Có thể ngăn cách tầm nhìn, nhưng không cách âm. Lúc này, trong phòng bệnh ngoại trừ bọn họ, còn có bệnh nhân và người nhà khác đang n gủ say. Lương Khả Anh còn chưa dứt lời, vỗ vỗ đầu, biểu tình có chút ảo não, sợ đánh thức người khác. Người đã lặng yên không một tiếng động đứng lên, tiến đến bên giường bệnh. Chu Ninh nháy mắt với cô. Lương Khả Anh tuổi còn nhỏ, chưa có kinh nghiệm chăm sóc, hiểu rất ít về tình huống nhồi máu não. Cho dù tối nay ác bổ một chút, rốt cuộc cũng chỉ nổi lên mặt ngoài. Cô không rõ biểu tình của Chu Ninh có ý nghĩa gì, cũng không biết Chu Ninh cần cái gì, ho ặc là nên gọi bác sĩ đến xem. Chỉ cảm thấy có chút bó tay vô sách. Chần chờ mấy giây, Lương Khả Anh không thể không ra ngoài đánh thức dì Thẩm. Dì Thẩm đi rót một ly nước ấm trước, lấy tăm bông cho Chu Ninh ướt môi khô nứt, sau đó đi lấy chậu. Toàn bộ quá trình động tác chuyên nghiệp thành thạo, cẩn thận nhẹ nhàng, không thể chỉ trích. Bên cạnh, Lương Khả Anh lẳng lặng nhìn một lát. Giơ tay lên, nhẹ nhàng nhéo nhéo mi tâm. Sau một hồi lăn qua lăn lại, Chu Ninh lại chìm vào giấc ngủ. Ngoài cửa sổ, đã là lúc mặt trời mọc đông. Dần dần, hành lang bắt đầu di chuyển. Lương Khả Anh đi theo dì Thẩm ra khỏi phòng bệnh, nhẹ giọng cảm ơn cô: "Dì Th�
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT