Tác giả: Lâm Thược
Edit: Bilundethuong
Lời này vừa nói ra, như một hòn đá khiến cả mặt hồ dậy sóng!
Các phóng viên vừa rồi còn vây quanh một nhà ba người kia đột nhiên quay đầu, lập tức hướng về sân khấu, hỏi Úc Khải: "Úc tiên sinh, ngài vừa nói đều là thật sao?!"
"Cha mẹ nuôi của ngài thật sự từng ngược đãi ngài sao?"
"Ngài vừa nói 'mua bán là cùng một tội' là thật sao?"
"Ngài muốn khởi tố cha mẹ nuôi của ngài sao?"
Úc Khải trả lời chắc nịch: "Đương nhiên là thật."
Tên buôn người bán Úc Khải trước kia là một tay già đời, gã rất giảo hoạt, mấy năm nay trốn đông trốn tây, toàn dùng tên giả và thông tin giả.
Lúc trước nhà họ Úc tốn hai năm cũng chưa tìm được gã, quốc gia ba ba ra tay đương nhiên phải khác bọt, vào tháng trước liền bắt được gã.
Các chú cảnh sát còn lần theo manh mối bắt được đồng lõa của gã, một lưới tóm gọn bọn họ, giải cứu sáu bảy đứa trẻ bị bắt cóc, trả về gia đình.
Cha mẹ ruột của bọn nhỏ ngay tại chỗ quỳ xuống dập đầu, ngàn ân vạn tạ.
Nhìn thấy các phóng viên nhanh như chớp vây qua phỏng vấn Úc Khải mặc kệ bọn họ,ba người kia không vui, càng bù lu bù loa thêm.
"Mau nhìn xem, nổi tiếng liền trở mặt không biết người! Đồ vô ơn nhà mày không cho chúng tao tiền, cái gì cũng nói được! Người một tháng kiếm mấy chục triệu, 500.000 cũng không chịu cho!"
"Úc Khải! Lòng dạ mày quá đen tối! Mày chỉ muốn hại chết con trai của bọn tao, cái đồ giết người nhà mày! Tên giết người đáng bị giết ngàn đao!" Người đàn ông chỉ vào Úc Khải trên sân khấu la to: "Chúng tao cực khổ nuôi mày lớn thành như vậy! Mày cư nhiên nói chúng ta phạm pháp?! Được, còn muốn tố cáo chúng tao! Mày đi tố cáo đi!"
"Bắt đi! Bắt đi! Có bản lĩnh thì mày gọi cảnh sát tới bắt chúng tao đi! Tao cũng muốn nhìn xem ai dám bắt chúng tao!"
Úc Khải sẽ sợ sao?
Chàng trai lạnh lùng nhìn bọn họ, không cần cậu mở miệng, các vệ sĩ đã lập tức lại đây, khống chế ba người còn muốn la lối khóc lóc lăn lộn, mạnh mẽ mang đi.
"Thả tao ra! Thả chúng tao ra!"
"Các người sao có thể tùy tiện bắt người?! Còn có vương pháp hay không!"
"Buông tao ra!!"
"Ai da, con mẹ nó, ai giẫm vào tay ông mày!"
Đứa con trai vừa rồi còn nằm liệt trên mặt đất vẻ mặt suy yếu khóc lóc, bị một vệ sĩ chẳng may giẫm một cái, lập tức nhảy dựng lên cao hai mét, phẫn nộ la to: "Cút ngay, chúng mày muốn chết có phải không?!"
"Hả, không phải gã bị bệnh sao?"
"Đúng vậy, không phải vừa rồi còn nói chỗ này đau chỗ kia đau sao?"
"Ai bị bệnh mà có thể kêu lớn như vậy chứ?"
"Chậc chậc, tôi thấy chỉ sợ điều Úc Khải nói mới là sự thật!"
"Lúc trước tôi từng nghe nói, Úc Khải bị bọn buôn người bán cho gia đình cha mẹ nuôi, cha mẹ nuôi của cậu ấy không phải loại tốt lành gì, trọng nam khinh nữ, sinh ba bốn đứa con gái hoặc là đem cho hoặc là bỏ rơi, ban đầu mua Úc Khải về cũng không đến nỗi nào, sau đó lại tự mình sinh được con trai, liền các loại bắt nạt ngược đại cậu ấy, không cho cậu ấy đi học, bắt cậu ấy bỏ học đi Cửu Thành làm việc."
"Đây là tới tống tiền!"
"Đúng là cái loại không biết xấu hổ, bắt nạt Úc bảo như vậy còn dám tới đòi tiền! Tôi nhổ vào! Cả nhà này đúng là quỷ hút máu!"
