Những cuộc vui thường sẽ nhanh
tàn, vì ta mải thả mình trôi theo cuộc vui đó.
Nhưng với Châu Thanh, chỉ cần Lục
Hoài Nam ở cạnh, cuộc vui của cô sẽ mãi mãi tiếp diễn.
Trò chuyện rất lâu sau cũng đã
sát giờ giao thừa, tiếng pháo hoa nổ lác đác khắp nơi.
“Đậu à, theo ba nào con.” Tạ
Chính Khanh vỗ vỗ tay thu hút sự chú ý của Đậu, thế nhưng cũng như Ngụy Yên hay
Lục Hoài Nam, bé Đậu chỉ chăm chăm nhìn ba một chút rồi lại quay phắt sang ôm
Châu Thanh.
Thật lòng Châu Thanh muốn bồng
cô nhóc đáng yêu này thêm một lúc, nhưng vết bầm ở cánh tay cô dường như đang
có dấu hiệu xấu đi, đau nhức không thôi, nuối tiếc mà dỗ dành: “Đậu này, theo
ba một lúc, lát nữa cô lại bồng con, được không?”
Lần đầu tiên trong cuộc đời, Tạ
Chính Khanh phải nơm nớp chờ đợi câu trả lời từ con gái cưng nhà mình, vì anh
biết, cánh tay đang run lên từng đợt kia của em gái anh đã nhức mỏi lắm rồi, nếu
không thả cô bé xuống thì tình trạng càng xấu.
Lục Hoài Nam đứng bên cũng thấp
thỏm không yên, nhưng cũng không làm gì được, vì cô bé này dai quá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT