Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Úc Khải không nhịn được trước tiên: "Phốc."

Cương Thiết Phúc Cơ: "Ha ha!"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Ha ha ha ha!"

Cương Thiết Phúc Cơ: "Ha ha ha ha ha ha!"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Cương Thiết Phúc Cơ: "Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Dục vọng hiếu thắng chết tiệt này!

Tiểu hệ thống ông lão trên tàu điện ngầm xem di động: [ ]

Không phải, sa điêu sẽ lây bệnh sao? Hay là +2+2 tiến dần lên hình thức lây bệnh???

Tận đến khi Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ thay đổi chiến lược, gửi một cái meme khinh bỉ "Vật nhỏ, chỉ bằng ngươi cũng muốn quyết đấu với ta" .

Úc Khải cũng liền mở phần biểu tượng cảm xúc, nhìn thấy đầy trang đều là hệ liệt meme bán manh "ta yêu ngươi" "hôn hôn" "moah moah", lập tức toàn thân nổi hết cả da gà.

Úc Khải lập tức xóa sạch, sau đó đi tới cửa hàng biểu tượng cảm xúc tải vài bộ, chọn một cái khôi hài nhất bên trong gửi qua.

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Ông già, lôi súng ra!.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "......"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Cậu là fan của anh ta?"

Cương Thiết Phúc Cơ: "Không phải, tùy tiện tìm, hình như tên Cảnh Vân Trăn?"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ:???

Úc Khải nhìn ba dấu chấm hỏi trên màn hình, không hiểu sao lại cảm thấy người này có vẻ rất tức giận.

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: 【 Ta là cha ngươi.jpg】

Cương Thiết Phúc Cơ:?

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Ba ngươi thì làm sao?.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn cầm trong tay trường kiếm tiên khí phiêu phiêu.jpg】

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn Barbara thần Hắc Ám - đậu má - biến gay!.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: 【Cảnh Vân Trăn tổng tài bá đạo tây trang giày da.jpg】

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn nhảy ở quảng trường mưa.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn ánh mắt sắc bén tươi cười tà mị.jpg】

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn bộ mặt dữ tợn, ăn k.ứ.c ngươi.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ:???

Người đàn ông trước màn hình di động không thể nhịn được nữa.

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Đệch, quá đáng! Sao cậu có nhiều ảnh meme quỷ súc của Cảnh Vân Trăn như vậy?"

Cương Thiết Phúc Cơ: "Anh là fan của anh ta?"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Không phải."

Cương Thiết Phúc Cơ: "Vậy anh tức giận cái gì?"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: Bởi vì tôi chính là Cảnh Vân Trăn!

Người đàn ông nhìn meme bản thân khắp màn hình, từ những cô tiên Balala đến xi ị, quả thực khiến hình tượng đẹp trai cao lớn uy mãnh của hắn bị hủy tới rối tinh rối mù.

Thiếu chút nữa không nhịn nổi gửi đi những lời này, nhưng hắn nghĩ nghĩ rồi quyết định vẫn muốn giảng đạo lý cho đối phương.

Chủ yếu là qua mạng internet cũng chỉ có thể giảng đạo lý.

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Một anh chàng đẹp trai như vậy, sao cậu nỡ dùng meme xấu như vậy để bôi nhọ anh ta chứ?"

Cương Thiết Phúc Cơ: "Cũng bình thường thôi."

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ:!!!!!!!!

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Có phải mắt cậu có vấn đề đúng không!? Cậu cư nhiên có thể dùng ba chữ bình thường thôi để nói về gương mặt đẹp trai này?!"

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Lương tâm của cậu cmn không cắn dứt sao?"

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn múa ương ca.jpg】

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Không cho gửi nữa!!"

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn xoạc thẳng chân.jpg】

Cương Thiết Phúc Cơ: 【 Cảnh Vân Trăn chu môi.jpg】

Meme quỷ súc tam liên kích.

Thương Tâm Quăng Nhị Đầu Cơ: "Cậu xong rồi, cậu xong rồi! Từ giờ phút này trở đi, chúng ta không còn là người một nhà họ Cơ nữa, rút kiếm đi!"

Tan vỡ, tan vỡ, có người tan vỡ!

Cương Thiết Phúc Cơ: "Ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Cương Thiết Phúc Cơ mới mặc kệ đối phương tức đến hộc máu cỡ nào, đấm xuyên qua internet, vứt ra nguyên bộ biểu tượng cảm xúc, sau đó ngã đầu liền ngủ.

Đúng vậy, tình nghĩa anh em plastic trong nháy mắt liền sụp đổ!

......

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, đã có người tới viện nghiên cứu khoa học đón Úc Khải đi, đưa cậu tới một căn cứ bí mật của nước Thiên Long.

Tiếp đón cậu là một người phụ nữ trẻ tuổi: "Chào cậu, tôi là thư ký của Bộ trưởng Bộ an ninh sự kiện đặc biệt."

"Chào ngài."

"Tôi nghĩ có lẽ cậu đã biết vì sao chúng tôi đưa cậu tới nơi này rồi nhỉ?"

Úc Khải gật đầu.

"Đừng khẩn trương, chúng tôi sẽ không làm gì cậu, chủ yếu là hỏi cậu một vài vấn đề, và làm một vài kiểm tra cùng thí nghiệm nhỏ, hi vọng cậu có thể phối hợp."

"Được."

Sau đó Úc Khải được cô đưa vào một phòng họp nhỏ, trong phòng có một người đàn ông trung niên mặc quần áo quân trang.

Nữ thư ký giới thiệu: "Vị này là bộ trưởng Tưởng Quân của chúng tôi."

"Chào ngài."

Bởi vì nguyên chủ chỉ là một tên theo đuổi tình yêu mù quáng, đối với đại sự quốc gia không hề quan tâm, cho nên cho dù cậu ta có ký ức, Úc Khải cũng không quá hiểu biết về các bộ ngành của quốc gia cho lắm.

Nhưng chỉ nhìn cách trang trí đơn giản trong căn cứ và khí thế mạnh mẽ của vị bộ trưởng này thì rõ ràng là một nhân vật lớn.

Không thể không nói, gương mặt này của nguyên chủ thật sự rất có ưu thế, tuổi nhỏ thì cũng thôi, mặt cũng nhỏ, làn da trắng nõn, hơn nữa giọng nói nhỏ nhẹ, đều dùng kính ngữ, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cho người ta cảm giác đặc biệt lễ phép và hiểu chuyện, rất khiến cho người ta thích.

Vốn là vấn đề xử theo việc công nhưng thái độ của nữ thư ký khi nói chuyện với cậu không khỏi dịu dàng hơn rất nhiều.

"Xin hay vươn tay ra."

Nói xong cô đeo hai cái vòng kim loại nặng trĩu lên tay Úc Khải, mới vừa đeo lên, máy tính trên mặt bàn lập tức xuất hiện thông tin về hô hấp, mạch đập, huyết áp, độ ẩm làn da v.v của cậu.

So với loại được chiếu trên phim truyền hình, thiết bị mà Úc Khải đang đeo trên tay này rõ ràng có công nghệ cao hơn rất nhiều, không chỉ giản tiện mà còn có thể truyền số liệu vô tuyến.

Điều chỉnh thử máy móc, nữ thư ký nhìn về phía Tưởng Quân: "Bộ trưởng, có thể bắt đầu rồi."

Trong phòng hội nghị ngoài bộ trưởng và nữ thư ký ra thì không còn ai khác, chỉ có bốn phương tám hướng đều là camera, theo dõi nhất cử nhất động của Úc Khải.

Thực hiển nhiên, người theo dõi bên kia màn hình camera là một nhân vật lớn có thể ra quyết định.

Sự tình liên quan tới sống chết của bản thân, cho dù là cá mặn cũng phải kéo lên toàn bộ tinh thần để ứng phó.

Úc Khải miêu tả kỹ càng tỉ mỉ lại một lần những việc trải qua, đối diện với những câu hỏi cũng đúng sự thật trả lời.

"Nói cách khác, cậu cũng không nhìn thấy tồn tại của cái hệ thống kia, mà chỉ có thể nghe thấy giọng nói của nó?"

