục ăn nắng đen không ít, Thái sư nhìn con trai thấy thế
nào cũng rất thuận mắt, hoan hoan hỉ hỉ đón về nhà ăn cơm.
Những
thư sinh ở Thái Học Viên cũng ai về nhà nấy, Lâm Tiêu xách mấy vò rượu ngon Tây
Vực trở về Thái Học Viện tìm Lâm phu tử, Triệu Lan cũng bị Qua
Thanh đón về hoàng cung.
Nhóm
“Thân nhân” cũng ly khai đội ngũ hết, cuối cùng Triển Chiêu cùng Công Tôn mang
theo mấy vị già trẻ, rốt cục cũng trở lại Khai Phong Phủ.
Trước
cửa Phủ Khai Phong, Bao Đại Nhân cùng Bao Phu Nhân đợi đã lâu, Bao Duyên lưng
đeo bao y phục nhảy xuống xe ngựa chạy về phía cha mẹ.
Bao Đại
Nhân mặt mày hớn hở, Triển Chiêu xem xét một chút, lâu rồi không gặp, đại nhân
vẫn mạnh khỏe tựa như lại đen thêm một chút a.
Cha
con Công Tôn từ Tây Bắc mang về nhiều dược liệu, trước tiên vẫn là mang đến
Chẩn Đường một cái.
Nói đến
Chẩn Đường, nguyên bản chính là một cửa hiệu mở tại mặt tiền cửa phủ, Công Tôn ở
bên trong xem bệnh cho mọi người, trong Khai Phong Thành mấy vị danh y cùng
Công Tôn có quan hệ rất tốt cũng trở lại xem mạch.
Trước
khi Công Tôn đi Tây Bắc, có chữa bệnh cho một vị tiểu công tử của một nhà bán gạo
ở Khai Phong hết quái bệnh. Nhà bán gạo này chính là Trần viên ngoại, dưới gối
chỉ có một con trai bảo bối, tiểu công tử còn là một đại tài tử, đột nhiên nhiễm
quái bệnh nằm liệt giường không dậy nổi, trải qua Công Tôn một phen chữa trị,
hôm nay có thể chạy nhảy rất linh hoạt đã có thể đi Thái Học Viện đọc sách rồi.
Trần viên ngoại muốn cảm ơn Công Tôn, nhưng Công Tôn là chủ bộ ở Khai Phong
cũng không thể đưa bạc, vì vậy hắn dứt khoát đem mấy cửa tiệm bên cạnh Chẩn Đường
mua toàn bộ, mở rộng y quán hơn, lại còn mời mấy vị thầy lang giúp Công Tôn.
Công
Tôn lần này trở về nhìn thấy sợ hết hồn, bất quá cũng tốt ở cửa tiệm làm lớn
ra, nếu không thì dược liệu thật không bỏ được.
Tiểu
Tứ Tử cùng Công Tôn bố trí đâu vào đấy một chút, sau liền bận bịu đến kho
thuốc tồn của cửa tiệm, vì thế, Tiểu Lương Tử rất bất mãn, y quán phải tuyển
thêm người mới được, nếu không Cận Nhi mà bận rộn hơn thì không ai có thể cùng
chơi với mình a.
Bao Đại
Nhân cùng Ngân Yêu Vương thăm hỏi lẫn nhau một phen, liền tự mình dẫn Yêu Vương
vào Khai Phong Phủ.
Tại
sát vách Miêu Miêu Lầu của Triển Chiêu, Bao Đại Nhân đã sớm cho người chuẩn bị
một sân viện sạch đẹp, tĩnh lặng để cho Yêu Vương, Thiên Tôn cùng An Ậu ở.
Triển
Chiêu chiếu cố mấy vị lão nhân gia, giúp đỡ tháo hành trang và thu dọn phòng ốc,
bận bịu trước bận bịu sau. Tiểu Ngũ vây quanh Triển Chiêu không ngừng đảo
quanh, Yêu Yêu bay lên đỉnh Miêu Miêu Lầu xòe cánh, thấy được toàn cảnh Khai
Phong Thành quen thuộc, nó còn vui sướng kêu to mấy tiếng.
Triển
Chiêu còn đang nghĩ lát nữa liền đem mấy vị lão nhân gia đi Thái Bạch Cư
ăn món gì, nha hoàn Tiểu Thúy đột nhiên hỏi, “Triển đại nhân, ngài không trở về
phòng nhìn một chút sao?”
Triển
Chiêu nháy mắt mấy cái, “Miêu Miêu lầu?”
Mấy
nha hoàn chẳng biết tại sao cũng “Phốc ” một tiếng, để cho Triển Chiêu vội vàng
trở về phòng nhìn một chút đi.
Triển
Chiêu phản ứng đầu tiên là, mình không ở nơi này một hồi, Chuột kia không phải
lại để cho người ta kiến tạo cái gì chứ ?