"Thì ra bọn họ mua từ tay bọn buôn người, tôi nhổ vào! Mau bắt hết bọn chúng lại đem đi bắn chết đi!"
Quần chúng vây xem cũng sôi nổi tỉnh táo lại, vội vàng cầm di động chụp ảnh quay video, dư luận đảo chiều.
"Chậc, quả nhiên cả nhà này đều là phế vật, có mỗi vậy cũng làm không xong."
Úc Tinh Thần chửi thầm một tiếng, y sợ bị người nhận ra, đè vành mũ xuống, cũng thừa dịp hỗn loạn rời đi.
Trợ lý ở trên xe chờ y: "Thế nào?"
Úc Tinh Thần lộ ra nụ cười ôn hòa: "Rất tốt, em nhận được danh thiếp của vài vị đạo diễn, hơn nữa hôm nay Tiểu Khải thật sự rất đẹp trai."
Trợ lý: "Thần Thần, cậu quá tuyệt vời, bây giờ về sao?"
Úc Tinh Thần gật đầu.
Tuy phản ứng của Úc Khải có chút ngoài dự đoán của y, nhưng cũng không hoàn toàn uổng phí công sức.
Bởi vì y biết, có rất nhiều tài khoản truyền thông hoặc tài khoản marketing sẽ ngắt đầu bỏ đuôi để đưa tin, sẽ vì nhiệt độ mà đắp nặn Úc Khải thành một kẻ máu lạnh vô ơn vứt bỏ cha mẹ, nhìn em trai sắp chết mà khoanh tay đứng nhìn.
Có câu bịa đặt bằng một cái miệng, bác bỏ tin đồn chạy gãy chân.
Minh tinh sợ nhất là loại dư luận bắt gió bắt bóng như này, cho dù có làm sáng tỏ bác bỏ tin đồn, vẫn sẽ có anti-fan bắt lấy điểm này, lấy ra một ít ảnh chụp và video nửa thật nửa giả không ngừng tẩy não mọi người.
Nhưng sau khi Úc Tinh Thần trở về, đúng là có truyền thông đưa tin về chuyện này, nhưng cũng không ngắt đầu bỏ đuôi, mà đưa tin toàn bộ vụ việc xảy ra.
Cư dân mạng sôi nổi bày tỏ thương xót đối với Úc Khải, đồng thời vô cùng chú ý về việc ban hành "Mua bán là cùng một tội".
[Mua bán là cùng một tội!! Thật tốt quá! Cuối cùng cũng chờ tới ngày này!]
[Hiss, Úc bảo trên sân khấu quá đẹp trai! Quá đẹp trai!]
[Không có mua bán sẽ không có tổn thương! Cả bọn buôn người và người mau đều phải bị kết án!]
[Bên ngày kiến nghị trực trực tiếp tử hình bọn buôn người nha ~]
[Loại người biết rõ đứa trẻ là do bọn buôn người bắt cóc từ nhà người khác mà còn mua người không xứng đáng gọi là "cha mẹ nuôi"!]
[Hu hu hu, Úc bảo thật là khổ, trước kia quá thảm, thương cậu ấy quá!]
Úc Tinh Thần đợi suốt hai ngày, một chút tin tức trái chiều cũng không thấy xuất hiện, ngược lại lại chờ tới người đại diện hoảng loạn gọi điện tới.
"Úc Tinh Thần! Cậu đã làm gì!? Cậu đắc tội ai?!"
"Sao thế?"
"Các nhãn hàng vốn sắp ký hợp đồng lại đột nhiên hủy bỏ hợp tác với cậu hết lượt, hợp đồng đang muốn ký với cậu cũng không còn!"
Úc Tinh Thần đại kinh thất sắc.
Sao có thể?!
*
Hai ngày trước, sau khi cuộc họp báo kết thúc.
Úc Khải gặp một nhà ba người kia ở sau sân khấu, tuy bọn họ bị mấy bảo vệ tạm thời khống chế trong phòng hội nghị, nhưng trong miệng vẫn đang nhiệt tình mắng chửi.
Vừa nhìn thấy Úc Khải, liền giống như phát điên dùng giọng địa phương của bọn họ mắng chửi: "Cái đồ vô ơn nhà mày! Chúng tao nuôi mày 17 năm, mày phải có nghĩa vụ nuôi dưỡng với bọn tao! Ngay cả 500.000 cũng không chịu cho em trai mày chữa bệnh, sao mày không chết đi? Cái đồ vô lương tâm nhà mày, thiên lôi đánh chết, ra cửa bị xe đâm chết!"
"Tao nhổ vào!" Người đàn ông hung hăng nhổ nước bọt vào người bảo vệ trước mặt, thừa dịp đối phương ghê tởm tránh né, ông ta lập tức xông tới, vung tay muốn đánh Úc Khải.
Vệ sĩ của Úc Khải đang định ra tay ngăn cản, Úc Khải tự mình động thủ, đá một cái trúng đầu gối ông ta.
Là mấy chiêu học từ chỗ Cảnh Vân Trăn.
Vừa bảo vệ được bản thân, vừa có thể cường thân kiện thể.
Không ngờ hôm nay dùng tới.
Một chân kia của Úc Khải cực tàn nhẫn, người đàn ông trực tiếp ngã lăn ra đất như chó ăn shit.
Miệng ông ta đập vào tay vịn ghế dựa, môi bị sứt ra, vừa chảy máu vừa đau đến thảm thiết kêu gào, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
"Mày mẹ nó......"
Ngẩng đầu nhìn thấy Úc Khải bình tĩnh ngồi xuống bên cạnh, càng tức không kìm được, đột nhiên lấy ra một cái chai thủy tinh đựng axit trong túi bên hông, vặn nắp chuẩn bị xông tới: "Được, đây là mày ép tao, mày cái thứ vô lương tâm, hôm nay ông mày phải giáo huấn ——!"
Chữ "mày" còn chưa nói ra.
Người đàn ông đột nhiên giống như pháo tịt ngòi, vẻ mặt ngơ ngác.
Chỉ thấy vệ sĩ bên người Úc Khải đồng thời ra tay, xoát xoát xoát bảy tám cái súng đen nhánh, họng súng nhắm thẳng vào trán ông ta!
"Mày......chúng mày......" đầu tiên người đàn ông mở to hai mắt nhìn, sau đó giả vờ trấn định: "Ha ha, chúng mày lấy súng giả hù dọa ai chứ? Nói cho bọn mày biết, ông mày không sợ đâu!"
Giây tiếp theo, một vệ sĩ trong đó nhắm ngay họng súng sang bên cạnh, nã một phát, súng được trang bị thiết bị giảm âm phát ra một tiếng vèo, trên sàn nhà liền xuất hiện một cái lỗ bốc khói.
Thấy họng súng lại chĩa về phía trán mình, chân người đàn ông lập tức nhũn ra, bịch một tiếng quỳ gối trên mặt đất, run rẩy buông chai thủy tinh, kinh sợ giơ hai tay lên giọng nói run rẩy: "Đừng, đừng giết tôi!"
Hai mẹ con phía sau vốn còn đang khóc lóc la lối cũng lập tức im miệng, nửa câu cũng không dám phát ra.
Một nhà ba người này chính là kiểu thích bắt nạt kẻ yếu!
Thấy bọn họ thành thật, các vệ sĩ lại xoát một cái thu lại súng, trở về sau lưng Úc Khải xếp thành một hàng, khí thế khiến người ta sợ hãi.
Người đàn ông nhìn về phía Úc Khải vẫn đang ngồi giữa sô pha, ánh mắt đều thay đổi, sợ hãi hỏi: "Mày, mày là ai?!"
Ai? Cá mặn quốc gia bảo kê thôi ~3~
Mười phút sau, cảnh sát tới, trực tiếp mang ba người này đi.
Đối mặt cảnh sát, ba người vốn đã nhát gan, hoàn toàn sợ hãi, khóc lóc xin tha.
"Đồng chí cảnh sát, anh nghe chúng tôi giải thích, không phải chúng tôi muốn đến, kỳ thực có người kêu chúng tôi tới! Y chuyển tiền cho chúng tôi, chuyện này không liên quan tới chúng tôi!"
"Đúng đúng đúng, chúng tôi đều là những nông dân thật thà sao có thể làm ra loại chuyện này chứ?"
"Ai kêu các người tới?"
"Chúng tôi, chúng tôi không biết, ngày đó chúng tôi đang ở nhà, đột nhiên có người gọi điện thoại tới, nói có thể giúp chúng tôi tìm được Úc Khải, sau đó lại chuyển cho chúng tôi 30.000 tệ."
Úc Tinh Thần cũng không ngu, y sợ đôi vợ chồng tham ăn lười làm này sẽ khai y ra, hoặc là dựa vào điều này tống tiền y, về sau quấn lấy y đòi tiền.
Cho nên tuy y liên hệ với bọn họ, nhưng cũng không gặp mặt, chỉ gọi điện thoại và chuyển ít tiền qua, dùng số điện thoại mới mua và số tài khoản ngân hàng nước ngoài, còn cố ý dùng máy thay đổi giọng nói.
Trong mắt y, cả nhà này chỉ đi đòi tiền mà thôi, vốn dĩ bọn họ đã từng nuôi nấng Úc Khải, những gì họ nói đều là thật, cũng không phạm pháp, cùng lắm bị nhân viên công tác ở buổi họp báo báo cảnh sát dẫn đi thôi, nhốt mấy ngày vì tội gây chuyện, ra ngoài còn có thể tiếp tục quấn lấy Úc Khải.
Thời buổi này, chỉ cần biết bán thảm sẽ dễ dàng khiến người khác thông cảm, đến lúc đó phóng viên phỏng vấn bọn họ một chút, viết mấy bài thêm mắm dặm muối , áp lực dư luận kéo đến, Úc Khải hoặc là bị người chửi cho đến chết, hoặc là chỉ có thể chi tiền cho xong chuyện.
Nhưng đôi vợ chồng quỷ hút máu lòng tham không đáy kia không có khả năng thu tay lại, bọn họ sẽ quấn lấy Úc Khải cả đời, tận đến khi hoàn toàn hủy hoại Úc Khải.
Dù sao Úc Khải cũng sẽ bị lột da.
Kết quả ai mà ngờ Úc Khải lại lần nữa không theo kịch bản, đột nhiên nói ra quốc gia sắp ban hành "Mua bán là cùng một tội", còn nói cậu muốn truy cứu trách nhiệm bọn họ!
Lập tức liền dời đi lực chú ý của truyền thông.
Hiện tại đôi "cha mẹ nuôi" khi đã bị lôi đi, chờ đợi bọn họ sẽ là sự trừng phạt của pháp luật!
Úc Tinh Thần càng không ngờ tới, hai vợ chồng kia đã khai ra sự tồn tại của y, đương nhiên quốc gia ba ba phải truy tra đến cùng.
Cho dù Úc Tinh Thần sử dụng không ít thủ đoạn đề phòng lần theo dấu vết, nhưng ở trước mặt nhân viên điều tra chuyên nghiệp mà quốc gia ba ba phái ra, những kỹ xảo này căn bản không đủ nhìn.
Rất nhanh bọn họ liền tra ra y.
Đường Hân Nhiên: "Chậc, Tiểu Khải, người anh em hàng giả kia của cậu đúng là có không ít thứ nhỉ."
Úc Khải: "......Cho nên nói nam chính chân thiện mỹ vạn nhân mê đâu?"
Tiểu hệ thống:【......Đừng nhìn ta, ta cũng không biết! 】
Úc Khải: "Ha hả."
Liền mẹ nó là cái bẫy!
Có điều tuy có được chứng cứ Úc Tinh Thần xúi giục một nhà ba người kia tới tìm Úc Khải đòi tiền, nhưng hành vi của y cũng không phạm pháp.
Nhưng điều này cũng không gây trở ngại tới việc quốc gia ba ba xử lý y.
Căn bản không cần gióng trống khua chiêng, trực tiếp thông báo cho công ty và đạo diễn hợp tác với y thay người là xong.
Loại người này làm nghệ sĩ, sớm hay muộn cũng xảy ra việc lớn.
Người đại diện: "Vừa rồi, Trà trái cây AB, Máy mát xa CD, Kem dưỡng da EF, còn có Triệu đạo diễn, Tiền đạo diễn, Tôn đạo diễn đều nói hủy hợp tác với chúng ta."
Úc Tinh Thần: "Sao có thể?! Không phải đã sắp ký hợp đồng sao?!"
"Anh Dương đâu!" Sắc mặt Úc Tinh Thần trở nên vô cùng khó coi: "Mau liên hệ Dương Húc, anh ấy sẽ giúp tôi!"
Dương Húc chính là con cá duy nhất của y kia.
Nhưng vài phút sau, trên mạng lại lộ ra một tiêu đề # Đào sâu về câu chuyện thiếu gia thật giả của nhà họ Úc#.
Người tung tin lại lần nữa chau chuốt một chút về chuyện ngày trước Úc Khải bị người đánh tráo và bị bán cho gia đình "cha mẹ nuôi", lúc này với lời thú nhận của đám buôn người và "cha mẹ nuôi", hoàn toàn chứng thực những lời Úc Khải nói trong cuộc họp báo đều là thật.
[A a a, thương Úc bảo quá!]
[Trời ơi, tôi xem mà chảy cả nước mắt, tôi là một người làm mẹ, sợ nhất thấy những chuyện này, tôi không dám tưởng tượng đến cảnh con trai tôi sẽ trải qua những việc như này, tôi nhất định sẽ chết mất!]
[Nhất định phải nghiêm trị bọn buôn người và "cha mẹ nuôi"!!]
[Nghiêm trị! Nghiêm trị! Nghiêm trị!]
Tiếp theo liền nhắc tới Úc Tinh Thần.
Những tấm ảnh của Thẩm Dục bị bới ra trước đó, lúc này có người tuôn ra phiên bản trước khi bị làm mờ.
Những bức ảnh đó, người đàn ông có không khí ái muội, động tác thân mật với Thẩm Dục, không phải ai khác mà chính là Úc Tinh Thần!
"Mọi người đều biết, ngay lúc đó Thẩm Dục và Úc Khải đã có hôn ước, nhưng Úc Tinh Thần lại cùng gã có mờ ám không rõ ràng, y cướp cuộc đời của Úc Khải, còn muốn cướp luôn đối tượng của cậu ấy!"
"Y không chỉ cướp mất đối tượng của Úc Khải, mà còn ở sau lưng đổi trắng thay đen, bội nhọ cậu ấy!"
Bên dưới là hai đoạn video.
Đoạn thứ nhất là Úc Tinh Thần trộm chạy tới phòng đạo cụ của chương trình《 Diễn viên trẻ tuổi 》gian lận video giám sát.
Lúc trước Úc Khải không hoài nghi nhân phẩm của Úc Tinh Thần, mà sau khi biết y rốt cục là loại người gì, Úc Khải liền cảm thấy những việc xảy ra lúc trước hình như có chút quá trùng hợp.
Vì sao Úc Tinh Thần tranh đi lên rút đầu tiên? Vì sao y vừa khéo liền rút phải mình, còn là một kịch bản có lợi cho y như vậy?
Cho nên Úc Khải nói cho Đường Hân Nhiên đi kiểm tra camera giám sát, quả nhiên, phát hiện manh mối.
Mà đoạn video thứ hai, là những gì xảy ra ở gara ngày hôm đó.
Đây là camera mini 360 độ quay ra.
Để thí nghiệm tính năng của camera mini, nhân viên nghiên cứu thuận tiện giao nhiệm vụ này cho Úc Khải, để cậu mang theo mấy cái camera mini này tung tăng khắp nơi, cố gắng quay chụp càng nhiều hình ảnh, kết quả vừa lúc quay được toàn bộ quá trình ngày đó.
Từ lúc Úc Tinh Thần khụt khịt tố khổ với cha mẹ nói xấu Úc Khải, vừa lúc bị Cảnh Vân Trăn và Úc Khải bắt gặp, cho tới toàn bộ quá trình giằng co tại hiện trường.
Đương nhiên vẫn cắt đi hình ảnh ảnh đế tình cảm mãnh liệt đánh người.
Toàn bộ quá trình cứ gọi là chuẩn không cần chỉnh.
[Trời, ta xem mà chỉ muốn đấm cho một phát! Đây là loại bạch liên hoa gì vậy]
[Trời ơi, rõ ràng là con trai ruột của mình, sao Úc Hoằng Nghĩa lại có thể nói ra những lời như vậy?!]
[Không, cũng không thể trách Tinh Thần, là Thẩm Dục tự mình ngoại tình, cũng không phải Tinh Thần chủ động thông đồng với gã.]
[Đúng vậy đúng vậy, không phải về sau Tinh Thần cũng xin lỗi rồi sao? Việc nhà người ta, liên quan gì đến đám anh hùng bàn phím các ngươi?]
[Ha ha, fan não tàn còn tẩy trắng nữa, có phải ta giết ngươi đi, rồi lại nói lời xin lỗi với ngươi là được?]
[Hi vọng người tẩy trắng về sau cũng bị người khác cướp đi cha mẹ, cướp đi đối tượng, còn bị bôi nhọ nữa! Hì hì!]
[Ta lại sập nhà rồi các chị em ơi, thật không dám tin, ta cư nhiên thần tượng loại người này!]
[ Úc Tinh Thần mau đi chết đi!!!]
Úc Tinh Thần cơ hồ run rẩy cả người xem xong những nội dung này.
Giây tiếp theo, WeChat của y bắt đầu điên cuồng có tin nhắn gửi tới.
Tất cả đều là bạn tốt của y.
"Thần Thần, trên mạng nói đều là thật sao."
"Sao cậu có thể làm ra những chuyện như vậy được?"
"Úc Tinh Thần, cậu quá khiến tôi ghê tởm! Không ngờ cậu lại là loại người như vậy!"
Dương Húc hiển nhiên cũng thấy được, gửi tới một dấu chấm hỏi.
Úc Tinh Thần nhanh chóng khóc lóc gửi tin nhắn thoại qua giải thích: "Anh Dương, anh đừng tin bọn họ nói! Đều là giả! Sao em có thể làm như vậy được chứ, bọn họ muốn tống tiền em, anh Dương, anh biết mà, anh giúp em với, anh mau giúp em với! Hu hu hu....."
Úc Tinh Thần còn chưa gửi xong.
Dương Húc lại gửi tới một bức ảnh chụp ái muội của Úc Tinh Thần và một con cá nào đó, sau đó để lại một câu.
"Tự giải quyết cho tốt."
Úc Tinh Thần lại gửi tin nhắn qua liền biến thành dấu chấm than màu đỏ!
Sao hắn lại có bức ảnh này?!
Trong lúc Úc Tinh Thần không biết làm sao, nhìn thấy trên mạng lại có tin hot.
Có người xoát xoát xoát đăng lên rất nhiều ảnh chụp hẹn hò ái muội của y cùng các loại cá.
Trên mạng ngập tràn tiếng chửi, ngay cả những fan tẩy trắng cho y lúc trước cũng sôi nổi quay xe.
Hết rồi, hết thật rồi.
Mặt Úc Tinh Thần tái nhợt, lung lay sắp đổ.
*
Đóng phim liên tục bốn tháng cộng thêm tham gia một chương trình, Úc Tiểu Khải cuối cùng cũng có được bốn ngày nghỉ sau khi kết thúc buổi họp báo của phim《 Toàn chức nghiệp nam thần 》!
Cậu về đến nhà vừa ăn đồ ăn vặt nghe nhạc xập xình vừa lướt mạng, cũng lướt tới tin tức đứng đầu kia.
Là một đương sự khác của dưa, Úc Khải cũng ăn khá là ngon.
Hệ thống cũng ăn theo, chậc chậc cảm thán:【Lần này chỉ sợ Úc Tinh Thần sẽ bị phong sát, Bảo Nhi của ta, cậu thật sự quá tuyệt vời, cư nhiên trực tiếp đánh nam chính cho tàn phế!!】
Là một nhân vật phản diện trong một cuốn tiểu thuyết vạn nhân mê chỉ dùng một năm liền đánh nam chính cho tàn phế, liền hỏi, có ai, còn có ai?!
Chỉ cần lấy chuyện này ra, nó có thể thổi cả một đời hệ thống!
Úc Khải thậm chí có chút mê mang: "Nhưng ta cũng không làm gì mà....."
Lại là một ngày cá mặn nằm cũng thắng!
Hệ thống:【Nói nhảm, còn cần cậu ra tay sao? Trước có quốc gia ba ba chống lưng cho cậu, sau có Cảnh đại ảnh đế bổ đao cho cậu.】
Tin hot thứ ba chính là tin tức sau khi Cảnh Vân Trăn thuê người điều tra rồi tuôn ra.
Tuy hai ngày nay Cảnh Vân Trăn ở Minh Thành, nhưng lại vẫn luôn chú ý động tĩnh của Úc Khải, vừa nghe nói cuộc họp báo xảy ra chuyện liền tìm người điều tra một chút, cũng tra ra được Úc Tinh Thần.
Dám bắt nạt tiểu cá mặn nhà hắn, vậy còn không xử lý y sao?
Hắn đập hai chùy nặng nề xuống, hoàn toàn chặt đứt khả năng Úc Tinh Thần có thể tiếp tục lăn lộn trong giới.
Không chỉ đám cá của y, hiện tại ngay cả bạn bè, người ái mộ đều nhìn thấu y, muốn đoạn tuyệt quan hệ với y.
Úc Khải: "Nhưng không phải y còn một người cha ruột nhà giàu số một sao?"
Hệ thống:【Đúng vậy, nhưng căn cứ theo tuyến thời gian, người cha ruột của y ở nước ngoài xa xôi ít nhất phải một năm nữa mới có thể lên sân khấu, hơn nữa theo tình hình trước mắt, y không nhất định có thể gặp gỡ cha ruột của y được. 】
Từ sau khi Úc Khải nộp lên hệ thống, toàn bộ cốt truyện liền giống như một con Cảnh Vân Trăn, chạy như điên cách xa vạn dặm, kéo cũng không kéo về được.
Theo cốt truyện ban đầu, sau khi Úc Tinh Thần trở nên nổi tiếng, đường phố tràn ngập quảng cáo của y, có lẽ do cảm ứng giữa mẹ và con, mẹ y vốn đã hơi ngu dại nhưng lại nhận ra y, người phụ nữ điên điên khùng khùng đã tìm thấy y và khóc vừa nháo.
Vốn dĩ vệ sĩ muốn đuổi bà ta đi, nhưng Úc Tinh Thần tâm địa lương thiện lại giữ bà ta lại, đưa bà ta tới viện điều dưỡng chữa trị.
Trong quá trình chăm sóc bà ta, y phát hiện người phụ nữ này thật xinh đẹp, hơn nữa ngũ quan giống y đến kinh người, y sinh ra nghi ngờ liền làm xét nghiệm ADN với người phụ nữ, hóa ra đó chính là mẹ ruột của y!