"Đúng vậy, giống như trong đầu có một giọng nói khác đang nói chuyện, nhưng không có hình tượng cụ thể."

"Là giọng nói như nào?"

"Là giọng nam, nghe ra tầm trên dưới hai mươi tuổi."

"Nó từ nơi nào tới? Người sáng tạo ra nó là ai? Mục đích là gì?"

"Nó nói nó đến từ các thế giới khác, là độ cao mà hiện tại chúng ta không thể chạm đến, còn mục đích, nó muốn điểm giá trị nhân khí, điều này có liên quan tới năng lượng mà nó cần."

"Vì sao nó lại lựa chọn cậu?"

"Bởi vì tôi phù hợp với điều kiện nào đó, cụ thể là gì nó cũng không nói cho tôi."

......

Trong lúc nhất thời, Úc Khải trở thành người truyền lời giữa Nhà nước và hệ thống.

Tưởng bộ trưởng hỏi rất nhiều vấn đề, vì kế tiếp thu hoạch điểm nhân khí, tiểu hệ thống cũng coi như phối hợp, không nhắc tới vấn đề trung tâm căn nguyên của nó thì nó đều sẽ trả lời.

Toàn bộ phòng hội nghị an tĩnh tới mức giống như một cây kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe thấy, bút ghi âm trên mặt bàn ghi lại mỗi một câu mỗi một lời cậu nói.

Chờ hỏi xong, Úc Khải lại bị đưa đi kiểm tra sức khỏe và thí nghiệm, từ thử máu, siêu âm, CT não đến MRI.

"Thế nào?"

Nữ thư ký đem kết quả kiểm tra vừa rồi đưa cho Tưởng Quân.

"Hình thái kết cấu não bộ, mạch máu não bộ, sóng điện não, từ trường não bộ của cậu ta v.v đều bình thường, ở các thí nghiệm cũng chưa phát hiện sự tồn tại của "hệ thống" theo như lời cậu ta nói.

"Nhưng mặc kệ là dụng cụ kiểm tra đo lường hay là chuyên gia của chúng ta phán đoán, cậu ta đều không có nói dối, về cái hệ thống kia, lọ thuốc kia, cậu ta nói đều là lời nói thật."

Phương diện trí lực và tinh thần cũng hoàn toàn bình thường, cơ bản loại trừ tính cách phân liệt, hay ảo tưởng gì đó.

"Dựa vào năng lực của cậu ta cũng không thể chế tạo ra thuốc như vậy, chúng ta đã điều tra qua hành tung và đối tượng mà cậu ta tiếp xúc trong một năm gần đây, không có chỗ nào khả nghi."

Tuy không điều tra ra sự tồn tại của hệ thống, nhưng lọ thuốc kia là thực sự tồn tại, lại loại trừ có thế lực khác hỗ trợ giúp Úc Khải.

Như vậy cũng chỉ còn dư lại một khả năng, lời cậu nói là sự thật, "hệ thống" thực sự tồn tại, chỉ là bằng trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại không thể kiểm tra đo lường ra nó mà thôi.

Cho nên tuy không thể tin nổi.....

"Nhưng chỉ sợ lời của đứa bé kia nói là thật."

"......"

Loại thuốc khôi phục vượt qua trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại kia thật sự đến từ hệ thống trong đầu cậu!

Mà cái hệ thống này còn có thể cho bọn họ càng nhiều thứ hơn nữa!

Tin tức này đủ để nổ tung toàn bộ giới chức cấp cao của nước Thiên Long!

Mấy ngày kế tiếp Úc Khải được an bài nghỉ ngơi trong căn cứ, phòng còn lớn hơn cả viện nghiên cứu khoa học, có giường có sô pha còn có TV màn hình lớn và máy chơi game, một ngày ba bữa cơm kèm thêm bữa khuya đều có người quản, trôi qua rất thoải mái.

Nhưng lại khiến tiểu hệ thống lo lắng.