Mang
tiểu Ngũ về trước sân, vào trước cửa viện. Triển hộ vệ trước thò đầu liếc một
cái… Trong sân ngoài trừ có thêm mấy chậu cây cảnh ra dường như không có gì
khác thường, không có xây thêm cái gì bảo tháp cũng không đào thủy trì.
Sờ
càm một cái, Triển Chiêu mang tiểu Ngũ đi bộ vào viện. Liếc một cái đầu tường,
mấy con mèo nhỏ ngồi xổm ở nơi đó, còn thật lạ mặt, đoán chừng mèo mới sinh
trong lúc mình không ở nơi này.
Đến
trước cửa, Triển hộ vệ đưa tay đẩy cửa một cái, tiểu Ngũ “Xẹt” một cái liền vọt
vào cửa. Đã lâu không trở lại, Tiểu Ngũ đặc biệt nhớ đến tấm thảm da mềm mại của
mình trong Miêu Miêu Lầu, chuẩn bị đi vào lăn lộn một chút thuận tiện duỗi người
một cái…
Thế
nhưng Tiểu Ngũ mới vừa chạy vào cửa, liền nghe được tiếng “Meo meo” liên tiếp
vang lên. Ngẩng đầu nhìn lên, Tiểu Ngũ bị dọa sợ xoay người chạy ra ngoài, Triển
Chiêu cùng đang vào cửa liên đụng phải Tiểu Ngũ chạy ra.
Triển
Chiêu đỡ lấy Tiểu Ngũ ngẩng đầu nhìn lên, được chứ! Miêu Miêu Lầu danh chính
ngôn thuận trở thành ổ mèo rồi, hóa ra mình không ở, mèo lớn mèo nhỏ dự định ở
đây tránh qua mùa đông sao. Triển Chiêu đại khái nhìn lướt qua, trên trăm con
mèo, các loại các dạng đều có.
Đám
mèo kia vừa thấy Triển Chiêu trở lại, vui mừng kêu liền nhào tới.
…
Thiên
Tôn cùng Ân Hậu phụng bồi Ngân Yêu Vương đi ngắm Khai Phong Phủ, Yêu Vương đối
với Miêu Miêu Lầu sát vách cảm thấy rất hứng thú.
Ba vị
lão gia tử vừa vào cửa, liền nhìn thấy Triển Chiêu bị tiểu Ngũ đè, trên người một
đống mèo lớn con mèo nhỏ đang dụi mình.
Cũng
may mấy tiểu tư cầm theo hai thùng thức ăn đi vào, gõ chén một cái mới đem đám
mèo lớn mèo nhỏ dẫn dụ đi ra.
Triển
Chiêu giãy dụa từ trong đám mèo bò ra ngoài, thuận tiện cứu vua bách thú nhà
mình ra, đến cạnh bàn đá ngồi xuống, vuốt ngực an ủi.
Tiểu
nha hoàn đứng ngoài cửa cùng Triển Chiêu nói, một năm nay lúc nào cũng có mèo tới,
mèo lớn sinh mèo nhỏ càng ngày càng nhiều. Mấy ngày trước Bao đại nhân cũng dán
bảng cáo thị, ai muốn nuôi mèo cũng viết thư tới, mấy này nay bọn nha dịch đã
mang mèo đến từng địa chỉ nhà, đã đưa đi hơn một nửa.
Triển
Chiêu còn thật buồn bực, “Như vậy nhiều nhà phải nuôi mèo a?”
“Triển
đại nhân, người nghĩ a! Đây chính là Nha Môn Khai Phong Phủ đưa mèo đi a!” Mấy
tên nha hoàn líu ríu, “Mèo ở Khai Phong Phủ chúng ta bắt chuột chính là một
phát là dính rất chính xác a!”
Ân Hậu
cùng Thiên Tôn cũng vui vẻ, Triển Chiêu cũng cảm thấy có lý, liền chỉ huy mọi
người vội vàng đưa mèo đi, đưa xong vội vàng phủi bụi a, nếu không Chuột nhà
mình không dám ở a.
Cứ
như vậy, Ngân Yêu Vương cùng Thiên Tôn, Ân Hậu ở trong sân vừa uống trà, vừa
nhìn Triển Chiêu chạy quanh sân bắt mèo.
…
Chỉ
chớp mắt, năm ngày trôi qua.
Cuộc
sống mọi người dần dần cũng trở về chính quy.
Cửu
vương gia bồi nương mình ba ngày, liền chạy tới Chẩn Đường của Công Tôn tham
gia náo nhiệt.