Sau đó bệnh tình của người phụ nữ chuyển biến tốt đẹp, mẹ con có thể nhận nhau, cảnh tượng cực kỳ cảm động, mà kế tiếp chính là phân đoạn tìm kiếm cha ruột.
Thì ra cha mẹ ruột của y là thật lòng yêu nhau, là ông nội bà nội của y gậy đánh uyên ương chia rẽ họ, còn thiết kế khiến hai người nghi ngờ tổn thương lẫn nhau, làm hại mẹ y nợ rất nhiều tiền, không thể không trốn về nước.
20 năm này, để trốn tránh đám cho vay nặng lãi và kẻ thù đuổi giết, người phụ nữ này đã chịu mọi ủy khuất và thương tổn.
Lúc này gặp lại, hai người nối lại tình xưa, cha ruột bắt đầu kế hoạch theo đuổi lại vợ, cuối cùng quay về với nhau HE.
Úc Tinh Thần cũng trở thành đứa con trai được cưng chiều nhất của gia tộc nhà giàu số một.
Úc Khải: "Khoan đã, đây không phải cốt truyện Cô vợ nhỏ của tổng tài bá đạo mang cầu chạy sao?"
Tiểu hệ thống:【Cái này mà cậu cũng biết!】
Úc Khải: "Nhiều lời vô ích......"
Đang nói, tiếng gõ cửa vang lên, Úc Khải mở cửa phòng, là Cảnh Vân Trăn.
"Anh, anh về rồi ——"
Lời còn chưa nói xong, Úc Khải đã bị người đàn ông kéo vào trong lòng, ôm chặt lấy.
"Tiểu cá mặn, sinh nhật vui vẻ!"
Úc Khải: "Hả?"
Sinh nhật cậu? Không phải mới qua tháng trước sao, còn tổ chức sinh nhật với fan nữa mà.
Úc Khải sửng sốt vài giây, đột nhiên nhớ ra, à, hôm nay là sinh nhật ban đầu của cậu!
Cảnh Vân Trăn không biết nấu cơm, liền đặt một bàn toàn món Úc Khải thích, sau đó tự tay làm một cái bánh kem siêu to khổng lồ.
Để tạo cho Úc Khải một niềm vui bất ngờ, hắn chạy tới phòng của Đường Hân Nhiên bọn họ ở bên cạnh làm, làm xong mới mang tới đây.
Cảnh Vân Trăn không biết nấu cơm, nhưng ở phương diện làm điểm tâm lại có thiên phú kinh người!
Bánh kem không chỉ ra mô ra dạng, còn ở đỉnh chóp dùng kem bơ tạo ra một con cá mặn nhỏ mập mạp, vương miện vàng kim lại lần nữa rót vào linh hồn!
Là Cá! Mặn! Vương!
"Thích không?"
Úc Khải có chút dở khóc dở cười, vừa buồn cười lại cảm thấy có chút cảm động.
Lúc trước khi Úc Khải đăng ký tài khoản game, rất nhiều lần theo thói quen điền luôn cả ngày sinh nhật ban đầu của mình, Cảnh Vân Trăn kỳ quái hỏi một câu: "Cậu còn có hai ngày sinh nhật sao?"
Úc Khải: "Ừmmm......đúng."
Cảnh Vân Trăn: "Cậu thích cái ngày sinh nhật này hơn à?"
Úc Khải: "Xem là vậy."
Dù sao đây mới là sinh nhật của cậu.
Cảnh Vân Trăn: "Không vấn đề, cái này không quan trọng, trẻ con mới phải lựa chọn, về sau mình đều tổ chức hết."
Không ngờ Cảnh Vân Trăn thật sự nhớ kỹ, đầu tiên cùng nhau chúc mừng sinh nhật với cậu khi tổ chức sinh nhật với fan một lần, sau đó hôm nay lại chuẩn bị niềm vui bất ngờ để chúc mừng lần hai.
Kỳ thực ở thế giới cũ, Úc Khải cũng rất lâu rồi chưa từng ăn sinh nhật.
Hoặc là nói từ khi cha mẹ mất, liền không có ai tổ chức sinh nhật cho cậu nữa.
Cô và dượng tuy đối xử với cậu không tệ, nhưng dù sao cũng không phải cha mẹ, bọn họ cũng có con cái của mình, Úc Khải ăn nhờ ở đậu, cảm thấy bản thân có thể ăn no uống đủ mặc ấm đã không tệ rồi, không dám và ngại ngùng phiền toái bọn họ.
Trước sau cậu cảm thấy bản thân là một người ngoài, chưa từng dung nhập vào gia đình kia, sau khi làm việc không lâu liền dọn ra ngoài sống một mình, tự tại hơn rất nhiều.