[Cậu như này còn không phải là bị biến tướng giam lỏng à, khoảng cách tới mục tiêu nhiệm vụ giai đoạn một chỉ còn 26 ngày, nhân khí hiện tại của cậu đều sắp giảm thành số âm rồi.]

Tiểu hệ thống đang oán giận, tiếng đập cửa vang lên.

Khi Úc Khải mở ra cửa phòng, đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị hỏi và kiểm tra, hai ngày nay cậu đã sắp trở thành người máy hỏi đáp, mỗi ngày đều có người tới hỏi cậu các loại vấn đề, làm các loại kiểm tra thân thể.

Nhưng mà lần này Tưởng Quân chỉ có một vấn đề.

"Mời ngài nói."

"Vấn đề này là hỏi bản thân cậu."

Úc Khải: Ai?

"Có một cái hệ thống nghịch thiên như vậy, vì sao cậu lại lựa chọn nộp lên?"

Úc Khải vẫn đúng sự thật trả lời: "Tôi cũng không hứng thú lắm với tiền tài và quyền lực gì đó, đối với tôi mà nói tiền không cần quá nhiều, đủ dùng là được."

".......Tôi hiểu rồi." Tưởng Quân khẽ gật đầu, vươn tay với cậu: "Úc Khải, cảm ơn cậu tin tưởng và cống hiến cho đất nước, hồ sơ của cậu đã được liệt vào độ tuyệt mật cấp SSS, từ hôm nay trở đi cậu chính là đối tượng bảo hộ trọng điểm của quốc gia, chung tôi thành lập một tiểu tổ hành động đặc biệt để cùng cậu phục vụ hệ thống trong đầu cậu, định ra kế hoạch nhanh chóng nhất an toàn nhất."

Úc Khải: Cuối cùng!

Cậu nhẹ nhàng thở ra, biết bước cờ hiểm này của mình đã đi đúng rồi!

"Được, làm phiền ngài, tôi sẽ tận lực phối hợp." Khi Úc Khải bắt tay với lãnh đạo còn có chút cảm giác không chân thực.

Tuy cậu có vẻ rất bình tĩnh, nhưng nếu nói trong lòng không lo lắng là không thể nào, đã chuẩn bị sẵn kết quả xấu nhất.

Kỳ thực bị cắt lát không phải thảm nhất, đáng sợ nhất chính là bị bắt nghiêm hình tra tấn ép cung, hoặc là làm các loại thí nghiệm trên cơ thể, sống không bằng chết.

Nhưng không ngờ rằng, không chỉ không bị bắt đi làm thí nghiệm, mấy ngày nay còn đối xử với mình khách khách khí khí......?

Ngay cả di động bị tịch thu lúc tiến vào căn cứ hiện tại cũng đều được trả lại.

Dường như Tưởng Quân nhìn ra suy nghĩ của cậu, cười nói: "Cậu suy nghĩ gì vậy? Đất nước chúng ta tuyệt đối sẽ không thương tổn bất cứ một công dân tuân thủ pháp luật nào, huống hồ một thanh niên tốt có được thứ tốt như vậy cũng không muốn nuốt riêng, ngược lại nguyện ý nộp lên cho Nhà nước như cậu, chúng tôi bảo vệ cậu còn không đủ nữa là!"

Dưới sự phụ trợ của hệ thống, Úc Khải che giấu thân phận nhân sĩ xuyên qua của mình.

Dù sao mang theo một hệ thống công nghệ cao đã đủ kinh người, nếu lại nói mình không thuộc về thế giới này, chỉ sợ cậu thật sự bị chộp tới giải phẫu nghiên cứu.

Quốc gia ra tay, tự nhiên là sấm rền gió cuốn.

Trưa hôm đó Úc Khải liền nhìn thấy thành viên tiểu tổ hành động trang bị cho cậu.

Người cầm đầu là một phụ nữ khoảng ngoài 30 tuổi, mặc quần áo công sở, giày cao gót màu đen, ngũ quan đoan chính, dáng người yểu điệu, vóc dáng cao gầy, hơn nữa đặc biệt có khí chất, cả người lộ ra một cổ hương vị giỏi giang nhanh nhẹn.

"Úc tiên sinh, chào cậu, tôi tên là Đường Hân Nhiên, từ hôm nay trở đi, tôi chính là người đại diện của cậu, tôi sẽ phụ tách tất cả mọi việc sau này của cậu, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

"Chào ngài."

Đường Hân Nhiên cười với cậu: "Không cần khách khí như vậy, về sau chúng ta còn ở chung lâu dài, cậu gọi tôi là chị Hân là được rồi." 

Nàng ra hiệu cho Úc Khải ngồi xuống: "Có lẽ cậu còn chưa biết nhỉ? Hai ngày nay cậu ở trên mạng cũng coi như "hỏa" một trận."

Úc Khải:?

"Cậu xem." Đường Hân Nhiên đưa một cái máy tính bảng cho cậu.

Đó là một tiêu đề hot search.

# Tin hot! Lâm Nghệ bị quấy rối tình dục #

Click vào vừa thấy.

[ @ Tên biến thái Úc Khải cút khỏi giới giải trí! ]

[ @ Tên rác rưởi mặt người dạ thú Úc Khải, đi chết đi, cút khỏi giới giải trí! ]

[ Hu hu hu, thương chị của chúng ta quá, cô ấy xuất đạo vốn dĩ đã không dễ dàng, thật vất vả có chút danh khí, cư nhiên lại gặp  phải loại người này! ]

[ @ Cảnh sát Cửu Thành khi nào mới đem cái tên biến thái này vào tù! ]

Đầu Úc Khải đầy dấu chấm hỏi.

Không phải, nguyên chủ không phải là một tên gay cong như hương muỗi sao? Cậu ta sao có thể quấy rối tình dục nữ nghệ sĩ chứ!

"Chúng tôi đã tra qua, là người đại diện Lý Phi của cậu lúc trước giở trò quỷ sau lưng, gã chẳng những giải tan nhóm người hâm mộ chính thức của cậu, còn tự mình bịa đặt bôi đen cậu."

Gã biên tập còn thật hơn những tài khoản marketing kia nhiều, không chỉ nói ra dáng ra hình, còn đăng một đoạn lịch sử trò chuyện bị cắt cấu lấy nghĩa và ảnh chụp photoshop, ám chỉ Úc Khải từng nhiều lần quấy rối nữ nghệ sĩ họ Lâm.

Nữ nghệ sĩ họ Lâm này là tiểu hoa mới nổi gần đây, vô số fan, fan não tàn cũng nhiều, rõ ràng còn chưa có chứng cứ liền mắng chửi trên mạng, phàm là ai dám bênh Úc Khải một câu, sẽ lập tức bị thăm hỏi tổ tông mười tám đời.

Tuy Úc Khải trong sạch, nhưng cũng không chịu nổi sức chiến đấu mạnh mẽ của đám fan này, hơn nữa đụng phải đề tài mẫn cảm như quấy rối tình dục, trong ba ngày ngắn ngủn, cậu đã bị chửi lên hot search.

Úc Khải: "......"

Cmn thật ngu ngốc.

Nên nói không hổ là vận mệnh của pháo hôi độc ác sao? Còn không phải là bị từ chối quy tắc ngầm thôi sao, người đại diện kia nỡ đối xử với cậu như vậy sao?

Còn cái người Lâm Nghệ kia, có bị quấy rối hay không tự cô ta không biết sao? vừa không thừa nhận cũng không làm sáng tỏ, nháo lớn như vậy còn muốn im lặng giả chết định làm anh hùng hảo hán gì sao.

Khó trách rõ ràng nguyên chủ có khuôn mặt có thể nghiền áp hơn nửa giới giải trí lại lăn lộn thảm hại như vậy.

Quả thực là người gặp người ngại, nằm không cũng có thể hoa thức trúng đạn, ai cũng muốn dẫm cậu ta một chân.

Nhưng cũng may, Úc Khải hiện tại là người có chỗ dựa!

Đường Hân Nhiên: "Úc Khải, hiện tại cậu gọi điện thoại cho gã."

Được, chỗ dựa ba ba của cậu muốn ra tay!



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play