Tiểu
Tứ Tử thấy có Triệu Phổ tới chiếu cố cha, liền cùng Tiểu Lương Tử đi thăm
Mãn Mộ Hoa. Bé mang về cách điều chế Tinh Tinh Đường mà Tiền Thiêm Tinh cho,
Mãn Ký chuẩn bị tại thời điểm ăn tết đẩy ra một loạt Tinh Tinh Đường. Nhưng lúc
Mãn Mộ Hoa nghe hai đứa con nít kể câu chuyện Tinh Tinh Đường liền đem Đông gia
Mãn Ký cảm động đến oa oa khóc, ống tay áo vung lên, Tinh Tinh Đường tặng không,
không lấy tiền!
Ngân
Yêu Vương thật sự là đi tới Thái Học Viện dạy học, vị này cầm kỳ thư họa
tinh thông mọi thứ, bác cổ thông kim, tài văn chương phong lưu, mỗi lần đến giờ
dạy học của Yêu Vương, ngay cả phu tử không có lớp cũng dời cái ghế tới cửa ngồi
nghe.
Yêu
Vương mỗi ngày sáng sớm hoặc là sau giờ ngọ đi đến Thái Học Viện giảng một bài
học, xong giờ học Thiên Tôn cùng Ân Hậu sẽ tới Thái Học Viện đón, bằng không
cũng đi ăn một bữa cơm, bằng không lại đi uống trà, hoặc là hẹn cùng Tiểu Tứ Tử
đi xem kịch, hoặc là đi Nam An Tự tìm Vi Trần, Vô Sa bọn họ đánh ván cờ, cuộc sống
rất an nhàn.
Triển
Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường từ trước đến giờ là hai vị lão gia nhà mình vui vẻ
thì hai người bọn họ liền vui vẻ, Thiên Tôn cùng Ân Hậu hôm nay càng ngày
càng Phật (*) rồi, đi theo Ngân Yêu Vương đi bộ cả thành, cùng hai đứa
con nít tựa như rất vui tươi hớn hở, vì vậy Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường
cũng cảm thấy tâm tình tốt.
(*) ý Phật ở đây hai ảnh muốn nói là làm trái ý người rồi. Vì
vậy cho thấy nhị lão thường ngày lạ nháo cỡ nào a.
…
Mọi
người ở Khai Phong đã qua sáu ngày, cuối cùng thì trận tuyết rơi đầu tiền cũng
bắt đầu buông xuống.
Sáng sớm hôn nay, tại cửa Miêu Miêu Lầu bên ngoài truyền đến
“Đốc đốc đốc” ba tiếng gõ cửa.
Triển
Chiêu đã dậy rồi, đang rửa mặt, cầm khăn ướt lau mặt chợt lách người, tới mở cửa.
Ngũ
gia có chút bội phục nhìn Triển Chiêu, mèo này, một bên vừa rửa mặt vừa đi đường,
trên người còn không bị ướt!
Cửa mở
ra, Tiểu Tứ Tử mặc một cái áo choàng nhỏ màu đỏ, ở cửa chà chà tuyết dính lên ống
giày, liền chạy vào, trước xông về Tiểu Ngũ.
Tiểu
Ngũ cái đuôi móc một cái, để cho Tiểu Tứ Tử nằm ở trên lông xù ở bụng mình.
Triển
Chiêu nhìn ngoài cửa một chút, tò mò, “Tiểu Tứ Tử, chỉ một mình đệ thôi sao?
Công Tôn cùng Tiểu Lương Tử đâu a ?”
Tiểu
Tứ Tử bĩu môi, “Tiểu Lương Tử cùng Cửu Cử đi xem cuộc thi.”
“Thi?” Bạch Ngọc Đường nghe thấy điều mới mẻ , Triệu Phổ còn đi xem cuộc thi?
“Nga.” Triển Chiêu ngược lại là nhớ ra điều gì, “Là vòng loại cuộc thi Võ trạng
nguyên a.”
Bạch
Ngọc Đường ngược lại là cảm thấy có hứng thú, “Xem được không?”
” Ừhm…
Thi vòng loại thật ra thì khó coi, nhưng cũng có điểm đáng xem.” Triển Chiêu tỏ
ý, “Triệu Phổ đoán chừng là đi tuyển người, lần này trong quân doanh tới không
ít người, cũng đều là vì mục đích này.”
“Tiểu
Lương Tử nói, năm nay thí sinh tới còn nhiều hơn năm trước.” Tiểu Tứ Tử cầm lược
chải lông cho Tiểu Ngũ.
“Vậy
cha đệ đâu?”
“Cha
đi đào mộ phần a…”
Tiểu
Tứ Tử lời vừa ra khỏi miệng, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng cứng đờ bất
động tại chỗ, hai vị đại hiệp sâu kín nhìn Tiểu Tứ Tử —— Cái này … không phải
là mới trở về thôi sao? Không có vụ án nào, tiên sinh vì sao lại đi đào mộ phận
cái gì a?
“Có
phải là cổ mổ ở phía Tây của Khai Phong không?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
Tiểu
Tứ Tử gật đầu một cái, “Hình như là vậy, hôm nay Tiểu Man Đầu cùng Tiểu Tiểu
Bàn bọn họ cùng đi, Yêu Yêu cũng đi.”
“Phía
Tây của Khai Phong có cổ mộ sao?” Triển Chiêu kinh ngạc, “Chưa từng nghe qua
a!”
“Sư
phụ ta ngày hôm qua có mua một cái chén trở về, là chưởng quỹ cửa hàng đồ cổ
đưa cho sư phụ ta.” Bạch Ngọc Đường vừa mang giày ống vừa nói, “Không lâu trước
có mấy công nhân khai thác đá tại phía Tây ở ngọn núi Ngư Tâm dùng oanh thiên
lôi khai thạch, ai biết một oanh thiên lôi nổ ra một cái sơn động, trong động
có một cái quan tài, chung quanh quan tài rất nhiều khí cụ bằng đồng thiết, hộp
bể cùng các loại chén bể. Bọn họ nhét chút đồ sứ trở lại, bán cho chưởng quỹ,
chưởng quỹ không nhìn ra là triều đại nào, cảm thấy là hàng giả. Vừa vặn sư phụ
ta cùng ngoại công ngươi đi ngang qua, cảm thấy rất tốt liền mua, chỉ tốn hai
trăm lượng bạc.”
Triển
Chiêu cùng Tiểu Tứ Tử yên lặng nhìn Bạch Ngọc Đường nói đến vân đạm phong khinh
—— Chuột a! Hai trăm lượng bạc mua một chén bể, ngươi đây là ngại tiện nghi
sao?
“Như
vậy cái chén kia là chén giả hay là chén thật a?” Triển Chiêu tò mò.
“Tôn
Tôn nói là thật, Ân Ân nói là giả đâu, hai người bọn họ ngày hôm qua một mực ồn
ào đi đến Thái Học Viện nga” Tiểu Tứ tử nói, “Sau đó nhóm phu tử trong Thái Học
Viện cũng cãi vả, có người nói là thật lại có người nói là giả, sau đó cha đối
với cái quan tài kia tương đối cảm thấy hứng thú, cho nên nói hôm nay đi đào mộ
phần a.”
Triển
Chiêu không biết làm sao, “Cha đệ đi một mình a?”
“Không có đâu, Yêu Yêu, Tôn Tôn cùng Ân Ân còn có Tiểu Man Đầu bọn họ…”
Tiểu
Tứ Tử càng nói Ngũ gia càng cảm thấy không ổn, “Chỉ liền mấy người bọn hỏ? Vậy
không phải là đem cổ mộ cũng phá hủy hay sao?”
Triển
Chiêu cũng cảm thấy không quá đáng tin.
“Còn
có Tiểu Lữ Tử a, còn có thật nhiều lão phu tử.” Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm.
“Tiểu
Lữ Tử?” Triển Chiêu buồn bực, “Đệ lại biết bạn mới nữa sao?”
“Đúng
a… là bạn tốt của Bao Bao, bạn tốt của cha, rất tuấn tú, còn cầm một cái
la bàn nhỏ nữa a.” Tiểu Tứ Tử chải lông cho Tiểu Ngũ xong, liền cầm một cái
khăn đi đến chỗ Yêu Yêu mà lau lân phiến.
Triển
Chiêu suy nghĩ một chút, “Ah! Là Ty Thiên Giám Lữ đại nhân đúng không?”
Tiểu
Tứ Tử gật đầu a gật đầu.
“Vậy
hẳn là Lữ Lâm a.” Triển Chiêu cho Bạch Ngọc Đường ổn định tâm tìn một chút, “Hắn
cũng đi, người Ty Thiên Giám cùng Hàn Lâm Viện đều đi, phỏng đoán thật là
có cổ mộ nào đó được ghi chép lại.”
Bạch
Ngọc Đường gật đầu một cái, “Nghe rất có ý tứ.”
Tiểu
Tứ Tử tiếp tục bĩu môi, “Đệ cũng muốn đi a, nhưng là cha không để cho đệ đi.”
Triển
Chiêu suy nghĩ một chút, “Một hồi ta cũng đi đưa mèo đến một quán mì ở phía
Tây, không bằng thuận đường đi nhìn một chút?”
Bạch
Ngọc Đường gật đầu đồng ý, Tiểu Tứ Tử giơ tay.
Triển
Chiêu đưa tay đem bé ôm lấy, “Dĩ nhiên mang đệ cùng đi a, nhưng là đệ không được
chạy loạn nghe không!”
Tiểu
Tứ Tử gật đầu a gật đầu, ” Vâng a!”