Bởi vì vừa trạch vừa lười, cậu cũng không có sở thích kết giao bạn bè gì, chậm rãi liền quên mất việc tổ chức sinh nhật như này.
"Nào!" Cảnh Vân Trăn vui vẻ cắm lên đỉnh đầu cá mặn vương một ngọn nến màu vàng hình số 21: "Tiểu cá mặn, ước gì đi!"
Úc Khải: "Có trẻ con quá không?"
Cảnh Vân Trăn: "Mau lên! Cần phải ước!"
"Được rồi." Vì thế Úc Khải giống mô giống dạng chắp hai tay lại, lớn tiếng nói: "Tôi muốn vượt qua Cảnh ca, trở thành người đàn ông đẹp trai nhất thế giới!"
Úc Khải cố ý nói lời này để trêu cái tên cuồng ma tự luyến Cảnh Vân Trăn, lại không biết Cảnh Vân Trăn vẻ mặt mừng như điên.
"Trở thành người đàn ông đẹp trai nhất thế giới"!
Còn có......Còn có loại chuyện tốt này?!
Khiến Cảnh lão cẩu vui không chịu được, hận không thể mở champagne ngay tại chỗ!
Hắn vui vẻ lấy ra một chai bia, rót một chén nhỏ cho Úc Khải, còn mình thì trực tiếp uống ở chai.
"Anh, dạo này có phải anh lại nhận một bộ phim đúng không?"
"Đúng vậy, là phim của đạo diễn Từ Phi, đúng rồi, tôi đề cử cậu với ông ta, cậu có muốn suy xét một chút không?"
"Bộ phim kia nói về đề tài gì?"
Hai người tán gẫu, mắt thấy bia trong thùng càng ngày càng ít, mà Cảnh Vân Trăn lại có vẻ hơi say.
Úc Khải vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất giấu hết toàn bộ di động của cậu và của Cảnh Vân Trăn đi.
Làm ơn! Đừng để Cảnh Vân Trăn đi gieo rắc tai họa cho nhân viên tổng đài người ta có được không?
Úc Khải mới vừa giấu di động của bọn họ ở dưới bàn trà định đứng lên, đã bị người đàn ông thoạt nhìn đã uống say nào đó đẩy ngã lên sô pha.
"Anh, anh uống say? Không sao chứ? Có thể đứng lên không?" Úc Khải đẩy Cảnh Vân Trăn ra, người đàn ông có vẻ ngây người trong chốc lát, mới từ trong lòng ngực cậu ngẩng đầu lên, nhưng không đứng dậy, mà lại liền tiến lại gần với tư thế này.
Hai tay mạnh mẽ chống ở hai bên eo cậu, giam cầm cậu ở trong lòng ngực, đôi mắt đào hoa xinh đẹp mang theo vài phần mê ly và dịu dàng, thâm tình chân thành nhìn cậu, bỗng nhiên nhẹ nhàng gọi một tiếng.
"Úc bảo bảo."
Không phải chứ, sao tự nhiên gọi cậu như vậy?!
Úc Khải giật mình một cái.
Khoan đã, chúc mừng sinh nhật, cô nam quả nam, không khí ái muội, tư thế nguy hiểm như này, khoảng cách càng lúc càng gần như này, sau khi uống rượu.....trình tự phát triển hình như có gì đó sai sai!
Úc Khải cảm thấy bản thân nên dùng sức đẩy Cảnh Vân Trăn ra mới đúng.
Mà khi gương mặt đẹp trai kia tiến lại gần, trái tim Úc Khải đáng xấu hổ mà đập nhanh hơn bình thường.
Bình luận điên cuồng bay nhảy trong đầu.
Thân thể lại rất thành thật ngoan ngoãn không nhúc nhích.
Một bàn tay giữ lấy gáy cậu, hơi thở của Cảnh Vân Trăn càng ngày càng gần.
Úc Khải: "......"
Chotto matte, chẳng lẽ thật sự sẽ không thoát khỏi định luật xuyên vào tiểu thuyết đam mỹ tất sẽ cong sao?!
Không, không được!
Úc Tiểu Khải cảm thấy cậu còn có thể giãy giụa một chút, chỉ cần cậu vẫn thẳng tắp, cho dù Cảnh Vân Trăn có cong thành hương muỗi, cậu vẫn còn có thể trụ được!
Bình tĩnh, đừng hoảng!
Đang nghĩ ngợi, đôi môi ấm áp đã áp xuống, nhẹ nhàng.....Cảnh Vân Trăn hôn cậu.
Khoảnh khắc đó, trong đầu Úc Khải trống rỗng.
Xong rồi xong rồi xong rồi.
Úc Khải cảm thấy bản thân hình như.
Cũng không thẳng lắm thì phải.